“Ngươi dám!” Sanlo giống như là mèo bị giẫm đuôi, vô cùng tức giận, trên người bộc phát ra một cỗ khí thế vô cùng mạnh mẽ, ánh mắt nhìn chằm chằm Vương Đằng.
Thật ra hắn cũng là bởi vì kiêng kỵ Vương Đằng, sợ hắn từ đế quốc Đại Càn trở về tìm bọn họ gây phiền toái, mới có thể muốn xuống tay trước, bắt lấy người nhà Vương Đằng, ép hắn đi vào khuôn khổ.
Nhưng mà Vương Đằng quá mạnh vượt quá dự liệu của hắn.
“Ngươi xem ta có dám hay không?” Vương Đằng cười lạnh nói.
“Người nhà ngươi toàn bộ đều ở trong tay ta...” Sanlo uy hiếp nói.
“Tiểu Đằng, ngươi không cần để ý đến chúng ta, chúng ta không thể trở thành chướng ngại vật của ngươi.” Ông cụ Vương quát to.
“Không sai, chỉ là sắp chết mà thôi, ngươi đừng hòng uy hiếp chúng ta.” Vương Thịnh Quốc cũng dứt khoát nói.
“Câm miệng lại!” Sắc mặt Sanlo đã hoàn toàn biến sắc, tức giận sợ hãi đan xen.
Nếu không có người nhà họ Vương trong tay, căn bản hắn không đủ để uy hiếp đến Vương Đằng.
Cho nên điều hắn lo lắng nhất chính là loại tình huống này.
Đột nhiên, ngay khi tâm trí Sanlo bị ảnh hưởng, một bóng người đột ngột xuất hiện phía sau hắn, một kiếm đâm ra, hướng thẳng vào tim của hắn.
Không Diệt Thần Kiếm quyết!
Ngay lúc đó sắc mặt Sanlo khẽ biến, từ trong kiếm quang kia hắn cảm giác được một tia uy hiếp, nếu không né tránh, rất có khả năng bị trọng thương.
Ầm ầm!
Cùng lúc đó, An Lan cũng động thủ, một vệt lưu quang màu đen từ trong bàn tay hắn vọt ra, bay tới Sanlo một cách nhanh chóng.
Mà phương hướng này, chính là phương hướng ngược lại của người nhà họ Vương.
Hai bên đồng thời công kích, một ở phía sau, một người ở bên trái, Sanlo nhất thời lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Hoặc là để ý đến người nhà họ Vương, hoặc là bị lưu quang màu đen này cùng kiếm quang phía sau đánh trúng.
Hắn chắc chắn phải lựa chọn.
Sanlo cũng là nhân vật độc ác, trong lòng biết nếu mất đi người nhà họ Vương, hắn ở trước mặt Vương Đằng sẽ không có chỗ dựa, cho nên cũng không lui.
Trong tay hắn xuất hiện một thanh chiến kiếm, kiếm quang tăng vọt, va chạm với lưu quang màu đen kia, đồng thời xoay người một quyền đánh ra phía sau.
Ầm ầm!
Dư âm nguyên lực cuộn ngược ra bốn phía.
Mọi người nhà họ Vương cách quá gần, dư âm này đủ để trọng thương bọn họ.
Nhưng mà đúng lúc này, một bóng dáng khác cũng từ trong hư không lóe lên, vung tay lên, hình thành một ánh sáng nguyên lực tráo bảo vệ người nhà nhà họ Vương ở trong đó.
Bóng người này rõ ràng là một Vương Đằng khác.
“Làm sao có thể?” Sanlo biến sắc, lập tức dường như hiểu được, kinh hãi nói: “Phân thân!”
Bóng ảnh kia đúng là phân thân của Vương Đằng, còn có người vừa rồi từ sau lưng công kích Sanlo cũng là phân thân, sau khi chủ thể hấp dẫn Sanlo chú ý, phân thân Vương Đằng và An Lan đồng thời xuất thủ, làm Sanlo không rảnh bận tâm, sau đó lại lấy phân thân thứ hai cứu người nhà họ Vương.
Phân thân Vương Đằng khẽ cười một tiếng, môi khẽ động, nhìn khẩu hình rõ ràng chính là hai chữ “ngu ngốc”.
Lập tức hắn đã lôi kéo người nhà họ Vương lui về phía sau.
