Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1660 - Chương 1660. Chạy Chạy Chạy… Chạy Nhanh Lên!

Chương 1660. Chạy chạy chạy… chạy nhanh lên!
Chương 1660. Chạy chạy chạy… chạy nhanh lên!

Trên chiến trường, một lốc xoáy cao gần tám ngàn mét đánh thẳng tới trước, giống như một người khổng lồ, không ai có thể chắn.

Lực hút mãnh liệt bộc phát ra, Ám Độc Phấn Trần xung quanh đổ cuốn đến, hội tụ vào trong vòi rồng.

Lốc xoáy vốn có màu xanh lập tức lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến thành màu đen như mực, vô cùng đè nén, càng thêm khiến cho người ta sợ hãi.

Các võ giả quân đội đã sớm rời xa, không dám tới gần chút nào.

Hình ảnh loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị mới vừa bị hút vào trong đó vẫn như còn rõ ràng ở trước mắt bọn họ, ngẫm lại đã khiến cho người ta không nhịn được nổi da gà toàn thân, cảm thấy kinh sợ.

Chỉ riêng loài Hắc Ám cấp thấp không biết trốn tránh này, lập tức đã bị hút vào bên trong lốc xoáy, bị xoắn đến dập nát.

Hơn nữa dưới sự khống chế cố ý của Vương Đằng, lốc xoáy nhằm về phía những loài Hắc Ám trí tuệ cao cấp đang chạy trốn bốn phía, nhân cơ hội tiêu diệt.

Khó khăn lắm mới thi triển ra chiêu mạnh, không thể để cho chúng nó chạy mất.

Đương nhiên, chủ yếu vẫn là một đám loài Hắc Ám tộc Ma Nga kia, chúng nó mới là ngọn nguồn. Nếu như không tiêu diệt chúng nó, hút nhiều Ám Độc Phấn Trần nữa đều vô dụng, chúng nó sẽ liên tục không ngừng phóng thích ra.

Rầm!

Lốc xoáy lập tức thổi quét về phía loài Hắc Ám tộc Ma Nga.

Cả đám loài Hắc Ám tộc Ma Nga kia lập tức như chuột gặp mèo, vốn không dám lưu lại, vội vàng đập cánh, hoảng loạn chạy trốn ra xa, bóng lưng hơi chật vật.

Tốc độ của loài Hắc Ám tộc Ma Nga không hề chậm. Khi tính mạng bị uy hiếp, chúng nó tự nhiên điều động tốc độ đến mức tận cùng.

Cả đám loài Hắc Ám tộc Ma Nga giống như một mảng mây đen bay đi xa.

Nhưng tốc độ của lốc xoáy cũng vô cùng nhanh chóng, trong lúc cuốn lên còn bộc phát ra lực hút mạnh mẽ, vài loài Hắc Ám tộc Ma Nga tốc độ chậm nhất lập tức bị hút vào trong đó, còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết đã bị xoắn nát.

Võ giả quân đội đế quốc Đại Càn ở phía sau nhìn thấy một màn này, hết sức vui mừng.

Tốt!

Má nó, giết chết loài Hắc Ám tộc Ma Nga này!

Còn những võ giả hệ Phong lại hai mặt nhìn nhau, mới vừa rồi bọn họ đều cảm thấy chiến kỹ này hơi quen mắt, hiện giờ chờ sau khi nó triệt để thành hình, cuối cùng bọn họ đã có thể xác định.

Kỹ năng này rõ ràng là chiến kỹ thành danh ‘Phong Long Quyển’ của một vị võ giả hệ Phong trong đội ngũ đã hy sinh trước đó!

Quả thật giống nhau như đúc!

Nhưng nó còn kinh khủng hơn vòi rồng đã từng được võ giả hệ Phong trong đội ngũ bọn họ thi triển.

Đồng đội kia của bọn họ đã thi triển vài lần, vòi rồng nhiều lắm chỉ có dáng vẻ hai ngàn mét, nhưng trước mắt ít nhất lại có hơn tám ngàn mét.

Hoàn toàn khác nhau một trời một vực.

“Chẳng lẽ thiếu tá Vương Đằng này cũng từng học ‘Phong Long Quyển’ sao? Hơn nữa học sớm hơn.” Những võ giả hệ Phong này không nhịn được thầm nói.

Bọn họ hoàn toàn không biết thật ra Vương Đằng đã nhặt được bong bóng thuộc tính từ trên người đồng đội đã hy sinh của bọn họ, nên mới học được chiến kỹ ‘Phong Long Quyển’ này.

