Đợt này hắn tổng cộng nhận về hơn hai mươi nghìn điểm thuộc tính nguyên lực tinh thần hệ Hắc Ám, giúp nguyên lực tinh thần hệ Hắc Ám của hắn rốt cuộc cũng thăng cấp lên cấp Hành Tinh bát giai.
Trong mắt Vương Đằng hiện lên nét vui mừng.
Hắn mới chỉ tới tinh cầu phòng ngự số 29 mấy ngày thôi, nguyên lực tinh thần hệ Hắc Ám đã tiến thêm vài giai rồi.
Cái gì là thu hoạch?
Đây chính là thu hoạch đó!
Nếu như đổi lại thành các võ giả khác, dù là thiên tài, nói ít thì cũng phải mấy tháng mới có thể tăng lên một chút, đâu có ai có thể nhẹ nhàng thoải mái như Vương Đằng, dễ như ăn cơm uống nước vậy.
Chuyến đi tới tinh cầu phòng ngự số 29 này là đúng rồi.
Ngoại trừ nguyên lực tinh thần hệ Hắc Ám, giá trị thuộc tính của kỹ năng Mê hoặc cũng tăng lên không ít, khoảng chừng tăng thêm 800 điểm.
Kĩ năng Mê hoặc lúc trước đã bước vào giai đoạn nhập môn, sau đó lúc Ma noãn muốn Mê hoặc tướng quân Mokallen, cũng đã rơi ra không ít bong bóng thuộc tính, tổng cộng trước đó thì hắn đã có thêm 600 điểm thuộc tính.
Mà giai đoạn nhập môn cần 1000 điểm giá trị thuộc tính.
Bây giờ cộng thêm 800 điểm vừa nhận được, kỹ năng Mê hoặc cuối cùng từ nhập môn thăng cấp tới thông thạo.
‘Mê hoặc’: 400/3000 (thông thạo)
Vương Đằng lập tức cảm giác mình càng trở nên quen thuộc với kỹ năng Mê hoặc, giống như đã tu luyện vô số lần, đã sớm thuộc làu làu, có thể tùy ý sử dụng nó này.
Vương Đằng hài lòng gật đầu, kỹ năng Mê hoặc vẫn rất có ích, sau này tìm người thử xem.
Nếu thật sự có thể ám thị người khác trong khi họ không hề hay biết gì, vậy thì... he he he!
Chỉ nghĩ thôi đã thấy kích thích rồi!
Kỹ năng Mê hoặc thú vị hơn kỹ năng Hoặc tâm nhiều.
“Đây chính là Ma noãn! Thì ra đây mới chính là Ma noãn!”
Đúng lúc này, bên tai hắn đột nhiên truyền tới tiếng lẩm bẩm của Veblen, kéo Vương Đằng từ trong những ý nghĩ kì quái trở về thực tại.
“Ngươi còn chưa từng thấy Ma noãn hả?” Vương Đằng kì quái hỏi lại.
“Hừ, ngươi tưởng rằng Ma noãn dễ gặp như thế hả? Tám trăm năm trước, tinh cầu phòng ngự số 29 cũng đã xuất hiện một viên Ma noãn, đáng tiếc đã bị cường giả cấp Bất Hủ phá hủy rồi, đến cả cặn cũng không còn.” Veblen khẽ hừ một tiếng, nói với vẻ buồn rầu.
“Vậy ngươi bây giờ muốn làm gì?” Vương Đằng khá buồn cười, hắn nghe ra chút bất lực lại bực bội trong giọng nói của Veblen, xem ra lão già này có chấp niệm rất sâu với Ma noãn.
“Không phải ngươi cần xử lí Ma noãn sao? Trước hết cứ để ta xem ngươi tính xử lí như thế nào.” Veblen nói.
“Được rồi, xem cho kĩ, bản thiếu gia thể hiện bản lĩnh.” Vương Đằng cười he he, xòe bàn tay ra, lập tức có một thanh trường kiếm ngưng tụ từ nguyên lực Quang Minh xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
“Nguyên lực Quang Minh, thằng nhóc nhà ngươi lại là võ giả hệ Quang Minh, khó trách không bị Ma noãn ảnh hưởng.” Veblen chợt hiểu ra, nhưng lại lập tức nhíu mày, lắc đầu nói: “Không đúng, không đúng, lần trước ta kiểm tra cho ngươi thì hoàn toàn không kiểm tra ra nguyên lực Quang Minh trên người ngươi, thằng nhóc ngươi quả nhiên kỳ lạ.”
