Trên lồng phòng ngự đột nhiên truyền đến từng trận tiếng vàng xèo xèo, giống như có thứ gì đó đang ăn mòn nó.
Không khí càng căng thẳng, khiến Vương Đằng và Viên Cổn Cổn đều không tự chủ được ngừng hô hấp.
Rất nhanh, một tầng nguyên lực Hắc Ám ngoài cùng đã bị cắn nuốt triệt để.
Vương Đằng không hề ngăn cản, mà mặc kệ nó cắn nuốt.
“Thật sự không có cách nào sao?” Viên Cổn Cổn nhìn thấy dáng vẻ này của hắn, trái tim lập tức trầm xuống, đề nghị: “Bây giờ chúng ta đang ở trong bụng của nó, chắc bụng là chỗ yếu ớt nhất của bất cứ sinh mệnh nào, có thể dùng nguyên lực Hắc Ám của ngươi mạnh mẽ đánh ra không.”
“Chờ một chút, ngươi mới vừa nói cái gì?” Trong lòng Vương Đằng đột nhiên lóe lên một tia sáng, giống như nắm bắt được điều gì.
“Ngươi có biện pháp rồi?” Viên Cổn Cổn vui vẻ nói.
“Ngươi lặp lại một lần nữa lời ngươi mới vừa nói.” Vương Đằng vội vàng nói.
“Chúng ta đang ở trong bụng nó? Chắc bụng là chỗ yếu ớt nhất của bất cứ sinh mệnh nào?” Viên Cổn Cổn nói: “Là câu này sao?”
“Bụng, chỗ yếu ớt nhất.” Vương Đằng không để ý đến Viên Cổn Cổn, trong đầu không ngừng lặp lại câu này, cảm giác giống như nắm bắt được cái gì, lại giống như không hề nắm bắt được.
Trước đó khi hắn nhìn xem giao diện thuộc tính, giống như đã nhìn thấy được kỹ năng nào đó có liên quan.
Rốt cuộc là cái gì?
Trong đầu hắn không ngừng hiện ra từng mục kỹ năng một…
Cảm giác này khiến lòng hắn ngứa ngáy, muốn phát điên.
Kỹ năng quá nhiều cũng là vấn đề, muốn tìm được kỹ năng mình cần đều khó tìm.
Nhưng nói đi phải nói lại, nếu không có nhiều kỹ năng như vậy, đã không thể tìm được kỹ năng có thể sử dụng vào thời khắc mấu chốt.
“Chỗ yếu ớt nhất!”
Vương Đằng thì thào tự nói, ánh mắt càng lúc càng sáng.
“Ta đã biết!”
“Ngươi biết cái gì?” Vẻ mặt Viên Cổn Cổn chấn động, vội vàng hỏi.
“Ta biết có biện pháp có thể đối phó với nó.” Vương Đằng không nhịn được cười ha ha: “Chỗ yếu ớt nhất không phải ở bụng, mà là…”
“Là cái gì?” Viên Cổn Cổn hỏi tới.
Vương Đằng không nói thẳng ra, mà ở trong đầu nói cho nó biết:
“Chỗ yếu ớt nhất phải là linh hồn!”
“Linh hồn!” Viên Cổn Cổn hơi sững sờ, cũng nói lại ở trong đầu Vương Đằng: “Hư Vô Thôn Thú mạnh mẽ như vậy, chắc linh hồn của nó cũng không yếu đâu.”
“Đây là tương đối, đối với mỗi một thể sinh mệnh, linh hồn đều là nơi yếu ớt nhất.” Vương Đằng nói.
“Ngươi định trực tiếp công kích linh hồn của nó?” Viên Cổn Cổn chần chừ nói.
“Đúng, nhưng nói công kích cũng không chính xác, mà nên là…” Vương Đằng nói đến đây lại dừng lại, ánh mắt chợt lóe, trầm giọng nói: “Viên Cổn Cổn, tiếp theo ta sẽ đưa thân thể ta vào trong mảnh nhỏ không gian, ngươi cũng đi vào cùng đi.”
“Không được, rốt cuộc ngươi định làm cái gì?” Viên Cổn Cổn gấp giọng nói.
Nhưng còn chưa nói xong đã theo thân thể của Vương Đằng cùng biến mất khỏi lồng phòng hộ.
“Đây là biện pháp cuối cùng!”
Giọng nói mơ hồ phiêu đãng trong lồng phòng ngự.
