Cơ thể hắn như một lò lửa, khí huyết bay lên trời cao. Máu đang cuồn cuộn chảy xuôi như thủy ngân, vô cùng rầm rộ, thân thể mạnh mẽ không gì sánh được đang tản ra khí tức đáng sợ. Một hoa văn màu vàng lộ ra giữa hai đầu chân mày.
“Sức mạnh thân thể lớn thật!”
Không ít người ngạc nhiên thốt lên, vẻ mặt ai nấy đều run sợ.
Đến ngay cả vị cường giả Hoàng tộc ở phía trên kia cũng lộ ra vẻ khác thường, hắn hơi khó tin, thân thể của một võ giả cấp Hành Tinh sao lại mạnh đến mức này!
Cạch!
Cạch!
Cạch!
Vương Đằng tiếp tục cất bước, hắn bước lên một trăm bậc thang cuối cùng với tốc độ không nhanh, nhưng trong nháy mắt đã vượt qua hai mươi ba mươi bậc thang rồi.
Oành!
Phù văn trên thềm đá dường như cũng đã nổ tung, trong nháy mắt đã tăng thêm hơn hai trăm nữa, tổng số lượng phù văn trên thềm đá giờ cũng đạt đến gần hai ngàn ba trăm.
Waltgu từ trên ghế đứng bật dậy, mặt mày u ám khôn cùng.
“Thiên phú của Vương Đằng thật sự mạnh như vậy sao, hắn sắp đuổi kịp thiên kiêu mạnh nhất trong tộc của ta rồi đây này.” Người của Vương tộc Giang thị cất tiếng.
“Không tầm thường đấy, từ ngàn xưa những người tài xuất hiện từ những tinh cầu xa xôi không hiếm. Có phải Vương Đằng cũng sẽ trở thành một trong số đó hay không?” Một Vương tộc khác họ khác nói với giọng điệu vô cùng ngạc nhiên.
“Tiểu tử thối, thế nào đi nữa ta cũng phải kéo Vương Đằng này về tay của gia tộc Callandish chúng ta.” Mắt Bollago sáng hoắc, lòng hắn thầm hạ quyết tâm.
“Ngay cả thiên phú võ đạo của Tông Sư Vương Đằng này cũng mạnh đến thế sao!” Người của Vương tộc Cơ thị cũng lấy làm lạ, hắn nghĩ thầm.
Nếu Vương Đằng ở đây, thì chắc chắn hắn sẽ nhận ra người này chính là Cơ Nguyên Thanh, người đã từng đến hỏi xin Cửu Khiếu Ngưng Hồn đan của hắn đợt trước.
Vương Đằng không dừng lại, hắn vẫn tiếp tục leo lên, tốc độ không tăng không giảm.
Chín trăm bốn mươi bậc thang trời!
Chín trăm năm mươi bậc thang trời!
Chín trăm sáu mươi bậc thang trời!
…
Oành! Oành! Oành!
Lực phù văn liên tiếp phát nổ, hai ngàn bốn trăm, hai ngàn năm trăm, hai ngàn sáu trăm,... dần đạt đến kỷ lục cao nhất của vị Đế tử trong truyền thuyết kia lập ra… hai ngàn tám trăm!
Oành!
Cuối cùng khi hắn đặt chân lên bậc thang thứ chín trăm tám mươi thì số lượng phù văn đạt đến mốc hai ngàn tám trăm.
Tất cả các cường giả quý tộc đều kinh ngạc không nói nên lời, trong mắt họ viết một dòng chữ khó mà tin nổi, nhưng không ai cất tiếng, bởi họ đều đang nín thở.
Theo bọn họ thấy, hiện tại Vương Đằng vẫn còn chưa đến giới hạn bản thân, lực phù văn dường như đang bùng phát.
Oành!
Chín trăm tám mươi lăm bậc thang… hai ngàn tám trăm năm mươi phù văn!
Oành!
Chín trăm chín mươi bậc thang… hai ngàn chín trăm phù văn!
Oành!
Chín trăm chín mươi lăm bậc thang… hai ngàn chín trăm năm mươi phù văn!
Oành!
Chín trăm chín mươi chín bậc thang… hai ngàn chín trăm chín mươi chín phù văn!
Im lặng!
Bốn bề chìm vào yên tĩnh, không có bất cứ âm thanh nào phát ra.
