Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1709 - Chương 1709. Tộc Cổ Thần, Tộc Hỏa Thần, Lôi Thần Chùy Lại Xuất Hiện! (3)

Chương 1709. Tộc Cổ Thần, tộc Hỏa Thần, Lôi Thần Chùy lại xuất hiện! (3)
Chương 1709. Tộc Cổ Thần, tộc Hỏa Thần, Lôi Thần Chùy lại xuất hiện! (3)

Nhưng lúc này Viên Cổn Cổn căn bản không rảng để suy nghĩ nhiều, nó trợn to hai mắt nhìn Vương Đằng: “Ngươi thành công rồi!”

Vương Đằng sửng sốt một chút, không ngờ Viên Cổn Cổn lại xuất hiện ở trước mặt mình, hư ảnh chùy trong mắt tản đi, gật đầu nói: “Ừm, vừa quan sát ra, đôi chùy này quả thật có chút gì đó.”

“Cái tên này, đúng là khiến người ta hết hồn.” Viên Cổn Cổn thán phục không thôi, rồi vội vàng thúc giục nói: “Mau nói đi, đôi chùy đó có chỗ nào kỳ lạ?”

“Rất mạnh, dường như có ẩn chứa quy tắc của trời đất, ít nhất nó cho ta cảm giác mạnh hơn sáu cái trước đó.” Vương Đằng suy nghĩ một chút, nói.

“Xem ra đôi chùy đó thật sự có lai lịch lớn, ngươi có định kiểm chứng tin đồn từ bên cạnh không.” Viên Cổn Cổn cười nói.

“Ha ha ha, những nhà nghiên cứu đó có phải nên cảm ơn ta không.” Vương Đằng không khỏi cười lớn nói.

“Đáng tiếc đôi chùy này từ trước tới giờ chưa từng xuất hiện, nếu không chắc chắn sẽ cực kỳ khiến người khác kinh ngạc.” Viên Cổn Cổn nói.

“Cho dù xuất hiện, thì cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta, chắc chắn sẽ có rất nhiều cường giả tiến hành tranh đoạt.” Vương Đằng lắc đầu nói: “Được rồi, ta muốn bắt đầu rèn luyện tinh thần rồi.”

“Ừm.” Viên Cổn Cổn gật đầu, biến mất ngay tại chỗ.

Vương Đằng lại nhắm mắt lần nữa. Trong thức hải, đôi chùy trôi lơ lửng ở đó, mơ hồ có dao động kỳ lạ quấn quanh người bọn họ.

Bây giờ phải tiến hành phục chế.

Bởi vì tầng đầu tiên của Phù Đồ Chân Kinh là phải sử dụng một trăm chùy để tiến hành rèn luyện.

May mà đôi chùy này đã được hình dung ra, bây giờ chỉ cần phục chế, quá trình này cũng không tính là quá khó khăn.

Tinh thần lực xông ra, một chùy lại một chùy xuất hiện, hơn nữa đều là có đôi có cặp, có một Hỏa Thần chùy, thì nhất định phải đi với một Lôi Thần chùy.

Thời gian trôi qua...

Một trăm chùy cuối cùng cũng hoàn toàn ngưng tụ lại, bay lơ lửng ở trong thức hải, chi chít nhau, nhìn qua vô cùng tráng lệ.

Chẳng trách phải là người có tinh thần lực mạnh mẽ mới có thể tu luyện ‘Phù Đồ Chân Kinh’ này, chỉ một trăm chùy tinh thần đã tiêu hao rất nhiều tinh thần lực, tinh thần lực của người bình thường có thể ngưng tụ được một trăm chùy tinh thần không cũng là vấn đề.

Huống hồ còn là chùy tinh thần lớn mạnh như vậy!

Chùy tinh thần càng lớn mạnh, thì tiêu hao tinh thần lực càng nhiều.

Đôi Hỏa Thần chùy và Lôi Thần chùy này của Vương Đằng, có lẽ có thể coi là mạnh, cũng chỉ hắn mới có thể ngưng tụ ra.

Hơn nữa sau khi hắn ngưng tụ một trăm chùy tinh thần, thể tinh thần vẫn vô cùng to lớn, điều này không thể không quy công cho quãng thời gian nhặt tích lũy thuộc tính tinh thần.

Sau đó Vương Đằng không do dự nữa, khống chế một trăm chùy tinh thần, đập xuống thể tinh thần.

Bùm bùm bùm...

“Hự!” Sắc mặt Vương Đằng trắng bệch, không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

Đau!

Đau quá!

Cho dù với ý chí của Vương Đằng, thì bây giờ cũng suýt chút nữa kêu thảm một tiếng.