Trong mảnh nhỏ không gian, thân hình của Vương Đằng rơi lên trên một tảng đá, các cô bé của tộc Hoa Linh nhìn thấy chủ nhân xuất hiện, lập tức kinh hãi, định đi đến hành lễ, muốn nói những cải tạo mảnh nhỏ không gian gần đây nhất của các nàng cho Vương Đằng.
Nhưng Vương Đằng lại trực tiếp nhắm nghiền mắt, không hề để ý đến các nàng.
Hoa Tử mười người tộc Hoa Linh không khỏi hơi sợ hãi, còn tưởng rằng Vương Đằng có ý kiến với các nàng.
“Tên này, làm gì cũng không nói rõ ràng.” Viên Cổn Cổn đầy bụng u oán, bay ra khỏi thân thể Vương Đằng, nhìn thấy tình hình xung quanh, không khỏi sửng sốt.
“Mảnh nhỏ không gian này có sức sống thật nồng đậm.”
“Còn chưa phải là tiểu thế giới, quy tắc còn chưa hoàn chỉnh, lại có thể làm được đến trình độ này.”
“Hả, đây không phải là tiểu hoa linh sao, hóa ra bị đưa vào đây.”
Thân hình của thể mẹ tộc Nghĩ Nhân ở bên cạnh không xa, căn nguyên linh hồn của nó bay ra khỏi thân hình, nhìn lại: “Sao các ngươi cũng vào đây vậy?”
“Chúng ta bị cắn nuốt.” Viên Cổn Cổn bất đắc dĩ nói.
Vương Đằng để lại thân thể trong mảnh nhỏ không gian.
Lúc thân thể của hắn tiến vào trong mảnh nhỏ không gian, trên thực tế mảnh nhỏ không gian vẫn ở ngay trong khe hở không gian, vẫn chưa biến mất.
Mà chỗ khe hở không gian lại ở ngay trong phạm vi lồng phòng ngự.
Nếu Hư Vô Thôn Thú công phá lồng phòng ngự, sẽ hấp thu tất cả mảnh nhỏ không gian từ giữa không gian.
Đây là chỗ kinh khủng của Hư Vô Thôn Thú.
Vương Đằng cũng vốn định dùng thủ đoạn không gian trốn đi, nhưng cuối cùng hắn phát hiện ra không gian xung quanh đều đã bị phong tỏa, vốn không thể sử dụng thủ đoạn không gian để bỏ chạy được.
Chuyện này thật bất đắc dĩ.
Thế cho nên hắn không thể không liều lĩnh đánh cuộc.
“Đến đây đi, nhìn xem cuối cùng hươu chết về tay ai?”
Vương Đằng cũng quyết tâm, triệt để điều động lực lượng linh hồn của mình, thổi quét đi về phía Hư Vô Thôn Thú ở ngoài lồng phòng hộ.
Nếu đã quyết định, hắn sẽ không có bất cứ chần chừ gì.
Sống chết mặc bay, dù không phục vẫn cứ làm!
Rầm!
Lực lượng linh hồn của Vương Đằng lao ra khỏi lồng phòng hộ, tiến vào trong tia sáng màu tím đen ở bên ngoài.
Grào!
Hư Vô Thôn Thú giống như bị khiêu khích, phát ra một tiếng gầm giận dữ.
“Kêu cmn mà kêu!” Lực lượng linh hồn của Vương Đằng lại cũng phát ra một tiếng gầm giận dữ, trực tiếp lao thẳng đến chỗ căn nguyên linh hồn Hư Vô Thôn Thú mình cảm giác được.
Grào!
Một tiếng gầm giận dữ, lực cắn nuốt kinh khủng cắn nuốt về phía căn nguyên linh hồn của Vương Đằng.
“Muốn cắn nuốt ta, dù thế nào cũng phải khiến ngươi lột ra ba tầng da.” Trong lòng Vương Đằng bất chấp, kích phát Hoàng Tuyền Nhược Thủy ra, đón lấy Hư Vô Thôn Thú.
Xèo xèo xèo!
Hoàng Tuyền Nhược Thủy vẫn còn có chút tác dụng, khi chạm vào thân hình của Hư Vô Thôn Thú đã phát ra tiếng xèo xèo, giống như đang ăn mòn thân thể của nó.
Nhưng Hoàng Tuyền Nhược Thủy cũng đang bị cắn nuốt không ngừng, hàm lượng dần dần giảm bớt.
Vào lúc này Vương Đằng hoàn toàn không quan tâm nhiều như vậy, chỉ cần căn nguyên của Hoàng Tuyền Nhược Thủy không bị hấp thu hết toàn bộ thì vẫn có thể khôi phục lại được, cho nên hắn không để ý.