Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 975 - Chương 975: Hạt Châu Màu Đen!

Chương 975: Hạt Châu Màu Đen!
Chương 975: Hạt Châu Màu Đen!

Dựa trên một ý nghĩa nào đó, chiến lực của quân vương nắm giữ thần binh đã hoàn toàn nghiền áp quân vương bình thường rồi.

Bởi vì kể cả những công kích loại nguyền rủa hay loại tinh thần, vẫn sẽ bị lá chắn hình tròn ngăn cản.

Mà tấm lá chắn hình tròn này cũng có tên của chính mình, cực kỳ cổ xưa, gọi là Hách Mật La Tu Tư.

"Đi, chúng ta tiếp tục đi tìm thần binh khác thôi." Hứa Thâm nói với Tinh Quân và Mặc Thừa Phong.

Lúc trước, hắn nhìn thấy không chỉ một luồng hào quang màu vàng lợt như vậy, tuy Linh Chủ đã cầm đi cái xương đùi kia rồi, nhưng Hứa Thâm không cảm thấy quá đáng tiếc, dù sao trong mắt hắn, nơi này cũng đang tỏa sáng như đèn đom đóm, nhiều mà rời rạc khắp nơi.

Mà nếu mỗi một vầng hào quang màu vàng lợt đều đại diện cho một kiện thần binh, Hứa Thâm có cảm giác mình có thể thu được tất cả.

Điều kiện tiên quyết là có thể nhận được chúng nó tán thành.

Mặc Thừa Phong nhìn thấy ý cười trên gương mặt Hứa Thâm, trong lòng lại nhỏ máu, có cảm giác đối phương hăng hái, kiêu ngạo vô cùng, nhưng điều làm cho lão thống khổ chính là, kiện thần binh trong tay Hứa Thâm kia vốn là món bảo vật do lão tự tay mang tới.

Lão giữ nó suốt mấy trăm năm, lại bị Hứa Thâm chiếm được.

Trong lòng lão đầy rẫy phẫn hận, lại không dám biểu hiện ra ngoài, trước kia chưa có thần binh, lão đã không đánh lại Hứa Thâm, lúc này hắn còn nắm giữ được thần binh rồi, lão lại càng không phải đối thủ của hắn.

"Bên kia không còn là Khu An Toàn nữa."

Hứa Thâm ngăn cản Tinh Quân đang muốn tiếp tục đi về phía trước, lập tức nói với Mặc Thừa Phong đang âm trầm đi theo phía sau như một con quỷ ảnh: "Đi thôi, nên đến lượt ông biểu hiện, dẫn đường cho chúng tôi rồi?"

Tuy đối phương đưa ra một câu hỏi, nhưng Mặc Thừa Phong lại biết bản thân tuyệt không có lựa chọn.

Đôi mắt lão chớp động, gương mặt càng thêm âm trầm, yên lặng gật đầu.

Hứa Thâm để cho Tinh Quân đi theo ở phía sau, tùy thời bói toán hung cát.

Tinh Quân biết bản thân đã biến thành công cụ nhân, nhưng ngược lại, rõ ràng là thái độ của gã tốt hơn Mặc Thừa Phong kia một chút, dù sao cũng dựa vào tay nghề của chính mình kiếm cơm.

Phạm vi diện tích của Khu An Toàn bên trong khu Mộ Thần Binh này kéo dài chừng một nửa tòa thành Để, nhưng với tốc độ của quân vương, bọn họ hoàn toàn có thể xuyên qua rất nhanh, nhưng vẫn đảm bảo có thể càn quét tất cả mọi nơi một lần, trong khi khu vực như vậy, cũng đang nằm trong trạng thái được chậm rãi khai thác nhờ những vị quân vương bị vây khốn tại chỗ này.

Đương nhiên bên trong những khu vực khác có cất giấu thần binh, đồng thời cũng cất giấu nguy hiểm.

Rất nhanh, mấy người bọn họ đã rời khỏi Khu An Toàn.

Hứa Thâm có Hách Mật La Tu Tư bảo hộ bên người, coi như tâm tính tương đối vững vàng, trong khi tinh thần của Mặc Thừa Phong và Tinh Quân đã hoàn toàn rơi vào trạng thái chiến tranh, cả người trở nên căng thẳng, chuẩn bị sẵn tâm lý để bất cứ lúc nào cũng có thể phòng ngự và thoát đi.

