Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1426 - Chương 1426. Hê, Yêu Tinh Ăn Một Gậy Của Lão Tôn Ta! (3)

Chương 1426. Hê, yêu tinh ăn một gậy của lão tôn ta! (3)
Chương 1426. Hê, yêu tinh ăn một gậy của lão tôn ta! (3)

“Ta có nhiệm vụ muốn giao cho ngươi.” Vương Đằng nói với Hardy.

“Nhiệm vụ gì?” Hardy hỏi với giọng khàn khàn.

“Ngươi dẫn theo năm mươi võ giả cấp Hằng Tinh ngồi phi thuyền vũ trụ, đi về phía tinh cầu này.” Vương Đằng gửi vị trí của Địa Tinh cho Hardy.

Hắn đã chuẩn bị đồng hồ trí năng cho mấy nô lệ quan trọng, trực tiếp gửi qua một phần bản đồ sao là được.

“Sau khi đến tinh cầu này, ta phải làm gì?” Hardy hỏi.

“Nhiệm vụ chính đầu tiên của ngươi là bảo vệ những người này.” Vương Đằng gửi ảnh chụp của người nhà mình, đám người Lâm Sơ Hàm, Đàm Đài Tuyền đến đồng hồ trí năng của Hardy, nói: “Ta muốn ngươi đảm bảo an toàn của những người này, không thể để bất cứ kẻ nào làm tổn thương bọn họ. Dưới điều kiện tiên quyết này, bảo vệ tốt tinh cầu đó, đối mặt với bất cứ kẻ xâm lấn nào, giết chết bất luận tội.”

“Ta hiểu rồi.” Hardy gật đầu nói.

“Đừng bại lộ thân phận, đi đi.” Vương Đằng dặn dò một câu, phất tay nói.

“Vâng!” Hardy khom người lui ra.

Vương Đằng nhìn thấy tình hình này, ra oai phủ đầu trước đó quả nhiên không sai. Đối mặt với loại nô lệ thực lực khá mạnh này, không thể nuông chiều bọn họ, nếu không còn không phải trèo lên đầu.

Sau khi sai Hardy rời đi, Vương Đằng mới hơi yên tâm.

Với thiên phú và thực lực của tộc Ảnh Sát, e rằng trong cấp Vũ Trụ, Hardy cũng xem như một chuyên gia, ứng phó tình hình bên liên bang Aurant là đủ rồi.

Huống chi sau đó Vương Đằng cũng sẽ dẫn theo An Lan đuổi đến.

“Chủ nhân, ngươi muốn tắm bồn không?” Anne thấy Vương Đằng xử lý xong mọi việc, mới mở miệng hỏi.

“Tắm bồn?!” Vương Đằng sửng sốt một chút, rất nhiều hình ảnh khiến người ta xấu hổ đột nhiên hiện ra trong đầu. Hắn hỏi: “Ngươi tắm giúp ta sao?”

“Đương nhiên.” Anne cười quyến rũ nói.

“Khụ khụ, tắm bồn hay không không liên quan đến ta, chủ yếu là ta muốn mở mang kiến thức về kỹ thuật chà lưng của Anne ngươi.” Vương Đằng ho khan một tiếng nói.

“Nhất định sẽ khiến ngươi vừa lòng.” Anne che miệng cười khẽ, mặt mày lộ vẻ xuân tình.

Quả nhiên là nhất tiếu bách mị sinh.

“He, yêu tinh ăn một gậy của lão tôn ta.” Vương Đằng thầm kêu không chịu nổi trong lòng.

Cuộc sống mục nát như thế, Vương Đằng mới trải qua lần đầu, mọi chuyện đều do Anne tùy ý sắp xếp.

Trong phủ Nam tước có nhà tắm nước nóng chuyên dụng, Anne đã sớm sai người tẩy sạch, hiện giờ có thể trực tiếp sử dụng.

Vương Đằng đi vào nhà tắm nước nóng, khí nóng lượn lờ chung quanh, cánh hoa rơi rụng trong suối nước nóng, tản mát ra mùi thơm ngát nhè nhẹ. Mấy thị nữ xinh đẹp tộc Bạng Nhân đã mặc quần áo như lụa mỏng đợi lệnh ở đó.

Khiến cho Vương Đằng rất muốn thử xem các nàng có phải thật sự tuyệt như vậy, tươi như vậy hay không!

—— (đáng tiếc bạn đọc không cho phép, uy hiếp tác giả phải đảm bảo!)

Sau đó dưới sự hầu hạ của Anne, Vương Đằng cởi ra quần áo trên người, lộ ra một thân thể với tỉ lệ hoàng kim gần như hoàn mỹ, bước vào trong suối nước nóng, một đám thị nữ oanh oanh yến yến xúm lại.

