“Không có khả năng!” Tào Giảo Giảo biến sắc, lập tức hét lớn.
Tuy rằng trước đó bị Vương Đằng giết người không đao một phen, nhưng nàng vẫn không muốn tin Tào Hoành Đồ bỏ rơi nàng như vậy.
“Tin hay không tùy ngươi, ta cũng không nhất định cần ngươi tin tưởng.” Vương Đằng chắp hai tay sau lưng, sắc mặt bình thản đến cực hạn, giống như đang trình bày một chuyện râu ria.
“Làm sao có thể, làm sao có thể, ta là võ giả cấp Vũ Trụ của Tào gia, trong Tào gia có mấy người có thể sánh bằng ta....” Tào Giảo Giảo hoàn toàn không tin, lẩm bẩm tự nói ở bên kia.
“Hiện tại chính hắn ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao có thời giờ quản ngươi.” Vương Đằng cười khẩy nói.
“Ngươi có ý gì?” Tào Giảo Giảo hỏi.
“Ngươi đoán đi!” Vương Đằng không để ý tới nàng nữa, nói xong về phía xa, đánh giá mọi thứ trong mảnh nhỏ không gian này
Nói thật, sau khi mảnh nhỏ không gian này bành trướng, đây vẫn là lần đầu tiên hắn tiến vào quan sát cẩn thận, trước đó chẳng qua biết sơ lược phạm vi của nó mà thôi.
“Chủ nhân!” Thiết Giáp Viêm Hạt và Tiểu Bạch cũng ở trong này, nhìn thấy hắn qua đây, lập tức đi lên đón.
“Hai ngươi tự tu luyện đàng hoàng, không cần quan tâm ta.” Vương Đằng xua tay nói.
Hai linh sủng đều tự đi tu luyện, cũng không quấy rầy Vương Đằng.
Vương Đằng bay lên, đánh giá tình hình phía dưới ở giữa không trung. Hắn phát hiện trên thực tế, mảnh nhỏ không gian này có hơi hoang vắng, cái gì cũng không có, chỉ là một không gian đủ lớn mà thôi.
“Xem ra còn phải lấy một ít thuỷ và thổ đến.” Vương Đằng vuốt cằm lẩm bẩm.
Thủy, thổ là yếu tố cơ bản nhất!
Hiện tại Vương Đằng hoàn toàn bị gợi lên hứng thú, vô cùng hứng chí về đến hiện thực, rồi sau đó từ vũ trụ hư cấu đặt mua một vài thủy, thổ chất lượng cao.
Trong vũ trụ hư cấu có cửa hàng buôn bán các loại linh thủy, linh thổ, chất lượng không giống nhau, giá cả càng đắt đương nhiên càng tốt.
Vương Đằng lựa chọn linh thủy, linh thổ tốt nhất, hơn nữa số lượng còn không ít, cần có thể che phủ toàn bộ phạm vi mảnh nhỏ không gian.
Vừa thấy đối phương là khách hàng lớn, cực kỳ niềm nở, không đến nửa tiếng đã mang đồ vật đến.
“Vị nào là các hạ Vương Đằng?” Một người đàn ông mập mạp của tộc Trư Nhân mang đồ đến phủ Nam tước, hỏi.
“Là đồ vật chủ nhân mua sao?” Anne có chút kinh ngạc, nói: “Ngươi chờ một chút.”
Người đàn ông của Tộc Trư Nhân này nhìn thấy Anne, nước miếng suýt nữa chảy xuống, nhưng hắn cũng không dám làm càn.
Trước mặt là một phủ đệ quý tộc, người trước mắt này là nhân vật giống như quản gia, không phải là người thương nhân như hắn có thể đắc tội.
Một lát sau, Anne lại xuất hiện, nói:
“Đưa đồ vật cho ta đi, chủ nhân nhà ta đã xác nhận rồi.”
“Được.” Người đàn ông của Tộc Trư Nhân nhìn xuống mạng vũ trụ, phát hiện khách hàng quả thật đã xác nhận nhận hàng, lúc này giao đồ vật cho Anne, sau đó nói: “Vậy ta xin phép ra về “
Anne trở lại trong phòng của Vương Đằng, một lần nữa giao đồ vật cho hắn: “Chủ nhân, đây là đồ vật ngươi mua.”
