Nhưng vừa rồi Tolby thi triển Phân Thân Huyết Nha, đã sớm thoát khỏi trung tâm trận pháp, đang ở vị trí bên cạnh.
Trong nháy mắt ngắn ngủi này, nó đã chạy ra khỏi Huyền Thiên Lôi Kiếm đại trận, sau đó không quay đầu lại lao ra ngoài khu vực loài Hắc Ám chiếm đóng.
Nó lại từ bỏ phòng tuyến thứ mười ba!
Vương Đằng không biết nói gì nữa.
Chạy còn nhanh hơn thỏ.
Chẳng lẽ đây là miệng nổ vô địch, chạy trốn đệ nhất trong truyền thuyết sao!
Đây không hề phù hợp với phong cách của cường giả loài Hắc Ám.
Đám người Hokia cũng đều ngơ ngác.
Chủ yếu là đối phương chạy quá nhanh, rất quyết đoán!
Trong lúc này tất cả mọi người đều không phản ứng kịp.
Luôn cảm thấy có chỗ nào là lạ.
“Chặn nó lại!” Vương Đằng vội vàng hét lớn một tiếng, lúc này hắn không thể rời khỏi trận pháp, chỉ có thể kêu đám người Hokia ra tay.
Năm vị phó đoàn trưởng lập tức hồi phục tinh thần lại, thay đổi sắc mặt, đồng thời ra tay. Năm đòn công kích nguyên lực đánh ra từ năm phương hướng, ép nó quay lại.
“Cút ngay!” Tolby giận dữ, trường kiếm trong tay quét ngang ra.
Thực lực của đám người Hokia đều không kém, năm người hợp lực lại, sao có thể để cho nó chạy trốn được.
Mấy người lập tức chiến với nhau.
Vương Đằng thấy vậy cũng nhẹ nhàng thở ra. Nếu như để cho loài Hắc Ám này chạy trốn, vậy là tổn thất lớn.
Lúc này có tia sáng lạnh lóe lên trong mắt hắn, nhìn xuống phía dưới, thừa dịp lực lôi đình còn chưa tiêu tán, xử lý loài Hắc Ám ở bên dưới trước.
Vừa rồi những loài Hắc Ám này đã bị hắn dùng kiếm lôi vây lại trong phòng tuyến thứ mười ba, bằng không đã sớm chạy mất.
Bây giờ là lúc triệt để giải quyết chúng nó.
Ầm ầm ầm!
Đại trận tăng tốc vận chuyển, Vương Đằng điều động tất cả lực lôi đình, nguyên lực tinh thần hệ Lôi khủng bố hóa thành gió lốc xoay tròn tốc độ cao.
Mây đen trên bầu trời đều bị xoay quay vòng lên, vô số lực lôi đình đánh xuống.
Sau đó dưới tác dụng của trận pháp, lực lôi đình này đều ngưng tụ thành kiếm lôi, lơ lửng dày đặc trong không trung, khiến cho da đầu người ta run lên.
Đây là một đòn cuối cùng!
Một đòn tụ tập tất cả lực lôi đình!
Vương Đằng đứng trong phạm vi sấm sét này, hai mắt lóe lên tia sét màu tím nồng đậm, giống như quân vương của sét.
Ngay sau đó hắn vung tay lên, vô số kiếm lôi giống như mưa to rào rào đổ xuống.
Toàn bộ phòng tuyến thứ mười ba hóa thành địa ngục sấm sét.
Sấm sét đánh xuống, hóa thành ngàn vạn kiếm lôi, phát tiết xuống.
Khoảnh khắc này, tất cả lực lôi đình giống như đều bị rút hết, trở thành kiếm trong tay Vương Đằng.
Dựa vào một kiếm này, tiêu diệt mấy vạn loài Hắc Ám!
Vô số loài Hắc Ám hoặc bị cố định trên đất, hoặc trực tiếp bị chém thành hai khúc trong sợ hãi kêu rên. Nội tạng, đầu óc tất cả đều vỡ vụn, chúng tuyệt đối không có khả năng còn sống.
Ở xa, Tolby nhìn thấy một màn này, sắc mặt hơi trắng bệch.
Một đòn thật khủng khiếp!
Mới rồi nếu như nó thoát chậm một chút, chỉ sợ một đòn này sẽ dừng ở trên người nó.
Nhân loại kia rốt cuộc là ai?
Một võ giả phổ thông tuyệt đối không thể khống chế được lực lượng đáng sợ như thế.