Có người đang cầm các loại linh quả, có người đang cầm các loại công cụ kỳ cọ, còn có người đang cầm rượu ngon.... Các nàng chỉ là người công cụ không chút cảm tình!

Anne rời khỏi một lát. Khi xuất hiện lần nữa, nàng đã thay một bộ váy lụa mỏng màu hồng nhạt, dáng người hoàn mỹ đẫy đà như ẩn như hiện.

Ánh mắt Vương Đằng không khỏi lộ ra vẻ kinh diễm.

Nữ yêu tinh này quả thực muốn mệnh hắn!

Gương mặt Anne mang chút thẹn thùng. Nàng bước vào suối nước nóng, đi đến phía sau Vương Đằng, ngón tay nhẹ nhàng rơi trên lưng hắn.

Xúc cảm mềm mại đó khiến Vương Đằng không khỏi run rẩy.

.... (cua đồng tới lui, chỗ này lược bỏ năm nghìn chữ)

“Cuộc sống tội ác này!”

Một tiếng than nhẹ truyền ra từ trong miệng Vương Đằng.

Giờ phút này, hắn đang nằm trên bờ, phía sau có người chà lưng, bên cạnh còn có thị nữ tộc Bạng Nhân lột xong trái cây đưa vào trong miệng hắn, quả thực rất hưởng thụ.

Đương nhiên, mặc kệ các ngươi tin hay không, hắn quả thật chỉ im lặng tắm bồn, không làm gì cả.

Vương Đằng thề sống chết giữ lại trinh tiết cho nửa kia tương lai của mình, dựa vào sức mạnh ý chí không gì sánh kịp ngăn chặn sức hấp dẫn của Anne, đến nỗi lúc nàng rời đi, ánh mắt còn hơi u oán.

Tắm bồn xong, cả người nhẹ nhàng khoan khoái.

Vương Đằng trở về phòng mình, dự định bắt tay vào cải tạo mảnh nhỏ không gian của mình.

Chỉ thấy ý niệm trong đầu vừa động, hắn đã biến mất tại chỗ.

Trong mảnh nhỏ không gian.

Vừa nhìn thấy Vương Đằng xuất hiện, Tào Giảo Giảo chấn động tinh thần, lập tức kêu to:

“Vương Đằng, ngươi rốt cuộc muốn nhốt ta tới khi nào?”

Nàng sắp bị nhốt đến điên rồi. Ở đây ngoài hai con tinh thú, cái gì cũng không có, hơn nữa nàng còn bị trói, càng không làm được gì.

“Ủa, ngươi còn ở à.” Vương Đằng giật mình nói. Mấy ngày nay hắn suýt nữa cũng quên mất Tào Giảo Giảo.

“....” Sắc mặt Tào Giảo Giảo biến thành màu đen.

Tên khốn này căn bản đã quên mất nàng!

Tào Giảo Giảo nàng là thiên chi kiêu nữ của Tào gia, lúc nào phải chịu đối đãi như vậy. Giờ phút này ánh mắt của nàng hung tợn trừng Vương Đằng, suýt nữa cắn gãy răng.

“Ngươi quên trước đó ta xử lý ngươi thế nào rồi à.” Vương Đằng liếc nhìn nàng, thản nhiên nói.

“....” Tào Giảo Giảo không nhịn được run rẩy cả người, đáy lòng phát lạnh.

“Cho nên á, làm người quan trọng nhất là nhìn rõ tình thế, nắm chắc vị trí của mình, nếu không sẽ không thể trải qua ngày tháng tốt đẹp được đâu.” Vương Đằng chậm rãi nói.

Con mẹ nó nắm chắc vị trí của mình!

Nàng có vị trí gì?

Tù nhân sao!

Tên khốn!

Đáy lòng Tào Giảo Giảo hận không thể tát chết Vương Đằng, nhưng tưởng tượng đến hành vi xấu xa của Vương Đằng, lòng vẫn còn sợ hãi.

Tình huống mạnh hơn người, nàng đành phải hèn nhát, yếu đuối nói: “Vương Đằng, ngươi thả ta đi, ngươi giam giữ ta cũng vô dụng, chẳng bằng thả ta ra. Cha ta nhất định sẽ trả đủ cái giá cho ngươi.”

“Tào Hoành Đồ hả, hắn ước chừng đã sớm quên mất ngươi rồi, từ khi đi ra Hỏa Hà giới cho tới bây giờ, hắn còn chưa nhắc tới ngươi đâu.” Vương Đằng nhìn thấy Tào Giảo Giảo còn ôm hi vọng đối với Tào Hoành Đồ, không khỏi cười nhạo một tiếng, giống như cầm một đao.... đâm vào ngực nàng!

Hết chương 1426.
Bình Luận (0)
Comment