Hơn nữa mặc dù hắn mới chỉ nhập môn, nhưng thiên phú hệ Phong lại đã đạt đến cấp Thánh, cho nên thi triển ‘Phong Long Quyển’ này mới càng mạnh hơn, khiến người ta nghĩ nhầm hắn nắm giữ chiến kỹ này còn sớm hơn cả võ giả hệ Phong đã chết kia.

Chỉ có thể nói, đây đều là hiểu lầm!

“Nhân loại, ngươi dám!”

Đúng lúc này, phía sau loài Hắc Ám bộc phát ra một tiếng gầm giận dữ.

Một luồng khí thế vô cùng mạnh mẽ phóng lên cao, trên bầu trời lập tức ngưng tụ ra một lợi trảo màu đen cực lớn, chộp vào lốc xoáy.

Lợi trảo màu đen kia vô cùng khổng lồ, ở trước mắt nó, lốc xoáy giống như bị thu nhỏ vô số lần, nếu bị nó túm lấy sẽ lập tức tiêu tán tại chỗ.

Vương Đằng thoáng thay đổi sắc mặt, định khống chế lốc xoáy tránh khỏi lợi trảo màu đen vĩ đại kia, nhưng phát hiện không làm được.

Tốc độ của lợi trảo kia thật nhanh, vả lại phạm vi bao phủ rất rộng, lốc xoáy hoàn toàn không tránh khỏi.

“Hừ!”

Một tiếng hừ lạnh đột nhiên truyền đến từ phía sau.

Rầm!

Tương tự vậy, có một khí thế mạnh mẽ dâng lên, trong tiếng nổ vang, một ánh đao cực lớn chém ngang trời, va chạm với lợi trảo màu đen.

Tiếng gầm rú vang lên theo.

Khoảnh khắc khi ánh đao và lợi trảo màu đen chạm vào nhau, ánh đao bùng nổ ra, lập tức phá hủy lợi trảo màu đen kia, sau đó thế đi không giảm, chém về phía loài Hắc Ám ở phía sau.

“Grào!”

Một bóng dáng màu đen xuất hiện phía trước ánh đao, phát ra tiếng gầm giận dữ.

Rầm!

Bóng dáng màu đen kia cầm một thanh cự phủ trong tay bổ ra, sáng rọi nguyên lực màu đen bùng nổ, vọt đến ánh đao đang tới ngay mặt.

Nổ mạnh trong tưởng tượng chưa hề xuất hiện, chỉ nghe “Xoẹt” một tiếng, ánh đao đã bị chém diệt.

Đã nói rõ sự mạnh mẽ của người ra tay, một đòn mới vừa rồi có được lực lượng mang tính áp đảo.

Vương Đằng đứng giữa không trung, ánh mắt nhìn về phía bóng dáng màu đen kia, đồng tử hơi co rụt lại.

Đó là một loài Hắc Ám tộc Ma Giáp. Thân hình của nó vô cùng cao lớn, cao chừng mười mét, dưới bao vây của Ma Giáp, toàn bộ thân hình càng to khỏe, ma khí màu đen vờn quanh trên người dày đặc, chỉ đứng ở đó thôi đã giống như một Ma Thần kinh khủng.

Ma Hoàng!

Cấp Ma Hoàng trung vị!

Vương Đằng vừa liếc mắt đã nhận ra được đối phương là một tồn tại cấp Ma Hoàng trung vị, tương đương với võ giả mạnh mẽ cấp Vực Chủ.

Hơn nữa nhìn dáng vẻ này, thực lực của đối phương còn vượt xa hơn cả những cấp Vực Chủ Vương Đằng đã gặp trước đó.

Loài Hắc Ám mạnh mẽ như vậy, Vương Đằng mới gặp được lần đầu tiên.

“Tuttle!” Loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị kia chỉ liếc xéo Vương Đằng, rồi đưa mắt nhìn tướng quân Tuttle đang ở phía sau, giọng nói lạnh như băng ầm ầm truyền ra.

“Ma Hoàng Jaluks!”

Tướng quân Tuttle từ phía sau đạp không mà đến, đối diện từ xa với loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị kia.

Vương Đằng vừa thấy tướng quân Tuttle kiềm chế được đối phương, nên không hề kiêng nể gì, khống chế lốc xoáy tăng tốc nhằm vào loài Hắc Ám tộc Ma Nga.

Hết chương 1660.
Bình Luận (0)
Comment