Ánh mắt hắn nhìn về Vương Đằng càng trở nên kì quái, dáng vẻ đó giống như chỉ hận không thể cắt Vương Đằng ra.
“Lão già, ngươi quan tâm nhiều thứ quá đấy, còn nữa, đừng dùng loại ánh mắt này nhìn ta, còn nhìn ta như thế nữa thì lần sau nghĩ cũng đừng nghĩ ta lại đưa ngươi đi vào.” Vương Đằng thấy ánh mắt của Veblen, lập tức da đầu tê dại, sắc mặt trở nên nghiêm túc, hừ lạnh nói.
“Ngươi dám uy hiếp ta.” Veblen trợn trừng mắt.
“Ngươi xem ta có dám hay không.” Vương Đằng tự cảm thấy hiện tại đã nắm được nhược điểm của Veblen, không hề sợ hãi mà tức giận nói.
“To gan, thằng nhóc ngươi là người đầu tiên dám uy hiếp ta.” Veblen giận quá hóa cười, lạnh lùng hừ một tiếng, liếc nhìn thanh trường kiếm được ngưng tụ từ nguyên lực Quang Minh đầy khinh thường, nói tiếp: “Hừ, ngươi nghĩ dùng vũ khí ngưng tụ từ nguyên lực Quang Minh giải quyết Ma noãn, ngươi nghĩ quá đương nhiên rồi, đây rõ ràng là phương pháp không trị được tận gốc, không thể hoàn toàn giải quyết Ma noãn.”
“Thứ khó khăn nhất để tiêu hủy Ma noãn chính là lực căn nguyên bên trong nó, chỉ dựa vào mỗi nguyên lực Quang Minh là không được, nhiều lắm là loại bỏ nguyên lực Hắc Ám phía bên ngoài thôi.”
Vương Đằng kinh ngạc nhìn thoáng qua Veblen, lão già này quả nhiên có bản lĩnh, chỉ mới nhìn mấy lần đã hiểu rõ bản chất của Ma noãn tới bảy tám phần.
“Làm sao, không còn gì để nói rồi đúng không? Nếu như ngươi chỉ có chút bản lĩnh như vậy thì ra sẽ phải nói cho Mokallen rồi, đỡ mất thời gian.” Veblen liếc hắn một cái, cười lạnh lùng.
Mất thời gian?
Vương Đằng cười ha ha, trong tiếng cười của hắn có khinh thường và coi rẻ.
“Ngươi cười cái gì?” Veblen cảm thấy bị xúc phạm, lập tức nhướng mày, trừng mắt nhìn hắn.
“Ngươi đi nói với tướng quân Mokallen đi, dù sao thì nếu ta làm không được, cùng lắm thì phái cường giả cấp Bất Hủ tới đây thôi, ta thì sao cũng được, công trạng gì đấy ta cũng không cần nữa.” Vương Đằng không thèm để ý nói.
Veblen há miệng ra, đột nhiên bị cái giọng điệu bình thản này của Vương Đằng làm nghẹn lời.
Thằng nhóc này sao cứ không làm theo lẽ thường chứ?
Cường giả cấp Bất Hủ dễ dàng gọi tới như vậy sao?
Nếu có cách, tướng quân Mokallen cũng sẽ không cần phải cầu xin Vương Đằng tới hỗ trợ xử lí Ma noãn này rồi.
Veblen đương nhiên cũng biết chuyện này, thế nên nhất thời bị Vương Đằng chặn họng.
Sở dĩ hắn nói như vậy chỉ đơn giản là muốn Vương Đằng không vui thôi, ai bảo Vương Đằng lại dám uy hiếp hắn, không để cho hắn nhìn Ma noãn nữa.
Thật ra lời hắn nói cũng không phải giả.
Chỉ dựa vào vũ khí ngưng tụ từ nguyên lực Quang Minh, quả thật không thể nào tạo thương tổn mang tính thực chất cho Ma noãn được.
Nhưng mà Vương Đằng tiếp xúc với Ma noãn mà không bị ảnh hưởng chút nào, chuyện này thật sự rất không bình thường.
Thế nên cho dù mới chỉ gặp Vương Đằng hai lần thôi, hắn cũng không hiểu sao lại rất có lòng tin với Vương Đằng, cảm thấy hắn chắc chắn sẽ có cách xử lí không muốn người khác biết.