Hơn nữa, đó là thần binh nhặt được ở bên trong Khu An Toàn, một nơi mà gần như mỗi một tấc đất đều được Mặc Thừa Phong và nhóm quân vương đang bị vây ở chỗ này tìm kiếm cả rồi, thậm chí bọn họ còn dùng các loại biện pháp thí nghiệm, nhưng vẫn không thu hoạch được gì, vậy mà hắn lại may mắn nhặt được một kiện?
"Thần binh?!" Ngay khi vầng hào quang màu vàng nở rộ trong tay Hứa Thâm, Tinh Quân và Mặc Thừa Phong đều bị kinh động, cả hai vội vàng tiến sát lại gần.
Mặc Thừa Phong vô cùng kinh ngạc nhìn hạt châu màu vàng trong tay Hứa Thâm, thứ này chẳng những là thần binh, còn là thần binh đã được kích hoạt???
Rõ ràng trước kia lão đã từng đi trên con đường này, vì sao lại không nhìn thấy nó?!
Trên mặt Hứa Thâm lộ vẻ mừng rỡ, nói: "Lại một kiện thần binh, ai nói nơi này không có thần binh chứ? Trước kia mấy người đã tìm kiếm khắp nơi rồi sao? Hay là không dám rời khỏi Khu An Toàn?"
Mặc Thừa Phong không để ý tới lời nói vừa hưng phấn vừa trào phúng của Hứa Thâm, chỉ dùng sắc mặt phức tạp mà nhìn chằm chằm vào hạt châu màu vàng trong tay hắn.
Cả cái đĩa lúc trước kia, vậy là hai kiện rồi.
Linh Chủ tới nơi này lâu như vậy, cũng chỉ tìm được hai kiện, lại cộng thêm một kiện lúc trước cướp từ trong tay Hứa Thâm kia, tổng cộng là ba kiện.
Nhưng Hứa Thâm mới đến nơi này được bao lâu?
Lão nhìn Hứa Thâm, ánh mắt chớp động, nếu không phải trên mặt Hứa Thâm lộ vẻ mừng rỡ rõ ràng như vậy, lão cũng hoài nghi có phải Hứa Thâm nắm giữ một biện pháp đặc thù có thể phân biệt rõ thần binh hay không.
Nếu không, nào có vận khí tốt như vậy?
Tinh Quân cũng lộ ra vẻ hoài nghi, nhưng chợt nghĩ lại chính mình, rõ ràng năng lực của gã là tinh vận, vận khí còn gia tăng đến tràn đầy, nhưng có vẻ như ở trong này loại năng lực ấy đã bị ảnh hưởng, khiến cho bản thân hoàn toàn không thể cảm ứng được vị trí của thần binh.
Nói như vậy, hẳn là Hứa Thâm cũng không có khả năng thông qua năng lực của hắn để sưu tầm đâu.
Chẳng lẽ chỉ thuần túy là vận khí thôi sao?
Bỗng nhiên Tinh Quân lại có chút ghen tỵ, đây là lần đầu tiên gã nhìn thấy một kẻ có vận khí may mắn hơn bản thân mình.
Hóa ra bên cạnh mình có người vận khí tốt là loại cảm thụ này sao?
Và ở trong mắt người khác, chính bản thân gã cũng đáng chết như vậy sao...
"Có muốn trở lại Khu An Toàn, thử xem sao hay không?" Tinh Quân không biểu hiện cảm xúc ghen tỵ ra ngoài, chỉ bình thản hỏi Hứa Thâm một câu.
Vật phẩm là Hứa Thâm tìm được, dù gã có ghen tỵ cũng không làm gì được, đương nhiên nếu bản thân mình nhặt được lại bị Hứa Thâm lấy đi, loại cảm giác kia mới chân chính là khó chịu.
Nghĩ vậy, gã không khỏi nhìn thoáng qua Mặc Thừa Phong bên người, ánh mắt đầy vẻ thương hại.
Mặc Thừa Phong chú ý tới ánh mắt của Tinh Quân, trong lòng giận tím mặt, cậu nhìn nhìn cái quái gì?
"Được." Hứa Thâm trực tiếp đồng ý.
Vậy là ba người bọn họ vừa rời khỏi Khu An Toàn đã một lần nữa quay trở lại Khu An Toàn.
