Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1551 - Chương 1551. Nó Đang Nhìn Chằm Chằm Vào Ngươi Đấy!

Chương 1551. Nó đang nhìn chằm chằm vào ngươi đấy!
Chương 1551. Nó đang nhìn chằm chằm vào ngươi đấy!

“Có biết hay không không quan trọng, rất nhanh bọn ta sẽ rời đi, mọi thứ nơi này đều không liên quan đến bọn ta.” Vương Đằng bình tĩnh nói.

“Ha ha, ngươi quá ngây thơ rồi.” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân bật ra một tiếng cười.

“Ồ, xin rửa tai lắng nghe.” Lông mày Vương Đằng nhướn lên, nói.

“Các ngươi tiến vào tinh cầu này, đương nhiên sẽ bị phát hiện, ngươi cho rằng nó không phát giác được ngươi sao?” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân cười nói.

Vương Đằng nhíu mày, trong lòng có cảm giác không ổn.

Đây đúng là điều mà hắn không có cách nào xác định được.

Tồn tại kia nếu đã có thể làm cho cả tinh cầu tới mức độ như vậy, có thể thấy được mức độ kinh khủng của nó, có thể phát hiện được Vương Đằng thì cũng không kỳ lạ.

Sở dĩ Vương Đằng cảm thấy đối phương không phát hiện ra hắn, chỉ là ỷ lại vào năng lực tàng hình của hắn thôi.

Nhưng nếu năng lực tàng hình này bị nhìn ra, thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.

“Nó đến bây giờ cũng chưa ra tay với ta, chưa hẳn đã phát hiện ra ta.” Vương Đằng nói.

“Ha ha, ngươi không hiểu nó đâu, nó sẽ chờ đến lúc ngươi rời đi, sẽ ra tay với ngươi vào giây phút cuối cùng.” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân nói.

“Ngươi nói là nó luôn đang nhìn chằm chằm vào con mồi là ta sao?” Vương Đằng đột nhiên nghĩ đến một câu...

Vực sâu đang nhìn chằm chằm vào ngươi.

“Đúng vậy.” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân nói một cách chắc chắn.

“Ta dựa vào cái gì để tin tưởng ngươi.” Vương Đằng cười lạnh nói.

“Tin hay không cũng do ngươi, đến phút giây cuối cùng, ngươi đương nhiên sẽ biết ta có lừa ngươi hay không.” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân nói.

Vương Đằng dần dần nhíu mày lại, cảm thấy có chút khó giải quyết.

“Vương Đằng, không thể tin hoàn toàn vào lời của nó, nhưng cũng không thể không tin.” Viên Cổn Cổn nói trong đầu hắn.

Vương Đằng âm thầm khẽ gật đầu, hỏi: “Nói nhiều như vậy, ngươi muốn ta làm gì?”

“Ngươi rất thông minh, từ khi vừa mới bắt đầu đã nhìn ra ý của ta.” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân nói: “Ta muốn ngươi cứu ta ra ngoài.”

“Ngươi đã như vậy rồi, còn có thể tiếp tục sống sao?” Vương Đằng kinh ngạc nói.

“...” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân lập tức im lặng.

Rốt cuộc thằng nhóc loài người này có biết nói chuyện hay không vậy.

Tức chết kiến rồi!

“Khụ khụ, ta không có ý gì khác, đơn thuần chỉ là hỏi một chút thôi.” Vương Đằng nói.

“Haizz!” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân thở dài lần nữa, cảm giác nói chuyện với Vương Đằng quá mệt mỏi, nhưng lại không thể không giải thích, nói: “Ta là mẫu thể của tộc Nghĩ Nhân, vô cùng đặc biệt, căn nguyên linh hồn là căn bản của ta, chỉ cần ta còn dư lại một sợi lực căn nguyên linh hồn, thì còn có cơ hội được “sống lại”!”

“Sống lại?!!” Lần này Vương Đằng kinh ngạc thật.

mẫu thể tộc Nghĩ Nhân này vậy mà có được năng lực sống lại?

Cho dù còn dư lại một sợi căn nguyên linh hồn, cũng không xem như là thật sự sống lại, nhưng có thể sống lại một lần nữa, cũng chứng minh mẫu thể tộc Nghĩ Nhân không tầm thường.

“Ngươi lại nói cho ta một bí mật như này, không sợ ta có ý đồ xấu sao.” Vương Đằng nói.

