Vĩnh Dạ Thần Hành ( Dịch Full )

Chương 979 - Chương 979: Tuyệt Đối Không Thể Dùng ‘Vận Cứt Chó’ Để Hình Dung!!!

Chương 979: Tuyệt Đối Không Thể Dùng ‘Vận Cứt Chó’ Để Hình Dung!!!
Chương 979: Tuyệt Đối Không Thể Dùng ‘Vận Cứt Chó’ Để Hình Dung!!!

Hắc Tuyết lập tức nói ra toàn bộ tác dụng của thần binh, không chút giấu giếm.

Hứa Thâm có vẻ đăm chiêu, xem ra thí luyện của thần binh cũng có chút liên quan với năng lực của bản thân.

Cái đĩa của hắn là loại hình phòng ngự, bởi vậy thí luyện sẽ rơi vào dạng ngăn cản công kích, tương đương với nó muốn thí luyện năng lực phòng ngự của hắn.

Mà món thần binh này ẩn chứa sương mù ở khắp nơi, khi xuyên qua sương mù lại trông thấy quái vật và thiên sứ, thậm chí còn phải bắt được chính xác một con cá bên trong dòng sông thời gian, mới đủ khả năng thông qua khảo nghiệm… Hết thảy những nội dung này đều cần khả năng quan sát rất mạnh.

"Em thấy ở trong óc Tiểu Ngưu Ngưu có một viên đậu tằm, đó là bộ não của nó sao?" Hắc Tuyết tò mò hỏi.

Hứa Thâm thoáng sửng sốt, trong lòng lại có chút kinh ngạc, Hắc Tuyết có thể nhìn thấy kiện bảo vật trong óc người đầu trâu kia?

Tuy bọn họ đang ở bên trong biển khư, mà tự người đầu trâu cũng từng nói rồi, tự bạo ở nơi này sẽ làm bại lộ con bài chưa lật của gã, nhưng lúc này… rõ ràng thứ vật phẩm kia đang được giấu ở trong não của người đầu trâu, căn bản không thể nào nhìn thấy được, vậy mà Hắc Tuyết vẫn có thể nhìn thấy?

Chẳng lẽ… chờ đến lúc bọn họ rời khỏi nơi này, cô ấy cũng có thể nhìn thấy Mai Phù?

"Cô ta đã nắm giữa kiện thần binh kia rồi?" Tinh Quân không nhịn được lập tức mở miệng dò hỏi Hứa Thâm, dù đã nhìn thấy kiện thần binh được khảm vào trong trán của Hắc Tuyết, nhưng chung quy lại, gã vẫn muốn được nghe đáp án.

Hứa Thâm khẽ gật đầu, nói: "Đi thôi, chúng ta tiếp tục đi tìm nào."

Tinh Quân và Mặc Thừa Phong đều đưa mắt nhìn nhau, con khư kia đã nắm giữ kiện thần binh nọ, mà cô ta lại tỏ vẻ lưu luyến không muốn xa rời Hứa Thâm như thế, chẳng hóa ra kiện thần binh nọ cũng bị Hứa Thâm nắm giữ rồi sao?

Trong lòng Mặc Thừa Phong vô cùng phẫn nộ, nhưng mặt ngoài lại lộ ra nụ cười, nói với Hứa Thâm: "Lúc trước đúng là tôi có mắt như mù, đã đắc tội quá rồi, còn mong cậu lượng thứ."

Hứa Thâm nhìn lão một cái, nói: "Không có gì, ông tiếp tục dẫn đường đi."

Mặc Thừa Phong cười gật đầu, biểu hiện cực kỳ vui vẻ.

Tinh Quân thấy đối phương bắt đầu lấy lòng Hứa Thâm, trong lòng âm thầm cảm thán, nhưng đồng thời cũng ngấm ngầm ôm ấp một tia mong đợi, không biết gã có thể tìm được một kiện thần binh thuộc về chính mình hay không?

Rất nhanh, mấy người bọn họ lại đặt chân ra bên ngoài Khu An Toàn, bắt đầu tìm tòi.

Mặc Thừa Phong đi ở phía trước chỉ dẫn, dọc theo hai bên đường, Hứa Thâm vừa đi vừa ngừng, cứ cách mỗi một đoạn đường, hắn lại phân phó để bọn họ đi tìm kiếm chung quanh, che giấu chuyện hắn có thể trực tiếp nhìn thấy thần binh hoàn hảo.

Tuy Hứa Thâm cũng không biết vì sao hắn lại có thể nhìn thấy những loại quang mang màu vàng lợt này, nhưng theo như suy đoán, chuyện này rất có khả năng sẽ liên quan trực tiếp tới đôi mắt khác thường của hắn.

Thậm chí hắn còn có loại cảm giác, đôi mắt này của hắn là thứ chuyên môn dùng để nhìn trộm Thần.