Hứa Thâm vẫn tiến hành thí luyện như với cái đĩa lúc trước, đó là thẩm thấu khư lực vào bên trong thần binh. Rất nhanh, kim quang từ lòng bàn tay hắn đại phóng, đã bao phủ toàn bộ thân thể.
Thế giới trước mắt Hứa Thâm lập tức thay đổi, hắn cảm thấy mình vừa đi vào một thế giới với tầng tầng sương mù trải rộng.
Bên trong mảnh sương mù dày đặc ấy, hết thảy đều là bóng ma với trạng thái mờ mịt mông lung.
Hứa Thâm nhìn thấy phía trước có bốn, năm cái bóng, do dự một chút, sau đó hắn cũng chậm rãi tới gần.
Tạm thời hắn còn không rõ thần binh khảo nghiệm này là cái gì, chỉ có thể đi thử nghiệm trước.
Chờ tới khi Hứa Thâm đi đến trước mặt một bóng ma, đột nhiên sắc mặt chuyển thành cứng đờ. Bởi vì ngay khi bóng ma nọ xoay người, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng, nó chính là một con quái vật với đầy răng nhọn rải khắp toàn thân, dữ tợn đáng sợ vô cùng.
Phần chính giữa của con quái vật kia lật ngược lại, để lộ ra một viên nhãn cầu, sau khi nhãn cầu ấy cấp tốc chuyển động, nó nhanh chóng tập trung vào Hứa Thâm, tiếp theo là trực tiếp giết về phía hắn.
Hứa Thâm vội vàng phát động năng lực, nhưng ngay sau đó, hắn mới phát hiện, năng lực của mình đã mất đi hiệu lực rồi. Lúc này, hắn giống như một người bình thường, không có bất cứ một loại lực lượng nào cả.
Trốn!
Hứa Thâm lập tức xoay người bỏ chạy, nhưng trước mặt ở quái vật dữ tợn kia, tốc độ của hắn lại quá chậm, rất nhanh đã bị nó đuổi kịp, rồi trực tiếp xé rách.
Đau đớn.
Hứa Thâm mở mắt, lại nhìn thấy ánh mắt đầy kinh ngạc của Tinh Quân đang ghé sát vào mình.
"Làm sao vậy?" Hứa Thâm hỏi theo bản năng.
"Trên trán cậu đổ nhiều mồ hôi như vậy?" Tinh Quân hỏi.
Hứa Thâm đưa bàn tay lên lau, mới phát hiện ngoại trừ trên trán, toàn thân hắn cũng túa đầy mồ hôi lạnh.
Nghĩ tới một màn vừa xảy ra bên trong thí luyện kia, sắc mặt hắn có chút khó coi, ngay cả thí luyện là gì hắn cũng không biết, đã bị trực tiếp đào thải rồi.
Chẳng lẽ, phải đánh giết quái vật kia, mới có thể thông qua khảo nghiệm?
Nhưng... Cảm nhận được loại quái lực tác động vào bản thân mình trước khi chết, trong lòng Hứa Thâm chợt dâng lên một loại cảm giác bản thân là người thường, lại muốn đọ sức cùng khư thú cấp B.
Nghĩa là cuộc đọ sức này vốn không có phần thắng.
Dùng sức không được thì dùng trí?
Nhưng ở trước mặt lực lượng chênh lệch tuyệt đối như vậy, có nhiều mưu kế hơn nữa cũng là vô dụng.
Hứa Thâm chau mày, không nói gì.
Mặc Thừa Phong nhìn thấy sắc mặt Hứa Thâm, tâm trạng lập tức thoải mái hơn vài phần. Lúc trước Hứa Thâm có thể thông qua khảo nghiệm được cái đĩa tán thành, nhưng không có nghĩa là hắn có thể đạt được những kiện thần binh khác tán thành.
Bởi vì khảo nghiệm của mỗi kiện thần binh đều không giống nhau.
Phải biết rằng khi lão vừa đặt chân tới nơi này, từng được nghe những vị quân vương bị vây khốn ở chỗ này nói, chẳng những khảo nghiệm thần binh rất khó, ẩn chứa rất nhiều nội dung, yêu cầu khác nhau, mà thậm chí còn có những loại thần binh chỉ tán thành đối với nữ tính.
Và loại nữ tính này lại được phán định từ linh hồn.
Nghĩa là kể cả khi quân vương trực tiếp cải tạo thân hình bản thân thành phụ nữ, cũng không thể lừa gạt thần binh.