Hắn đột nhiên hơi hối hận, tại sao lại trực tiếp sử dụng một trăm chùy, đáng lẽ phải sử dụng một thanh chùy thử trước.

CMN!

Bây giờ hối hận cũng không kịp nữa, đập cũng đập rồi, chỉ có thể nhắm mắt tiếp tục.

Bùm bùm bùm...

Âm thanh nặng nề không ngừng vang vọng ra từ trong thức hải của Vương Đằng. Thức hải chấn động, thể tinh thần của Vương Đằng liên tục ngưng tụ lại từ trạng thái phân tán, thụ lại vào trong.

Cùng lúc đó, từng luồng lực quy tắc từ giữa trời đất dung nhập vào trong thức hải của hắn. Đó là hai loại lực căn quyên quy tắc là hỏa và lôi, bọn nó theo đường vân trên Hỏa Thần chùy và Lôi Thần chùy, lúc thanh chùy đánh xuống, thì dung nhập vào trong tinh thần của Vương Đằng.

“Hả?” Vương Đằng lập tức cảm nhận được một tia kỳ lạ, nội tâm xuất hiện vẻ kinh ngạc: “Đây là... Lực quy tắc căn nguyên?”

“Hỏa Thần chùy và Lôi Thần chùy lại có thể dẫn động một tia quy tắc căn nguyên, đúc ra tháp Cửu Bảo Phù Đồ!”

“Đã vậy thì, ta lại đốt thêm lửa!!!”

Một ý tưởng điên rồ xuất hiện trong lòng Vương Đằng.

Biết Hỏa Thần chùy và Lôi Thần chùy có thể dẫn động lực quy tắc căn nguyên đúc ra tháp Cửu Bảo Phù Đồ, Vương Đằng không có chút ý nghĩ nào trong lòng là chuyện không có khả năng.

Trong ‘Phù Đồ Chân Kinh’ không nói rõ lúc tháp Cửu Bảo Phù Đồ được đúc ra, sẽ xuất hiện lực quy tắc căn nguyên.

Vậy vấn đề chỉ có thể là do Hỏa Thần chùy và Lôi Thần chùy, là tính chất đặc biệt của đôi chùy này, dẫn động lực quy tắc căn nguyên.

Điều này cũng chứng minh Vương Đằng không hề chọn nhầm!

Đôi chùy này quả nhiên rất phi phàm.

Còn về thuộc tính của đôi chùy, một cái thuộc Hỏa, một cái thuộc Lôi.

Dựa theo tư duy bình thường, nếu tác dụng ngoại lực cùng thuộc tính, chắc chắn có thể khiến uy năng của đôi chùy này tăng lên rất nhiều.

Vừa hay Vương Đằng lại có ngoại lực phụ trợ của hai loại thuộc tính này.

Dị hỏa thiên địa!

Lôi kiếp thiên địa!

Nhưng nếu sử dụng hai loại sức mạnh này, ắt sẽ có chút nguy hiểm.

Bởi vì đây là bên trong thức hải của Vương Đằng, nếu đôi chùy này không thể chịu được uy năng của dị hỏa thiên địa và lôi kiếp thiên địa, trực tiếp nổ tung, thì nhất định sẽ gây nên tổn thương không thể cứu chữa cho thức hải của Vương Đằng.

Đối với bất cứ sinh linh nào, thức hải cũng là nơi cực kỳ quan trọng, nếu thức hải sụp đổ, trừ khi thức hải lớn mạnh đến mức có thể tồn tại ngoài thân thể, bằng không thì chỉ có con đường chết.

Nhưng Vương Đằng vẫn quyết định thử mạo hiểm một lần, mặc dù trong mắt hắn lộ ra vẻ điên cuồng, nhưng vẫn chưa mất đi lý trí.

Lúc sử dụng dị hỏa thiên địa và lôi kiếp thiên địa, hắn làm một việc trước.

Chuyển dời một trăm thần thần chùy vào trong không gian tinh thần của Hư Vô Thôn Thú.

Hư Vô Thôn Thú là cự thú Tinh Không vô cùng lớn mạnh, có thể nói là thiên phú dị bẩm. Thức hải của nó lớn hơn Vương Đằng vô số lần, kiên cố như sắt, sức mạnh bình thường không thể lay động.

Cho nên loại chuyện nguy hiểm này, vẫn là để vào trong ý thức hải của phân thân của Hư Vô Thôn Thú làm là được.

Phân thân của Hư Vô Thôn Thú: (*⊙~⊙)

Ta không phải là người, nhưng bản thể, ngươi đúng là chó mà!

Hết chương 1709.
Bình Luận (0)
Comment