Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1606 - Chương 1606. Vương Đằng, Đcm Nhà Ngươi! (2)

Chương 1606. Vương Đằng, đcm nhà ngươi! (2)
Chương 1606. Vương Đằng, đcm nhà ngươi! (2)

Không phải ai cũng có thể chịu đựng loại giết hại đó.

Vương Đằng cũng tụ tập cùng mọi người trong tiểu đội ở một góc của võ đài, đang ngồi xuống, chuẩn bị lấy đồ ăn ngon ra chia sẻ cùng mọi người.

“Hừ!”

Bên cạnh lại đột nhiên truyền đến một tiếng hừ lạnh.

Vương Đằng quay đầu nhìn qua, thì phát hiện “Hung Lang” Wendell của gia tộc Pylax từng gặp trước kia đang ngồi cùng một đám võ giả, nhìn về phía hắn.

Ánh mắt của hai người va chạm giữ không trung, khóe môi Wendell hiện ra một nụ cười nhạt.

“Nhiệm vụ đầu tiên đã có nhiều người bị thương như vậy, tay mơ đúng là tay mơ.”

“Ha.” Vương Đằng không khỏi phát ra một tiếng cười khẽ.

Đám người Paige, Evan lại vô cùng giận dữ, ánh mắt nhìn về phía Wendell.

Nhiệm vụ lần này xảy ra chuyện gì, không ai rõ hơn bọn họ, người bình thường mà gặp phải Ma noãn thì còn lâu mới về được, bọn họ có thể quay lại với cái giá là bị thương nhẹ, tất cả đều dựa vào Vương Đằng.

Bây giờ lại có người nói hắn là tay mơ.

Bọn họ lập tức không nhịn được.

“Hung Lang Wendell!” Paige nhíu mày, lạnh lùng nhìn Wendell.

“Bạch Hồ Paige!” Wendell cũng lập tức chú ý đến Paige, hắn đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt hơi khó coi nói: “Ta từng mời ngươi rất nhiều lần, nhưng ngươi đều từ chối, bây giờ lại đi chung cùng với đám tay mơ này.”

“Bạch Hồ!”

“Đó là Bạch Hồ!”

Các võ giả trong quân đội ở xung quanh nhao nhao khi nhận ra Paige, lộ ra vẻ kinh ngạc.

Rất rõ ràng, Paige là võ giả cấp Hằng Tinh, thậm chí còn rất nổi tiếng trong cấp Vũ Trụ.

“Chọn gia nhập vào tiểu đội của ai là tự do của ta.” Paige nói.

“Ngươi đúng là hồ đồ.” Wendell trừng mắt nhìn, vô cùng tức giận nói: “Chỉ có hợp tác với cường giả như ta, thì mới có thể phát huy hết tác dụng của ngươi.”

Lập tức, mọi người cũng nghe ra được cái gì đó.

Bạch Hồ Paige từ chối Wendell, ngược lại gia nhập vào tiểu đội của một thiếu tá tay mơ từ trên trời rơi xuống, hơn nữa nhiệm vụ đầu tiên của bọn họ đã xuất hiện không ít người bị thương.

Đây là có ý gì.

Không phải là Bạch Hồ vừa mắt dáng vẻ đẹp trai của đối phương đấy chứ?

Bất kể nói thế nào, dù sao thì Bạch Hồ cũng là một thiếu nữ mà, thích tên mặt trắng này cũng có thể hiểu được.

Bỗng chốc, ánh mắt mọi người lập tức có chút hứng thú.

Có trò hay để xem rồi!

Wendell không phải là người bằng lòng chịu thiệt, nhất định phải tìm lại danh dự của mình.

Không biết thiếu tá tay mơ kia sẽ ứng phó như thế nào?

“Phụt!”

Đúng lúc này, một tiếng cười giễu cợt vang lên.

“Ngươi cười cái gì?” Wendell đột nhiên quay đầu, hung dữ nhìn Vương Đằng, lạnh lùng nói.

“Cười ngươi ngây thơ, ngu ngục!” Vương Đằng khinh thường cười lạnh nói.

“Ngươi nói cái gì.” Wendell tức giận.

“Ngu ngục! Xem ra không chỉ có não của ngươi kém, mà đến cả tai cũng không tốt.” Vương Đằng nói: “Hợp tác với ngươi mới có thể phát huy tác dụng? Sao ngươi không tự lấy gương ra soi mình đi, ai cho ngươi thể diện đó vậy?”

“Ngươi...”

