Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1715 - Chương 1715. Hổ Sát Xuất Chinh!

Chương 1715. Hổ Sát xuất chinh!
Chương 1715. Hổ Sát xuất chinh!

Khi mọi người nghe đến câu cuối cùng, nhìn vẻ mặt lạnh lùng của hắn và kết hợp những tin đồn, đáy lòng ai nấy không khỏi ớn lạnh.

Người có thể thẳng thừng ra tay với phó đoàn trưởng Hokia thì đối phó với bọn họ chẳng phải dễ như trở bàn tay.

Giờ phút này, bọn họ thật sự coi Vương Đằng là đoàn trưởng của đoàn Sát Hổ, là một cường giả, không ai còn dám sơ suất với hắn một chút nào.

“Ta sẽ không nói nhiều nữa, từ nay về sau tất cả mọi người đều là đồng đội, có rượu cùng uống, có thịt cùng chia, có máu cùng chảy.” Vương Đằng khẽ nở nụ cười bên khóe miệng, điềm nhiên nói.

Ngay lập tức, bầu không khí trên giáo trường thả lỏng đôi chút.

“Được rồi, không có việc gì thì giải tán đi, tiếp sau đây có nhiệm vụ, mọi người trở về chuẩn bị đi.” Vương Đằng xua tay nói.

“Nhiệm vụ!”

Đám người Hokia không khỏi kích động.

Nhưng Vương Đằng không nói nhiều, họ cũng không tiện hỏi thêm.

“Đoàn trưởng, để chúng ta dẫn ngươi đi thăm quan đoàn Hổ Sát của chúng ta.” Phó đoàn trưởng Quý Lộ cười nói.

“Thăm quan tạm thời để sang một bên. Cấp trên đã có lệnh, ngay sau khi nhậm chức xong, ta phải tập hợp đoàn Hổ Sát đi đoạt lại phòng tuyến thứ mười ba bị kẻ địch chiếm đóng.” Vương Đằng trầm giọng nói.

“Giành lại phòng tuyến thứ mười ba!” Đám người Hokia đồng loạt giật mình.

“Thảo nào, hai ngày trước ta thấy hai đại quân đoàn Hồng Hạt và Bạo Hùng xuất phát, gần như toàn bộ chủ lực đều đã ra tiền tuyến.” Phùng Cương trầm ngâm nói.

“Nghe nói ba phòng tuyến chính đã rơi vào tay địch lần này, thêm phòng tuyến này của chúng ta nữa là vừa đủ luôn.” Quý Lộ nói.

“Tốt quá, đã đến lúc đoàn Hổ Sát chúng ta thể hiện bản lãnh lần nữa rồi.” Ngụy Đồng xoa tay, phấn khích nói: “Đoàn trưởng, mau ra lệnh đi, chúng ta chậm hơn bọn họ hai ngày rồi.”

Mấy người Hokia, Morley cũng nhìn sang, không khó để nhìn ra chiến ý mạnh mẽ trong mắt bọn họ. Hiển nhiên họ cũng đang rất khao khát được ra tiền tuyến.

“Vậy thì chuẩn bị đi.” Vương Đằng cười nói.

“Rõ, chúng ta lập tức tập hợp đội ngũ.” Ngụy Đồng kích động nói: “Mẹ ôi, lần này nhất định phải xử đẹp loài Hắc Ám kia.”

“Cần thời gian bao lâu?” Vương Đằng hỏi.

“Tầm nửa ngày là đủ.” Phùng Cương đáp.

“Ừ.” Vương Đằng gật đầu rồi nói thêm: “À đúng rồi, đưa thuộc hạ của ta vào đoàn Hổ Sát, họ cũng sẽ tham gia vào trận chiến lần này.”

Mấy người Hokia đã sớm chú ý đám Paige đi theo Vương Đằng, cũng đoán sơ sơ được mục đích của Vương Đằng. Lúc này nghe Vương Đằng nói thì họ chỉ chần chừ một thoáng rồi gật đầu đồng ý.

Khí tức võ giả của những người này không hề yếu, xem như anh tài trong hàng ngũ võ giả cấp Hằng Tinh, lại trải qua nhiều trận chiến dưới trướng Vương Đằng, hẳn họ đã được Vương Đằng công nhận.

Hơn nữa Vương Đằng vừa mới nhận chức. Đó chỉ là một yêu cầu nho nhỏ, họ cũng là vui vẻ nể mặt Vương Đằng.

Thế là, việc mấy người Paige gia nhập đoàn Hổ Sát được quyết định bằng một câu nói như vậy.