"Tôi đã đọc qua ký ức của ông rồi, đừng dùng thủ đoạn giả dối làm lãng phí thời gian." Bỗng nhiên Hứa Thâm nói với Mặc Thừa Phong đang đi ở phía trước.

Sắc mặt Mặc Thừa Phong thoáng khựng lại, nhưng vẫn bình tĩnh nói: "Tôi vẫn còn muốn sống, nếu cậu không tín nhiệm tôi, có thể cho cậu ta lên dẫn đường, không phải cậu ta có thể đoán trước được hung hiểm sao?"

Tinh Quân cả giận nói: "Lão già kia, ông đừng có nói bậy, cho ông dẫn đường thì thành thành thật thật mà dẫn đường đi. Nên nhớ là bên người Hứa Thâm có một vị nắm giữ năng lực có thể rình coi và sửa chữa trí nhớ của quân vương, có lẽ trí nhớ của ông đã sớm bị sửa chữa rồi. Cho nên tốt nhất là ông đừng có đùa giỡn ám chiêu."

Mặc Thừa Phong hừ lạnh một tiếng, rồi cười nhạo nói: "Cậu sợ cái gì? Không phải hai người các cậu là bạn bè sao? Chẳng lẽ cậu ta sẽ thật sự cho cậu lên dò đường? Hoặc… cậu cũng chỉ là một người bị cậu ta cưỡng ép phải đến đây?"

"Ông đang châm ngòi ly gián? Thủ đoạn quá thấp kém." Tinh Quân thu lại tức giận, lập tức lạnh lùng nói.

Mặc Thừa Phong khẽ cười lạnh, cũng không tiếp tục nói chuyện thêm nữa.

Hứa Thâm để cho lão tiếp tục dẫn đường.

Từ sau khi rời khỏi Khu An Toàn, rõ ràng là những bộ hài cốt không trọn vẹn đã trở nên nhiều hơn. Hơn nữa, phần lớn xương cốt trên đống thi thể đó vẫn còn được duy trì trong trạng thái hoàn hảo, những phần xương cốt này đều thuộc về đám khư thú từng xuyên qua cánh cửa bước vào Mộ Thần Binh này, thậm chí ở bên trong ký ức của Mặc Thừa Phong, nơi này vẫn còn khư thú đang ẩn giấu.

Lại nói, Khu An Toàn vốn là một nơi do quân vương mở ra, mà khư thú cũng có địa bàn do chúng chiếm cứ.

Không đi được bao lâu, Hứa Thâm đã nhìn thấy một luồng hào quang màu vàng ngấm ngầm xuất hiện gần đó, ánh mắt hắn khẽ động, lập tức phân phó Tinh Quân và Mặc Thừa Phong đi bốn phía tìm tòi.

Mặc Thừa Phong nói: "Vừa mới rời khỏi Khu An Toàn, nào có dễ dàng tìm được thần binh như vậy? Tôi từng thăm dò được một con đường nhỏ, đằng kia có thần binh tàn phiến, phỏng chừng bên cạnh cũng có thần binh hoàn hảo."

Hứa Thâm không nói chuyện, vẫn tiếp tục phân phó bọn họ cẩn thận thăm dò.

Mà ngay cả bản thân hắn cũng giả vờ giả vịt tìm kiếm khắp nơi, chờ sau khi tìm kiếm được chừng mười phút sau, hắn lại làm bộ như vô tình nhặt món thần binh có hào quang màu vàng lợt, không ngừng phát sáng kia lên.

Thần binh này là một viên châu màu đen rất tròn, xúc cảm bóng loáng, giống hệt một viên nhãn cầu.

Hứa Thâm vừa cầm lấy nó, viên châu hình tròn tối đen như mực lại đột nhiên nở rộ ra quang mang màu vàng. Hắn có chút sửng sốt, bởi vì ở trong ký ức của Mặc Thừa Phong, nguyên nhân khiến cho bọn họ rất khó tìm kiếm được thần binh, là bởi vì phần lớn những món thần binh ấy đều có bề ngoài rất tầm thường, căn bản không thể nhìn ra, mà cần phải kích hoạt được Thần tính bên trong thần binh mới có thể phân biệt được.

Mà biện pháp để kích hoạt Thần tính lại không giống nhau, vậy mà hắn chỉ cầm nó lên... kiện thần binh này lại bị kích hoạt rồi?

Hứa Thâm lập tức nghĩ đến mảnh xương đùi lúc trước, tình huống khi ấy cũng giống hệt lúc này.

Bình Luận (0)
Comment