Sắc mặt Wendell biến thành màu đen, cả người suýt chút nữa thì bùng nổ.

“Ngươi cái gì mà ngươi, đầu óc kém phát triển thì đừng ra ngoài làm người ta mất mặt nữa được không!” Vương Đằng không cho hắn có cơ hội phản bác.

“...” Vẻ mặt Wendell đen thui.

Mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, đều không khỏi nhìn Wendell với sắc mặt kỳ lạ, muốn cười nhưng không dám cười.

“Ha ha ha.”

Cũng có người không sợ Wendell, trực tiếp cười lớn.

“Lục Binh Hồng!” Wendell tức giận đến phát điên, lạnh lùng nhìn người đang bật cười: “Ở đây không có chuyện của ngươi.”

“Ta cười là chuyện của ta, liên quan gì đến ngươi.” Lục Binh Hồng là một thanh niên Nhân tộc cao lớn cường tráng, bắp thịt trên người trông cứ như là đá hoa cương xếp chồng lên nhau, không thèm để Wendell vào mắt.

“Hừ.” Wendell hừ một tiếng, nhưng không để ý tới hắn nữa, sau đó nhìn về phía Paige, lạnh lùng nói: “Ta cho ngươi một cơ hội nữa, đến tiểu đội của ta, bỏ qua lần này, ta sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào nữa.”

Sắc mặt Paige không thay đổi, đang muốn nói gì đó.

“Paige, ngồi xuống.” Lúc này, Vương Đằng lại mở miệng nói.

Trong mắt Paige xuất hiện một nụ cười, không để ý tới Wendell nữa, trực tiếp ngồi xuống, nàng biết Vương Đằng đang di dời áp lực thay nàng, trong lòng không khỏi xuất hiện một tia cảm kích.

“...”

Vẻ mặt Wendell cứng ngắc, lúc trăng lúc xanh.

Paige coi thường hắn, lại rất nghe lời một tay mơ như Vương Đằng.

Điều này khiến Wendell cảm thấy mình như một thằng hề, rất nực cười.

Hắn thẹn quá hóa giận, muốn bùng nổ, nhưng lại không có cách nào khác, cuối cùng cũng không chờ được nữa, hung ác trợn mắt nhìn Vương Đằng, quay đầu rời đi.

Lần thứ hai!

Đây đã là lần thứ hai hắn thua trong tay Vương Đằng.

Vương Đằng, đcm nhà ngươi!

Vương Đằng lắc đầu, cũng lười để ý đến đối phương, tên này hoàn toàn là ở không đi gây sự, tự rước lấy thôi.

Đối với sự khiêu khích của Wendell, Vương Đằng thật sự không để tâm.

Nếu là toàn bộ gia tộc Pylax, thì hắn còn có chút kiêng kỵ, nhưng Wendell chỉ là một võ giả cấp Vũ Trụ của gia tộc Pylax.

Thật sự không phải hắn kiêu ngạo.

Một võ giả cấp Vũ Trụ, hắn có rất nhiều cách để giết chết.

Đương nhiên, hắn cũng sẽ không coi khinh.

Sư tử vồ thỏ cũng cần dùng toàn lực!

Dù sao Vương Đằng cũng chỉ là một võ giả cấp Hằng Tinh yếu đuối và đáng thương, đối phó với võ giả cấp Vũ Trụ đương nhiên phải sử dụng toàn lực mà.

“Thiếu tá Vương Đằng, ta gây thêm rắc rối cho ngươi rồi.” Paige vuốt mái tóc dài, hơi xấu hổ nói.

“Không liên quan đến ngươi, ta biết tên Wendell này vốn không phải người qua đường.” Vương Đằng cười, nói sơ qua va chạm giữa mình với đối phương một lần.

Chuyện của Paige chẳng qua chỉ là một mồi dẫn lửa mà thôi, chuyện giữa hắn và Wendell thì có Paige hay không cũng như nhau.

Đám người Paige đương nhiên biết gia tộc Pylax là một trong tám vương tộc lớn, lúc này lại nghe nói Vương Đằng có thù oán với gia tộc Pylax, không khỏi trợn to hai mắt, cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ.

Vị cấp trên này của bọn họ đúng thật là có phần trâu bò nha!

Đến cả gia tộc Pylax cũng dám đắc tội.

Lúc này bọn họ cuối cùng cũng biết tại sao Vương Đằng lại dám khiêu chiến với Hung Lang Wendell.

Hết chương 1606.
Bình Luận (0)
Comment