“Ta không có cơ hội nữa, tinh cầu này sắp đi đến đường cùng rồi, nếu không đánh cược một lần, chỉ sợ ta cũng sẽ triệt để chết ở chỗ này.” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân nói một cách đau thương.

“Ừm, nó đã hấp thụ gần hết rồi.” Vương Đằng nhớ tới cảnh tượng mình nhìn thấy trước đó, gật đầu nhẹ như có điều suy nghĩ.

“Ngươi nhìn thấy.” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân cả kinh nói.

Nó có thể cảm giác được, là bởi vì bản thân nó có thiên phú như vậy, nhưng loài người này vậy mà cũng có thể cảm ứng được, cái này có chút khó tin.

“Quả nhiên ngươi không tầm thường.” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân nhìn chăm chú vào Vương Đằng, dường như đang xác định mình không chọn sai người.

“Cảm ơn lời khen!” Vương Đằng cười haha nói.

“…” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân không khỏi sững sờ, nói: “Ngươi còn có thể cười dưới tình huống này, ngươi thật sự rất khác biệt.”

“Thực ra ngươi khen ngợi ta cũng vô dụng, ta dựa vào cái gì mà phải giúp ngươi.” Vương Đằng nói.

“Ta biết người sẽ không vô duyên vô cớ giúp ta.” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân nói: “Nhưng ta sẽ giúp ngươi trốn khỏi tinh cầu này, nếu thiếu ta, ngươi rất khó rời khỏi tinh cầu này.”

“Không, ta có biện pháp rời khỏi.” Vương Đằng tự tin nói: “Có ngươi hay không đều không ảnh hưởng.”

“Hở!” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân vô cùng kinh ngạc, nó cẩn thận tỉ mỉ quan sát khuôn mặt của Vương Đằng, dường như muốn nhìn ra có phải hắn cố làm ra vẻ huyền bí hay không.

“Tộc Nghĩ Nhân của ta có vài bảo tàng ở tinh cầu khác, trước đây chúng ta không kịp trốn thoát, cho nên những thứ kia đều chưa đụng tới, nếu ngươi cứu ta ra ngoài, ta có thể đưa tất cả bọn chúng cho ngươi hết.” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân cân nhắc một lát, lần nữa nói.

“Có bao nhiêu?” Vương Đằng động lòng, hỏi.

“Những của cải kia nếu như đổi theo đồng vũ trụ, chắc sẽ được khoảng ba trăm ngàn tỷ.” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân nói.

“Quao!” Viên Cổn Cổn lập tức hít vào sâu, mắt trừng cực kỳ to.

Vương Đằng cũng bị chấn động, cả người đều có chút không thoải mái, nghĩ là bản thân nghe nhầm.

Ba trăm ngàn tỷ!

Ngươi nghiêm túc đó à?

Lần trước hắn đã lấy được di vật của Giới Chủ Hoả Hà cũng mới được có hai trăm mấy nghìn tỷ, bây giờ mẫu thể tộc Nghĩ Nhân này lại nói với hắn, của cải của bọn nó có ba trăm ngàn tỷ!

“Ngươi không đùa giỡn ta đấy chứ?” Vương Đằng hỏi.

“Đương nhiên sẽ không lừa gạt ngươi.” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân nói.

“Không đủ.” Vương Đằng suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: “Nếu ta không tính toán, một khi ngươi xuất hiện, sẽ bị phát hiện, ngươi đối với nó mà nói, có lẽ sẽ ngon hơn ta, càng dễ thấy hơn.”

“…” Mẫu thể tộc Nghĩ Nhân lần nữa rơi vào im lặng.

Nó không nghĩ đến Vương Đằng thậm chí còn nghĩ đến điểm này.

Đây vốn là điều nó muốn cố hết sức che giấu, vì một khi để Vương Đằng biết được, hắn chắc chắn sẽ không dễ dàng đồng ý.

“Xem ra ta đoán không sai.” Vương Đằng lắc đầu, xoay người chuẩn bị rời đi.

Hắn cũng không muốn nhiều thêm một gánh nặng.

Vả lại mẫu thể tộc Nghĩ Nhân này cũng không thể tin tưởng hoàn toàn được.

Sự tổn tại của thứ kia đã đủ khủng bố rồi, nếu lại thêm mẫu thể tộc Nghĩ Nhân, điều ngoài ý muốn sẽ lớn hơn.

“Chờ chút!”

Hết chương 1551.
Bình Luận (0)
Comment