Ầm rầm!
Tiếng gầm rú quanh quẩn trong trời đất, toàn bộ chiến trường đều yên tĩnh trở lại.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn trận nổ mạnh kinh khủng kia, thẫn thờ thật lâu.
Đầu óc đều không đủ dùng.
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Mới vừa rồi không phải Vương Đằng còn bị đuổi đến chạy tán loạn khắp nơi sao, sao lại đột nhiên giết ngược?
Hơn nữa vừa ra tay còn giết được một nhóm lớn như vậy.
Đảo ngược hơi nhanh, khiến người ta không kịp đề phòng.
Ở nơi xa, ánh mắt Tiki lóe lên, hắn vừa kinh ngạc đồng thời lại cảm thấy là đương nhiên.
Tiki thật sự rất rõ Vương Đằng có tính cách như thế nào, sao có thể để cho mình bị loài Hắc Ám đuổi đến chạy trốn khắp nơi giống như con chuột được, quả nhiên đang âm mưu làm việc xấu đấy.
Một lần này ít nhất đã giết chết trên trăm loài Hắc Ám đã ngoài cấp Ma Quân.
Tên này thật sự đúng là không ra tay thì thôi, vừa ra tay là nổi bật.
Đám người Paige âm thầm chấn động không thôi.
Đội trưởng này của bọn họ mạnh đến hơi quá đáng!
Đương nhiên, chủ yếu vẫn là đủ vô sỉ!
Mới vừa rồi bọn họ còn vô cùng lo lắng cho an nguy của Vương Đằng, dù sao nhìn hắn bị nhiều loài Hắc Ám đuổi giết như vậy, ai mà không lau mồ hôi lạnh thay hắn chứ.
Không ngờ kết quả lại là như vậy!
Thật hiển nhiên, mới vừa rồi Vương Đằng chạy trối chết chỉ là giả vờ, chính là vì dồn loài Hắc Ám lại, sau đó diệt sạch.
Rất biết diễn trò!
Bọn họ vốn lo lắng uổng công.
Nhưng rất nhiều người đều nghĩ mãi không rõ, rốt cuộc Vương Đằng đã di chuyển lốc xoáy kinh khủng kia từ đằng xa đến đây như thế nào vậy.
Khoảng cách lúc đó ít nhất xa đến vài trăm mét, nhưng Vương Đằng chỉ giơ tay trảo, lốc xoáy đã đột nhiên xuất hiện ở giữa loài Hắc Ám, bùng nổ đến khiến cho chúng nó trở tay không kịp.
“Hình như kia là năng lực không gian!” Ánh mắt Tiki lóe ra, hắn khiếp sợ lẩm bẩm trong lòng.
Thật ra trước đó Vương Đằng đã nhiều lần sử dụng năng lực không gian, nhưng đều tương đối mờ mịt, cho nên không nhiều người biết đến.
Tiki lại đã từng gặp vài lần, nhưng đó đều là thi triển năng lực không gian trong phạm vi nhỏ. Hắn mới lần đầu tiên nhìn thấy tiến hành dịch chuyển không gian trên phạm vi lớn như lần này.
Muốn di chuyển một lốc xoáy thật lớn kia vài trăm mét, vậy cần nắm giữ năng lực không gian đến mức độ cực kỳ cao thâm.
Với thực lực cấp Hằng Tinh của Vương Đằng, hắn lại có thể làm được, thật sự có phần không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng vừa nghĩ đến thực lực mạnh đến hơi quá đáng của Vương Đằng, Tiki vừa cười khổ vừa lắc đầu.
Thôi bỏ đi!
Suy nghĩ cũng vô dụng.
Bản thân Vương Đằng kia chính là một tồn tại trái với lẽ thường.
Võ giả hệ Phong nhìn xem tình hình kinh khủng do lốc xoáy tạo thành, trong lòng chỉ có một ý niệm…
Đây thật sự là ‘Phong Long Quyển’ sao???
Vì sao uy lực lại chênh lệch nhiều như vậy?
Hoàn toàn không phải cùng một kiểu dáng.
Đều là võ giả hệ Phong, bọn họ cảm thấy mình đã làm mất thể diện của võ giả hệ Phong.
Thượng tá Tennyson nuốt ngụm nước bọt, lẩm bẩm nói: “Biến thái! Biến thái mà! Uy lực vậy, rốt cuộc có được thiên phú hệ Phong mạnh đến cỡ nào mới có thể thi triển ra được như thế?”