Hokia và mấy vị phó đoàn trưởng vội vã rời đi, toàn bộ đoàn Hổ Sát nhanh chóng được tập hợp.

Mấy người Paige cũng được sắp xếp vào đoàn Hổ Sát, tạo thành một tiểu đội riêng với Evan là đội trưởng.

Paige vẫn giữ chức phó quan của Vương Đằng.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, Phùng Cương nói sẽ mất chừng nửa ngày nhưng chưa đến nửa ngày bọn họ đã chuẩn bị xong. Tất cả đều tập hợp tại thao trường chờ xuất phát.

Ba quân đoàn lớn Hồng Hạt, Bạo Hùng và Hổ Sát đều là những quân đoàn nổi danh, cạnh tranh nhau quyết liệt. Lần này cả ba quân đoàn cùng nhau xuất quân thì kiểu gì cũng phải ganh đua cao thấp.

Vậy họ cạnh tranh bằng cách nào?

Đương nhiên là xem trận này ai đánh đẹp nhất, ít thương vong nhất và giành lại tiền tuyến nhanh nhất!

Hiện tại, hai quân đoàn Hồng Hạt và Bạo Hùng đã xuất phát được hai ngày, khiến ai nấy trong đoàn Hổ Sát đều rất nóng lòng muốn đến tiền tuyến thứ mười ba càng sớm càng tốt.

Lúc này, Vương Đằng mặc chiến giáp đặc chế của đoàn trưởng đoàn Hổ Sát, trên ngực là một con hổ oai phong lẫm liệt như đang gầm thét với trời. Hắn bay lên cao, lơ lửng trước mặt toàn bộ võ giả của đoàn Hổ Sát.

“Mọi người, đây là trận chiến đầu tiên của ta với cương vị quản lý đoàn Hổ Sát, không những không thể thất bại mà còn phải đấu một trận ra trò!”

Giọng nói điềm tĩnh phát ra từ miệng Vương Đằng, không quá lớn nhưng vang vọng trên bầu trời, rành rọt lọt vào tai mọi người.

“Hổ Sát, tất thắng!”

“Hổ Sát, tất thắng!”

“Hổ Sát, tất thắng!”

...

Năm nghìn võ giả đồng thanh hét lên đáp lại lời kêu gọi của Vương Đằng, âm thanh vang lên tận mây xanh, sĩ khí tăng vọt.

Lần đầu tiên mấy người Evan gia nhập đoàn Hổ Sát, cảm nhận được nguồn sức mạnh tập thể mạnh mẽ như vậy thì không khỏi sục sôi nhiệt huyết, cũng hét lên cùng.

Vương Đằng nhìn đội ngũ đoàn Hổ Sát bên dưới, lúc này mới thật sự hiểu ra danh tiếng của đoàn Hổ Sát từ đâu mà có, một nụ cười nở trên môi hắn:

“Chúc cho quân ta võ vận xương long!”

“Xuất phát!”

Mọi người bước lên các chiến hạm chuyên dụng của đoàn Hổ Sát đỗ bên cạnh theo từng tiểu đội - Chiến hạm Hổ Sát VIII!

Tổng cộng có năm mươi chiếc chiến hạm, mỗi chiếc dễ dàng chở được gần một trăm người.

Song loại chiến hạm này chỉ được xem là chiến hạm cỡ nhỏ, tương đối phù hợp với chiến tranh trong tinh cầu.

Chiến hạm Hổ Sát VIII có màu đỏ sẫm, mang theo một lượng lớn vũ khí nguyên lực hạng nặng, với các nòng pháo có thể được nhìn thấy từ hầu hết mọi hướng, trông vô cùng dữ tợn, nó hoàn toàn là một con chiến thú khủng bố.

Vương Đằng và mấy phó đoàn Hokia ngồi trên chiếc chủ hạm, được bảo vệ bởi các chiến hạm, lên đường bay về phía tiền tuyến thứ mười ba.

Hơn năm mươi chiếc chiến hạm biến thành từng vệt sáng đỏ sẫm, biến mất phía chân trời.

Cảnh tượng này lập tức thu hút sự chú ý của đông đảo võ giả tại tổng căn cứ, ai cũng ngầng lên lên nhìn.

“Nhìn ký hiệu là chiến hạm của đoàn Hổ Sát!”

“Hơn năm mươi chiến hạm! Đây là toàn bộ đoàn Hổ Sát đều xuất phát ư?”

“Theo phương hướng thì dường như họ đang hướng đến tiền tuyến thứ mười ba đã bị thất thủ, họ định giành lại nó đấy à?”

Hết chương 1715.
Bình Luận (0)
Comment