Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1609 - Chương 1609. Làm Một Được Năm!

Chương 1609. Làm một được năm!
Chương 1609. Làm một được năm!

Rất hiển nhiên, bọn họ đã có một thỏa thuận mờ ám nào đó.

Sắc mặt Vương Đằng tối sầm lại, không khỏi lui về phía sau một bước, suy nghĩ có nên quay lại vào lúc khác hay không.

Lão già họm hẹm này rất khó đối phó, nếu bị hắn quấn lên, ai biết có lôi hắn đi nghiên cứu cái gì nữa không chứ.

Mấy lão già làm khoa học tính tình kỳ quái trong truyền thuyết như vậy, thử hỏi xem ngươi có sợ không.

“Thằng nhãi kia, chạy cái gì mà chạy? Tới đây cho ta, tuổi còn trẻ mà đã nhát gan thế rồi, sau này sao mà cứu được.” Veblen trợn trắng mắt, mắng hắn.

“Ta nói chứ lão già, ngươi đừng có đi theo ta nữa có được không, hai chúng ta không thù không oán, cần gì phải như thế.” Vương Đằng nói.

“Được rồi, hôm nay không nói chuyện nghiên cứu nữa, mở cửa đi, ta muốn nhìn Ma noãn!” Veblen sốt ruột nói.

“Vậy càng không được rồi.” Vương Đằng thấy hắn tập trung hết sự chú ý vào Ma noãn, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay sau đó lại lắc đầu, nói: “Ma noãn này rất nguy hiểm, ta cũng không dám để ngươi tới gần nó, xảy ra chuyện gì ta không gánh nổi trách nhiệm đâu.”

Kể từ khi biết lão già này là người có trí tuệ cao của tộc Huim, thì hắn đã biết đây chính là phiền toái lớn, không có chuyện tốt gì, xảy ra chuyện gì thì biết tính lên đầu ai đây?

“Ha, ngươi đây là coi thường ta, ngươi cũng đâu có sao, ta làm sao sẽ xảy ra chuyện gì chứ?” Veblen nói.

“Ta tự có cách của ta.” Vương Đằng trả lời.

“Ngươi có cách của ngươi, ta cũng có cách của ta, nhìn cho kĩ này.” Veblen cũng không nói nhiều nữa, trên người chợt lóe lên ánh sáng, một bộ áo giáp vô cùng thánh khiết xuất hiện, bao bọc toàn thân hắn.

“Mẹ kiếp!”

Vương Đằng không nhịn được nói tục, sải bước tới bên cạnh Veblen, cẩn thận quan sát bộ áo giáp này.

“Đây là... áo giáp hoàn toàn làm bằng nguyên liệu hệ Quang Minh!” Vương Đằng trợn tròn mắt nói.

“Ồ, ngươi có thể nhìn ra được hả?” Veblen kinh ngạc nói.

“Nói nhảm, ta là Tông sư luyện tạo, sao có thể không nhìn ra được.” Vương Đằng nói.

“Tông sư luyện tạo, ngươi còn trẻ như vậy mà đã là Tông sư luyện tạo rồi!” Lúc này đến lượt Veblen ngạc nhiên, đánh giá lại Vương Đằng từ trên xuống dưới, hoàn toàn không nhìn ra hắn lại là một Tông sư luyện tạo

“Lão già, áo giáp này ngươi lấy từ đâu vậy? Quá xa xỉ rồi đó.” Vương Đằng gõ gõ áo giáp, tò mò hỏi.

“Hừ hừ, đây là do người khác tặng cho ta, thấy sao, có phải là bị áo giáp này làm sáng mù mắt rồi hay không?” Veblen cười he he cực kì đắc ý.

“Cẩu nhà giàu!” Vương Đằng trộm hâm mộ trong lòng.

Áo giáp hệ Quang Minh cũng hiếm gặp như võ giả hệ Quang Minh, bởi vậy việc tập hợp đủ nguyên liệu để làm ra một bộ áo giáp có độ khó cực cao.

Có thể dùng nguyên liệu hệ Quang Minh làm nguyên liệu chủ, những nguyên liệu hệ khác làm phụ trợ đã có thể coi là rất tuyệt rồi.

Tuy nhiên bộ áo giáp này của Veblen được tạo thành hoàn toàn từ nguyên liệu hệ Quang Minh, đây không phải là cẩu nhà giàu thì còn là cái gì nữa.

Vấn đề lớn nhất ở đây là áo giáp này còn là do người khác tặng.