Phía bên kia, Ma Hoàng Jaluks nhìn sang, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Mệnh lệnh đuổi giết Vương Đằng do nó hạ, vốn tưởng rằng tuyệt đối có thể xử lý thằng nhãi nhân loại đáng giận kia, không ngờ lại là kết quả như vậy.
Đây đâu phải đuổi giết, vốn chính là dâng mồi lên cho người ta xơi!
Thằng nhãi nhân loại kia quả thật quá giảo hoạt, lại lừa đảo tất cả mọi người xoay quanh.
“Ha ha ha!” Tướng quân Tuttle nhìn Ma Hoàng Jaluks cười ha ha.
Tuy rằng hắn không ngờ Vương Đằng sẽ làm ra trò hay như vậy, nhưng thật sảng khoái!
Hắn và loài Hắc Ám chiến đấu nhiều năm như vậy, cho đến bây giờ chưa từng sảng khoái như vậy!
Cố tình thằng nhóc Vương Đằng này lại làm được!
Tuy rằng phương thức hơi đặc biệt, những người làm thành việc lớn không câu nệ tiểu tiết. Phương pháp có thể giết được loài Hắc Ám đều là phương pháp tốt.
Tất cả mọi người đều chỉ nhớ kết quả, còn quá trình thì không có quá nhiều người chú ý đến.
Nghe được tiếng cười không thèm kiêng nể gì của tướng quân Tuttle, mặt Ma Hoàng Jaluks càng thêm đen hơn.
Nó nhìn về phía chỗ nổ mạnh kia, sát ý nổi lên trong đôi mắt.
Chỉ thấy trong chiến trường trước đó, vô số phong nhận tàn sát bừa bãi, gió lớn gào thét, trên trăm loài Hắc Ám đều bị cuốn vào bên trong.
Uy lực kia, kể cả là nó cũng không dám nói có thể cứng đối cứng 100% được.
Tiếng gầm rú dần dần bình ổn lại. Tất cả loài Hắc Ám đuổi theo Vương Đằng không buông đều đã ngỏm, bị nổ đến tán loạn, chết đến không thể chết nữa, tương đối thê thảm.
Vương Đằng nhẹ nhàng thở ra.
Giỏi đấy!
Uy lực của ‘Phong Long Quyển’ không hề kém!
Hắn vốn cho rằng có thể nổ chết một nửa loài Hắc Ám này đã coi như không tệ, không ngờ lại một lưới đánh tan, giết chết tất cả.
Đây có được coi là một niềm vui ngoài ý muốn không?
Lúc này hắn đột nhiên chú ý đến có một ánh mắt tập trung lên trên người hắn, tràn ngập sát ý lạnh như băng, khiến toàn thân người ta không được tự nhiên. Hắn không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn lại.
Úi chà!
Hóa ra là Ma Hoàng đại nhân Jaluks.
Vương Đằng khẽ chớp mi, lộ ra nụ cười tươi vô hại với đối phương: “Cái gì nhỉ, ta nói ta không cố ý, ngươi có tin không?”
Ken két!
Miệng Ma Hoàng Jaluks lập tức truyền ra tiếng động giống như tiếng nghiến răng nghiến lợi.
Đó là… tức giận!
Tướng quân Tuttle câm nín liếc nhìn hắn.
Làm thịt sạch loài Hắc Ám của người ta rồi, nói không cố ý, ai tin chứ!
“Nhân loại, ta sẽ mài ngươi thành phấn vụn.” Giọng Ma Hoàng Jaluks lạnh như băng nói.
“Úi, ta rất sợ đó.” Vương Đằng tỏ vẻ hoảng sợ, lùi lại phía sau, giống như sợ Ma Hoàng Jaluks đột nhiên giết sang.
Mọi người: “…”
Mọi người không bao giờ tin tưởng hắn nữa.
Tên này luôn nói là rất sợ, nhưng lại làm ra chuyện kinh thiên động địa nhất, ví dụ như một lần mới vừa rồi.
Ma Hoàng Jaluks cũng không tin, nó chỉ cảm thấy Vương Đằng đang đùa giỡn nó, phẫn nộ trong lòng càng thêm mãnh liệt, khiến nó gần như muốn điên cuồng.