Theo quá trình cố ý mà làm như vô tình tìm kiếm quang mang màu vàng lợt, Hứa Thâm lại nhìn thấy một kiện thần binh khác, nhưng lần này hắn không có trực tiếp nhặt nó lên, nếu không bản thân mình vừa đi đến nơi này lại liên tiếp tìm được ba kiện thần binh hoàn hảo, chẳng phải quá mức đáng ngờ rồi sao?

Tuyệt đối không thể dùng vận cứt chó để hình dung nữa rồi.

Lỡ như bọn họ lén lút nói tình huống của hắn cho Linh Chủ, khẳng định là Hứa Thâm khó tránh khỏi sẽ phát sinh một hồi ác chiến với đối phương rồi.

Mà cũng đúng thôi, đổi lại là hắn làm Linh Chủ, hắn cũng sẽ ra tay trực tiếp cưỡng ép một người như vậy, làm con chó nhỏ dò đường cho mình.

Hứa Thâm lặng lẽ ghi nhớ vị trí của món thần binh kia, để lại một chút dấu hiệu mơ hồ, sau đó lại cùng đám người Mặc Thừa Phong tiếp tục đi tìm kiếm.

Sau khi dần dần rời xa Khu An Toàn, tốc độ bước đi của Mặc Thừa Phong càng ngày càng chậm, lộ vẻ sợ hãi rụt rè.

Hứa Thâm nhìn thấy dáng vẻ cẩn thận của lão, lại có chút không kiên nhẫn, nói: "Không phải ông đã từng thăm dò qua nơi này rồi sao? Sợ như vậy làm gì?"

Mặc Thừa Phong thoáng sửng sốt, nhưng rất nhanh đã nhớ lại chuyện Hứa Thâm biết được trí nhớ trong đầu mình, lão có vẻ bừng tỉnh, rồi cười khổ nói: "Có một vài con khư sẽ đi xung quanh nơi này tìm tòi, mà phát sinh xung đột cùng khư ở nơi đây rất nguy hiểm, dễ dàng kích hoạt quy tắc của một vài thần binh. Nếu bị thần binh công kích, bản thân chúng ta cũng rất nguy hiểm."

"Đi nhanh một chút đi." Hứa Thâm không thèm nghe lão lấy cớ, huống chi suốt cả chặng đường này, Tinh Quân vẫn luôn bói toán phán đoán hung cát, một khi có khư tới gần, hoặc tiếp tục tiến về phía trước có thể gặp được khư, khẳng định là Tinh Quân có thể nhận được nhắc nhở từ bói toán.

Mặc Thừa Phong lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, nhưng trong lòng lại âm thầm nảy sinh ác độc.

Đi dọc theo đoạn đường này, Hứa Thâm đã đánh dấu được bảy, tám vị trí của thần binh rồi, trong lòng có chút kích động.

Đây chính là bảy, tám kiện thần binh đó nha!

Với hắn, khu Mộ Thần Binh này thực sự là một cái kho báu không? lồ.

"Ừm?" Chờ tới khi cả nhóm đi đến một nơi nào đó, bỗng nhiên vẻ mặt Tinh Quân khẽ động.

"Làm sao vậy?" Hứa Thâm và Mặc Thừa Phong đồng thời nhìn qua.

Tinh Quân mang theo sắc mặt nghi hoặc, nói: "Vừa rồi bói toán có chút dao động, tựa như nơi này có ẩn giấu nguy hiểm, nhưng lại không giống như nguy hiểm."

Hứa Thâm không hề thả lỏng cảnh giác, nói: "Anh lại bói toán thêm một lần nữa nhìn xem."

Tinh Quân lập tức bói toán thêm một lần nữa, chợt phát hiện tình huống vẫn giống hệt vừa rồi, trong lòng không khỏi kỳ quái nói: "Giống như ở nơi này thực sự ẩn giấu cái gì đó, nhưng không phải quá mức nguy hiểm."

"Có thể là thần binh hay không?" Mặc Thừa Phong dò hỏi.

Tinh Quân suy nghĩ một lát, lại quyết định thay đổi mục tiêu của bói toán, lần này khư lực cũng nhanh chóng biến hóa theo. Tiếp đó, gã có chút hưng phấn, nói: "Đúng vậy, là thần binh, nơi này có thần binh!"

Hứa Thâm không khỏi cảm thấy khá là kinh ngạc.

Đúng vậy, đúng là nơi này có Thần binh, bởi vì theo những gì hắn quan sát được, thì có một mảnh quang mang màu vàng lợt đang nằm ngay phía trước, nhưng lần này, Tinh Quân còn có thể bói toán đến thần binh, ngược lại đã làm Hứa Thâm có chút ngoài ý muốn.

Có lẽ kiện thần binh này có chút khác biệt.

Bình Luận (0)
Comment