Thật mạnh!
Chiến đấu của hai tồn tại cấp Vực Chủ này mạnh hơi quá đáng.
Kể cả An Lan, cường giả cấp Vực Chủ có nắm giữ niệm lực tinh thần kia, so sánh với hai người này, chỉ e cũng sẽ không có ưu thế quá lớn.
Chẳng lẽ đây là thực lực của võ giả ở trên chiến trường sao?
Vương Đằng thầm cảm thán một chút, rồi không chú ý đến nữa, thu hồi ánh mắt, tiếp tục khống chế lốc xoáy quét ngang tứ phía.
Chiến kỹ công kích trên phạm vi lớn này vẫn dùng rất tốt!
Tất cả loài Hắc Ám cấp thấp bị hút vào bên trong đó, tiếp sau bị xoắn thành mảnh nhỏ, không biết đã giảm áp lực cho bao nhiêu võ giả.
Ám Độc Phấn Trần cũng dần dần bị hấp thu sạch.
Bầu trời xung quanh vốn có màu âm trầm do bị Ám Độc Phấn Trần bao phủ, lúc này dần dần trở nên sáng sủa.
Các võ giả đã không còn bị hạn chế của Ám Độc Phấn Trần nữa, giống như đã được gỡ một tầng gông cùm xiềng xích ra khỏi người, cho dù hành động hay phát huy nguyên lực bản thân đều tăng lên hai ba tầng.
Giết!
Giết!
Giết!
Mọi người ào ào xông thẳng về phía loài Hắc Ám xung quanh, thế suy sụp trước đó đã được quét hết, sĩ khí tăng cao.
Vương Đằng cười he he, bắt đầu nhặt bong bóng thuộc tính.
Sau khi một nhóm lớn loài Hắc Ám tộc Ma Nga bị đánh chết, chúng nó đã rơi xuống không ít bong bóng thuộc tính.
Nhưng những bong bóng thuộc tính này đều chưa phân tán đi mà đều ở trong vòng xoay của lốc xoáy.
Như vậy, Vương Đằng nhặt chúng đều đơn giản rất nhiều.
Niệm lực tinh thần truyền vào trong lốc xoáy, rất nhiều bong bóng thuộc tính lập tức hội tụ về phía hắn.
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x2300’
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám x2600’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x300’
‘Ám Độc Phấn Trần x150’
‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x200’
‘Ám Độc Phấn Trần x280’
‘Ma Biến x350’
…
Bong bóng thuộc tính của đủ loài Hắc Ám dung nhập vào trong thân thể hoặc trong đầu Vương Đằng, hóa thành một phần thực lực của bản thân Vương Đằng.
Trong nháy mắt, Vương Đằng cảm thấy nguyên lực tinh thần Hắc Ám của mình bắt đầu mạnh mẽ điên cuồng lên, lập tức từ cấp Hằng Tinh cửu giai sơ kỳ đạt đến cửu giai đỉnh phong.
‘Nguyên lực tinh thần Hắc Ám’: 81000/90000 (cấp Hành Tinh cửu giai)
Vương Đằng nhìn giao diện thuộc tính, không nhịn được vui vẻ, thuộc tính nguyên lực Hắc Ám chỉ thiếu 9000 điểm nữa là có thể đột phá, lập tức có thể tiến vào cấp Hằng Tinh.
Tốc độ này thật sự giống như máy bay lên thẳng!
Trừ đó ra, hắn còn đạt được 5600 điểm thuộc tính tinh thần, khiến tinh thần lực bên trong thức hải kia cũng càng lớn mạnh tinh thuần lên.
Tiếp theo là…
‘Ám Độc Phấn Trần’: 1200/8000 (tiểu thành)
Thuộc tính ‘Ám Độc Phấn Trần’ này có thể nói là thu hoạch vĩ đại, lại từ cấp bậc thông thạo trực tiếp vượt qua tinh thông, đạt đến cấp bậc tiểu thành.
Vương Đằng lập tức cảm thấy mình có thể thoải mái thi triển ra ‘Ám Độc Phấn Trần’, đoán chừng độ thông thạo trong thủ pháp sẽ không hề kém hơn loài Hắc Ám tộc Ma Nga bao nhiêu, thậm chí còn mạnh hơn chúng.