“Muốn đi!” Sắc mặt Sanlo khó coi, một kiếm chém về phía phân thân kia.
Đáng tiếc, đằng sau của phân thân là một không gian không ổn định, hắn biến mất tại chỗ, kiếm quang mà Sanlo chém ra nhất thời rơi vào khoảng không.
“Đáng chết!” Sắc mặt Sanlo đen như đáy nồi, không nghĩ tới một cường giả cấp Vực Chủ như hắn lại có thể bị người khác đùa bỡn.
Ở đằng xa, phân thân Vương Đằng mang theo mọi người nhà họ Vương từ trong hư không đi ra, quay về phía bản thể Vương Đằng cười nói: “May mắn không nhục mệnh!”
“Vất vả rồi!” Vương Đằng thở phào nhẹ nhõm, trái tim căng thẳng cuối cùng cũng buông xuống.
Từ khi biết được người nhà họ Vương bị bắt, đến việc lập ra một loạt kế hoạch này, ở giữa ngay cả thời gian ba phút cũng không tới.
Sau đó hắn vừa quần với Sanlo một chỗ, vừa truyền âm giao phó một loạt chỉ thị cho An Lan, thậm chí lúc từ phi thuyền vũ trụ đi ra, đã phân ra hai phân thân trốn vào trong không gian, tùy thời mà hành động.
Vừa mới nói nhảm cùng Sanlo, cũng là vì hấp dẫn lực chú ý của hắn, tranh thủ nhiều thời gian hơn mà thôi.
Hơn nữa sau khi ảnh hưởng đến tâm trí của Sanlo, mới có thể thi hành kế hoạch của hắn.
Tất cả mọi chuyện đều vô cùng mạo hiểm, nếu như không cẩn thận một chút, chỉ sợ sẽ chọc giận Sanlo, làm cho mọi người nhà họ Vương rơi vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng cũng bởi vì hành động một cách bất ngờ, mới có thể cứu người nhà họ Vương từ trong tay Sanlo ra.
Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là năng lực không gian của Vương Đằng, nếu không có năng lực không gian này, căn bản hắn không cách nào thuận lợi thi hành kế hoạch này.
Kết quả quả thật đúng với dự liệu của Vương Đằng, cuối cùng hắn đã thành công!
Mà đến lúc này, mọi người nhà họ Vương mới phản ứng lại, bọn họ đã được cứu, nội tâm đều hiện ra một cỗ vui sướng sống sót sau kiếp nạn.
“Cha mẹ, ông nội, mọi người vào phi thuyền nghỉ ngơi một lát, ta rất nhanh sẽ giải quyết việc này.” Vương Đằng cười nói với bọn họ.
“Vậy bản thân ngươi cũng phải cẩn thận.”
Hai người Vương Thịnh Quốc, Lý Tú Mai có rất nhiều chuyện muốn nói với Vương Đằng, nhưng bọn họ cũng biết lúc này không phải là thời cơ để nói chuyện, cho nên chỉ lo lắng dặn dò một câu, liền theo phân thân tiến vào phi thuyền vũ trụ phía sau.
Bên kia, sắc mặt Sanlo âm trầm dường như muốn nhỏ ra nước, không chút nghĩ ngợi, trực tiếp rút người lùi lại, dĩ nhiên là muốn chạy trốn.
Trong chiến hạm liên bang Aurant, đám người Clotte nhìn thấy đám người nhà họ Vương được cứu đi, sắc mặt đều hoàn toàn thay đổi.
“Nhanh lên! Đi thôi!”
Khởi động phi thuyền, dùng tốc độ nhanh nhất rời đi, nếu không sẽ muộn.”
...
Bên trong phi thuyền là cảnh tượng hỗn loạn, đám vũ giả cấp Vũ Trụ lúc này cả người phát lạnh, nội tâm vô cùng hoảng sợ.
Ầm ầm!
Chiến hạm vũ trụ liên bang Aurant nhất thời gia tốc, muốn thoát khỏi nơi này.
“Giết bọn họ!” Vương Đằng đưa tay chỉ về phía trước, giọng nói lạnh lùng như băng chậm rãi truyền ra, quanh quẩn trong hư không.
Giống như giọng nói đòi mạng từ trong địa ngục truyền ra!
Cùng lúc đó phi thuyền cấp Giới Chủ phía sau cũng hiện lên từng luồng hào quang khủng bố!