Tuyệt đối không thể giữ lại thiên tài như vậy, phải nhanh chóng tiêu diệt, nếu không nhất định là họa lớn trong lòng loài Hắc Ám chúng nó.
Ánh mắt Tolby chớp lên không ngừng, vẻ hung dữ xẹt qua. Nó nhìn chằm chằm năm người trước mắt, trường kiếm trong tay tăng vọt ánh đỏ. Nó phải nhanh chóng thoát khỏi năm người này, rời khỏi nơi đây.
Loài Hắc Ám ti tiện thân phận phổ thông chết thì chết, nhưng nó không thể chết ở đây được.
Rầm!
Một luồng khí máu tanh trào ra từ trong cơ thể Tolby, khí thế đột nhiên tăng vọt. Đây rõ ràng là một bí pháp mạnh mẽ tăng thực lực lên. Nó trở nên hung hãn đến cực hạn, đánh vào vòng vây của năm người Hokia.
“Cẩn thận!”
Đám người Hokia thay đổi sắc mặt, không dám chậm trễ chút nào, ào ào thi triển ra chiến kỹ mạnh nhất.
Hokia sử dụng thể Man Tượng, hóa thành một hư ảnh man tượng, giẫm lên hư không.
Ngụy Đồng lại thi triển một loại chiến kỹ thể thuật, thân hình giống như sắt thép, khi va chạm thậm chí còn phát ra tiếng động kim loại.
Quý Lộ là võ giả hệ Mộc, nguyên lực tinh thần hệ Mộc hóa thành từng dây mây, hình thành phong tỏa xung quanh Tolby, ý đồ quấn quanh thân thể nó.
Chiến đao trong tay Phùng Cương bổ ra ánh đao màu vàng vô cùng sắc bén, áo nghĩa đao pháp lớn mạnh bộc phát ra, khiến trên bầu trời trải rộng ánh đao.
Morley có thân pháp quỷ dị, tốc độ cực nhanh, không ngừng di chuyển xung quanh Tolby, thanh dao găm trong tay thỉnh thoảng đâm ra, khiến người ta khó lòng đề phòng.
Không thể không nói thực lực của năm vị phó đoàn trưởng không phải thổi phồng. Mỗi một người đều có được chiến kỹ độc đáo riêng, cả đám có thực lực mạnh mẽ.
Nếu như coi khinh bọn họ, vậy thật sự tự tìm chết.
Vương Đằng đứng bên trong trận pháp, thoáng nhẹ nhàng thở ra.
Lúc này, mây đen trên bầu trời đã sắp tan đi, lực lôi đình sắp bị rút sạch sẽ.
Một đòn cuối cùng hắn mới thi triển đã làm cạn kiệt tia sét lần này, bằng không thời gian sẽ còn kéo dài hơn.
Nhưng mà hoàn toàn không cần thiết.
Thứ Vương Đằng muốn là một đòn phải giết, không rảnh chậm rãi kéo dài dây dưa.
Lại sau một lúc lâu, mây đen kia cuối cùng triệt để hỏng mất, tiêu tán trong trời đất.
Huyền Thiên Lôi Kiếm đại trận cũng không chống đỡ nổi nữa, ầm ầm vỡ ra, hóa thành vô số điểm sáng, tiêu tán trong vô hình.
Nó đã hoàn thành sứ mạng của mình.
Phía dưới còn không ít loài Hắc Ám mạnh mẽ may mắn còn tồn tại, thậm chí có cả loài Hắc Ám vui mừng mà khóc, may sao mình nhặt được về một cái mạng.
Nhưng mà còn không đợi chúng nó tiếp tục vui vẻ.
“Các tướng sĩ, giết!”
Một giọng nói lạnh như băng truyền từ trên bầu trời xuống.
Võ giả đoàn Hổ Sát ở xa đã chờ đợi từ lâu, tất cả đều chấn động tinh thần, xông lên giết vào trong phòng tuyến thứ mười ba.
“Giết!”
“Giết!”
“Giết!”
Tiếng kêu kinh người rung trời động đất, giống như muốn lật tung cả bầu trời.
Loài Hắc Ám bên trong phòng tuyến thay đổi sắc mặt. Mới vừa rồi bị kiếm lôi đánh giết, chúng nó vốn bị thương nặng, kéo dài hơi tàn, đâu thể chịu nổi công kích của nhiều võ giả như vậy.