Tiếp theo là thuộc tính ‘Ma Biến’, lần này tổng cộng đạt được 2400 điểm, khiến kỹ năng Ma Biến của Vương Đằng đã tăng lên không ít.
‘Ma Biến’: 7700/10000 (đại thành)
Nhưng kỹ năng ‘Ma Biến’ này đã ở giai đoạn đại thành, muốn đột phá tiếp đều không hề dễ dàng gì.
Còn phải tích cóp tiếp.
Vương Đằng không hề vội, dù sao tạm thời không dùng đến, đợi đến khi phải dùng, đoán chừng kỹ năng ‘Ma Biến’ của hắn đều đã viên mãn rồi.
Mà ngoài những thuộc tính này, Vương Đằng còn nhặt được vài bong bóng thuộc tính ‘Ma Giáp’ ở trong lốc xoáy.
Dù sao có một loài Hắc Ám tộc Ma Giáp không may mắn bị hút vào, trực tiếp bị cắt thành mảnh vụn cặn bã, chỉ còn lại bong bóng thuộc tính.
‘Ma Giáp’: 1800/3000 (tinh thông)
Bong bóng thuộc tính của kỹ năng ‘Ma Giáp’ này có 600 điểm, đáng tiếc không đủ để khiến nó có thể đột phá cấp tinh thông.
“Phải giết thêm vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp nữa mới được.” Vương Đằng sờ cằm, ánh mắt nguy hiểm liếc nhìn vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp đang chiến đấu với võ giả nhân loại ở nơi xa.
Đi con đường của loài Hắc Ám, khiến cho chúng nó không đường để đi!
Phòng ngự của kỹ năng ‘Ma Giáp’ vẫn thật mạnh, nếu như có thể tăng lên, nhất định sẽ có trợ giúp rất lớn cho Vương Đằng.
Vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp kia đột nhiên rùng cả mình, cảm giác có một luồng sát ý khó hiểu giáng thật sâu xuống trên người chúng nó.
Chúng nó đều còn chưa biết có chuyện gì, chỉ theo bản năng liếc nhìn xung quanh, giống như lo lắng bên cạnh có người đánh lén.
Vì phân tâm, võ giả Nhân tộc ở gần lập tức nắm lấy cơ hội, điên cuồng công kích.
“Nhường một chút, nhường một chút!”
Đúng lúc này, một giọng nói truyền đến từ đằng xa.
Võ giả Nhân tộc và loài Hắc Ám đều sửng sốt, lập tức cảm thấy một cơn gió mạnh mẽ cuốn đến, tiếng gió vù vù bên tai không dứt. Bọn họ lập tức đã biết xảy ra chuyện gì.
Nhìn lại, quả nhiên là lốc xoáy kia đang thổi quét đến.
Mà người mới vừa mở miệng chính là thiếu tá Vương Đằng.
Sắc mặt của võ giả Nhân tộc thật phấn khích. Họ vội vàng trốn sang bên cạnh, sợ bị lốc xoáy cuốn vào.
Tuy rằng bọn họ biết Vương Đằng sẽ không xuống tay với bọn họ, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, lỡ như không cẩn thận bị hút vào thì xong rồi.
“???”
Vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp kia lại có vẻ sợ hãi, không hề nghĩ ngợi, lập tức quay đầu bỏ chạy.
Má ơi, nhân loại kia đến rồi!
Trước đó đại nhân cấp Ma Hoàng còn bị vòi rồng kinh khủng này cuốn đi, chúng nó không chạy, chẳng lẽ chờ biến thành mảnh vụn sao.
Chạy chạy chạy… chạy nhanh lên!
Không đúng!
Sao không chạy nổi vậy???
Vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp đang chạy tới trước, đột nhiên phát hiện mình không chỉ không chạy nổi, còn ngã ngược về sau.
Xong đời!
Một ý niệm xuất hiện trong lòng bọn chúng, vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp có vẻ tuyệt vọng, bị lốc xoáy phía sau hút vào.
Yết hầu của mấy võ giả Nhân tộc kia lăn ực ực. Bọn họ không nhịn được lau mồ hôi lạnh, cảm thấy lưng đều ướt đẫm, da đầu hơi run lên.
Đây thật sự không phải do bọn họ nhát gan, mà loài Hắc Ám chết đúng là hơi thảm!