Những cường giả quý tộc đều đứng dậy, ánh mắt bọn họ chăm chú nhìn về phía trước.
Phía trên bậc thang trời, một bóng người chậm rãi xuất hiện trước mặt mọi người.
Ngay cả vị Hoàng tộc kia cũng mở bừng hai mắt, nhìn người đang đi đến!
Cạch!
Tiếng bước chân giòn giã vang lên.
Vương Đằng bước lên bậc thang cuối cùng, hắn đứng trước Đế cung, một tia sáng vàng chiếu qua Đế cung uy nghiêm rơi xuống trên người hắn.
Oành!
Ba ngàn phù văn!
Lực phù văn hoàn toàn bộc phát, cả ba ngàn phù văn đọng lại trên thang trời bạch ngọc hệt như tạo thành một chuỗi phù văn thần thánh quấn vòng khắp người Vương Đằng.
Đây đã là giới hạn của thang trời bạch ngọc!
Trước giờ chưa từng có ai!
Vương Đằng đạt được thành tựu mà trước giờ chưa ai đạt được.
Ai nấy đều ngây ra nhìn chăm chú vào bóng người kia.
Cơn gió nhẹ thổi qua, thổi bay góc áo bào màu tím, mái tóc đen dày xõa tung phấp phới giữa không trung, tôn lên dáng vẻ như thần tiên hạ phàm của người thanh niên trước mặt họ!
Phong hoa tuyệt đại, rực rỡ như lửa đỏ!
Một bóng người đứng dưới Đế cung!
Ba ngàn phù văn rực sáng, đạt đến giới hạn mà trước giờ chưa từng có!
Mọi đôi mắt đổ dồn về đây!
Tại thời điểm này, Vương Đằng đã trở thành đứa trẻ sáng giá nhất trong lòng tất cả mọi người nơi đây!
Lúc này đáng lý ra phải có một tràng vỗ tay…
Nhưng, có vẻ như là không có.
Mọi người cuối cùng cũng hoàn hồn, dùng ánh mắt phức tạp nhìn bóng người nọ.
Tên võ giả thổ dân đến từ tinh cầu xa xôi này lại có thể phá kỷ lục của Đế tử, nhìn thế nào cũng cảm thấy không chân thực lắm.
Khoảng cách giữa hai ngàn tám trăm phù văn với ba ngàn phù văn chỉ hơn kém nhau hai trăm mà thôi, nhưng không thể phủ nhận khoảng cách của hai trăm phù văn này, càng về sau càng khó có thể kích phát.
Những cường giả quý tộc có mặt đều không thể không thừa nhận kỷ lục mà Vương Đằng lập ra được, e là sau này sẽ khó có người nào phá được!
Trong đám người bên dưới, một tiếng động vang lên đột nhiên, âm thanh vang dội lên cả trời cao.
“Trời mẹ ơi, mạnh quá đi mất!”
“Quá là hoành tráng lệ luôn, ngầu bá cháy!”
“Quá không khoa học luôn, ngay cả kỷ lục mà Đế tử lập ra cũng bị hắn phá vỡ cho được.”
“Thiên kiêu bậc này, ai có thể chống trụ nổi?”
“Lão tử ủng hộ Nam tước Vương Đằng, dù cho hắn có đắc tội với gia tộc Pylax, ta cũng theo phe hắn!”
“Đúng vậy, cùng đi đi, sau này ta sẽ là thuộc hạ đầu tiên của Nam tước Vương Đằng!”
“Chó ghê, thuộc hạ đầu tiên là ta nhá, ta mới là người đầu tiên này.”
…
Bầu không khí như được đốt lên bừng bừng ngay lập tức. Cảnh tượng quá đỗi chấn động này in thẳng vào sâu trong lòng mọi người, khiến cho bọn họ khó mà tự kiềm chế.
Tại sao thiên kiêu luôn có nhiều người theo đuổi như vậy?
Chắc có lẽ là bởi vì thế này.
“Woa, Nam tước Vương Đằng đẹp trai quá đi, bà đây sắp ướt rồi nè…”
“A… đẹp thật luôn á, hai mắt của ta không mở nổi nữa!”
“Ài, đê hèn, Nam tước Vương Đằng không thích mấy dạng dâm đãng đê tiện như các ngươi đâu. Ta muốn làm thị nữ cho Nam tước Vương Đằng cơ, có thể bưng trà rót nước cho hắn, có thể tiếp xúc gần một chút.”