“Ừm, đặt ở đó đi.” Vương Đằng đang nghiên cứu mấy trận pháp, không ngẩng đầu lên nói.
Anne không dám quấy rầy hắn, đặt đồ vật xuống, rồi xoay người ra khỏi phòng, lặng lẽ đóng cửa lại.
Một lát sau, Vương Đằng mới ngẩng đầu, cầm lấy nhẫn không gian trên bàn, niệm lực tinh thần đảo qua trong đó, vừa lòng gật đầu.
Ở trong vũ trụ, có đôi khi chính là thuận tiện như vậy, chỉ cần thông qua mạng vũ trụ, có thể lập tức lấy được đồ vật mà mình cần.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là phải có tiền.
Mua linh thủy, linh thổ mất ba mươi tám tỷ đồng Vũ Trụ của Vương Đằng, thật ra cũng rất đắt.
Đáng tiếc, hiện tại Vương Đằng không có cảm giác gì, hắn cảm thấy chỉ cần có thể làm cho mảnh nhỏ không gian, cái gì cũng đáng giá.
Sau khi lấy được linh thủy linh thổ, Vương Đằng trở lại trong mảnh nhỏ không gian lần nữa.
Suy nghĩ trong đầu hắn vừa động, chuyển dời Tào Giảo Giảo, Tiểu Bạch, Thiết Giáp Viêm Hạt, cùng các loại vật phẩm gửi trong mảnh nhỏ không gian lên không trung.
Trong mảnh nhỏ không gian này, Vương Đằng chính là tồn tại giống như thần vị trí của bất cứ một sinh vật hoặc vật phẩm nào, trong đó đều ở trong một suy nghĩ của hắn.
“Hắn muốn làm gì?”
Tào Giảo Giảo thấy Vương Đằng tới lui, hơn nữa còn mang bọn họ lên không trung, nhất thời cả đầu mờ mịt, hoàn toàn không xem hiểu thao tác của Vương Đằng.
Đúng lúc này, chỉ thấy bàn tay to của Vương Đằng vung lên.
Ầm ầm ầm!
Mặt đất chấn động, khắp nơi nứt ra từng khe rãnh thật lớn, tiếng nổ theo đó truyền đến.
Rồi sau đó lại có lượng lớn linh thủy, linh thổ vô cớ xuất hiện trong không trung, rơi xuống dưới.
Tào Giảo Giảo mở to hai mắt, nhìn cảnh tượng giống như tạo vật này, trong lòng chấn động đến tột đỉnh.
Rốt cuộc Vương Đằng này là người gì?
Vì sao hắn có thể có thủ đoạn khiến cho người ta không thể tưởng tượng?
Thủ đoạn như vậy vô cùng tương tự với thủ đoạn của cấp Giới Chủ khi sáng tạo tiểu thế giới, nhưng Vương Đằng chẳng qua là một võ giả cấp Hành Tinh bình thường, sao hắn có thể làm được.
Không nhắc tới trong lòng Tào Giảo Giảo khiếp sợ như thế nào, bên này Vương Đằng cũng bắt đầu cải tạo mảnh nhỏ không gian.
Sau khi lượng lớn linh thổ và linh thủy trộn vào trong đất ban đầu, khiến đất đai này càng trở nên phì nhiêu, sở hữu sinh cơ và năng lượng cực kỳ nồng đậm.
Nhưng như vậy còn chưa đủ, Vương Đằng lấy Thảo Mộc tinh ra, bắt đầu bố trí trận pháp.
Sinh Sinh Bất Tức Tụ Linh Trận.
Đây là trận pháp mà Vương Đằng muốn bố trí, dùng để hội tụ lực sinh cơ, có thể phát huy tác dụng của Thảo Mộc tinh đến mức độ lớn nhất, hơn nữa còn có tác dụng tuần hoàn sinh cơ cỏ cây, không đến mức trong khoảng thời gian ngắn khiến cho sinh cơ khô cạn.
Loại trận pháp phức tạp này chỉ có cấp Tông sư mới có thể bố trí, phù văn sư bình thường không thể bố trí được.
Vương Đằng đập từng viên Thảo Mộc tinh vào lòng đất, dùng niệm lực tinh thần khắc phù văn trên một vùng rộng lớn, không tốn bao nhiêu thời gian, một trận pháp cỡ lớn đã chậm rãi hiện ra.
Ầm!