Tặng đó!

Ai mà hào phóng như thế?

Chỉ có thể nói Veblen quả thật rất trâu bò, có thể để cho người ta tặng một bộ áo giáp hệ Quang Minh, chuyện này cũng không phải là người bình thường có thể làm được.

“Như thế nào, nhóc con, như vậy ta có thể tiến vào chưa?” Vương Đằng cười ha ha, hỏi lại.

“Không được!” Vương Đằng đả kích không thương tiếc.

“...” Nụ cười trên mặt Veblen cứng lại, phát điên hỏi lại: “Tại sao?”

“Áo giáp hệ Quang Minh nhiều lắm là có thể ngăn cản nguyên lực Hắc Ám thôi, không thể ngăn được công kích tinh thần của Ma noãn.” Vương Đằng nói.

“Ta nghĩ đây không phải là vấn đề lớn, ngươi chẳng lẽ không biết tinh thần của tộc Huim chúng ta đều rất cao sao?” Veblen đắc ý nói.

“Cao bao nhiêu?” Vương Đằng hỏi lại.

Veblen hừ nhẹ một tiếng, trực tiếp thả tinh thần ra, tràn ngập ra bốn phía xung quanh.

Vương Đằng cảm nhận một chút, trong lòng đột nhiên sửng sốt, luồng tinh thần này hình như vượt ra khỏi trình độ cấp Giới Chủ!

Ôi mẹ ơi!

Cấp Bất Hủ á???

Lão già không có gì nổi bật này, vậy mà tinh thần của hắn đã tới cấp Bất Hủ!

“Tộc Huim nổi tiếng bởi trí tuệ, tinh thần của bọn họ đương nhiên rất mạnh mẽ.” Viên Cổn Cổn nói trong đầu Vương Đằng.

Vương Đằng âm thầm gật đầu, nói: “Đã như vậy, ta có thể cho ngươi đi vào, nhưng nếu có vấn đề gì phải lập tức nói cho ta biết.”

“Được rồi, được rồi, ta biết rồi mà, thằng nhóc nhà ngươi sao mà lảm nhảm nhiều thế.” Veblen không nhịn được xua tay.

“...” Vương Đằng không khỏi cười khổ.

Hắn còn bị người ta chê này.

Con mẹ nó nếu không phải lo ngươi trúng chiêu thì mắc gì ta phải nói nhiều như thế hả?

Nhưng hắn lại không nhìn thấy được, mặc dù Veblen có dáng vẻ không kiên nhẫn như thế, nhưng trong mắt hắn lại thoáng hiện nét dịu dàng.

Vương Đằng không nói nhiều nữa, dùng quyền hạn của mình mở cửa ra.

Veblen lập tức chen vào ngay, ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào Ma noãn đang đặt bên trong, còn đi xung quanh nó mấy vòng, sờ sờ cằm, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng chép chép miệng.

Cái dáng vẻ kia của hắn như chỉ thiếu mỗi việc rút dao giải phẫu ra cắt Ma noãn ngay tại chỗ nữa thôi.

Vương Đằng dường như còn thấy Ma noãn rung lên một chút, làm hắn sững sờ.

Đây là bị dọa rồi đúng không?

Quá nhiên mấy người làm khoa học đều đáng sợ như vậy.

Chẳng qua Veblen cũng không có dáng vẻ bị ảnh hưởng, hắn cũng không nghĩ nhiều nữa, ánh mắt liếc nhìn bốn phía xung quanh.

Cách một ngày, lại xuất hiện thêm rất nhiều bong bóng thuộc tính.

‘Nguyên lực tinh thần hệ Hắc Ám x500’

‘Nguyên lực tinh thần hệ Hắc Ám x300’

‘Mê hoặc x100’

‘Nguyên lực tinh thần hệ Hắc Ám x350’

‘Nguyên lực tinh thần hệ Hắc Ám x400’

‘Mê hoặc x120’

‘Nguyên lực tinh thần hệ Hắc Ám x600’

...

Bong bóng thuộc tính rơi xuống từ Ma noãn lần này rõ ràng ít hơn lần trước một chút, chẳng qua đối với Vương Đằng mà nói, thu hoạch lần này đã rất lớn rồi, đúng là không uổng công đi chuyến này.

Niệm lực tinh thần của Vương Đằng tuôn ra.

Các bong bóng thuộc tính bay về phía hắn, tất cả đều bị hắn hấp thu.

Hết chương 1609.
Bình Luận (0)
Comment