Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1752 - Chương 1752. Phong Cách Này Rất Là Vương Đằng! (2)

Chương 1752. Phong cách này rất là Vương Đằng! (2)
Chương 1752. Phong cách này rất là Vương Đằng! (2)

Hắn là một võ giả thiên kiêu nhưng lại bị người mà hắn khinh thường giẫm đạp. Đây là một nỗi nhục nhã cùng cực.

Vương Đằng ngồi xổm xuống, cười tủm tỉm nhìn hắn rồi truyền âm sang: “Ngươi cho rằng lôi Tam hoàng tử ra là ta sẽ sợ hay sao?”

“Muốn cứu Crofts ư, nằm mơ đi.”

“Hắn xong rồi!”

“Mà đây chỉ là chút lời lãi nho nhỏ thôi, món nợ của ta với nhà Pylax, ta sẽ tính toán dần.”

“Con kiến mà muốn lay trời à, oắt con, không biết lượng sức mình.” Khóe miệng Sweet rỉ máu, vẻ mặt hung dữ nhìn chằm chằm Vương Đằng, oán hận nói: “Nếu như ngươi dám động vào ta, Tam hoàng tử là người đầu tiên không tha cho ngươi.”

“Còn mạnh miệng gớm nhở.” Vương Đằng áng chừng Phiên Lôi ấn trên tay rồi khoa tay múa chân trên đầu Sweet, dường như đang tìm chỗ thích hợp nhất để xuống tay.

“Ngươi muốn làm gì?” Sweet biến sắc, sau đó chỉ thấy gáy mình đau điếng, rõ là bị thứ gì đó đập vào, giờ nhìn thấy Phiên Lôi ấn thì làm sao không biết chuyện gì vừa xảy ra.

Hokia nom cảnh tượng ấy thì chợt một cảm giác quen thuộc khó tả chợt nảy lên trong lòng, khóe miệng co giật.

“Yên tâm, không chết được.” Vương Đằng nói một tiếng, Phiên Lôi ấn trên tay lập lòe ánh điện, không ngừng phóng đại trong mắt Sweet.

Bộp bộp bộp...

Đùng đùng!

Tiếng vang nặng nề kèm theo tiếng lôi đình nổ rí rách nện trên đầu Sweet.

Cái đầu trọc lóc sáng bóng đó lập tức mọc lên mấy cái cục u to tướng, sưng vù lên với tốc độ mà mắt thường có thể trông thấy.

Cơ thể hắn còn không ngừng giật lên.

“Khốn khiếp!”

“Vương Đằng, ngươi sẽ không chết tử tế~”

“Dừng tay!”

“Au a ui...”

Ban đầu Sweet còn kêu gào, về sau thì từ từ chuyển thành tiếng thút thít, sau đó thậm chí không thể nói rõ thành lời.

Nội tâm hắn tuyệt vọng, cùng với sự nhục nhã vô cùng, đến cuối cùng thậm chí bắt đầu nghi ngờ nhân sinh.

Tên Vương Đằng này không phải con người!

“Vương Đằng, ngươi chán sống rồi à, sao ngươi dám đối xử với đại nhân Sweet như vậy, không sợ Tam hoàng tử hỏi tội nhà ngươi sao?”

Đám võ giả đi theo Sweet cũng nhăn nhíu mặt mày, thét lên.

Nhưng bọn họ bị năm ngàn võ giả vây quanh, không dám nhúc nhích.

Vương Đằng không để ý tới bọn họ. Hắn choảng thêm một lúc nữa, thấy Sweet thở hổn hển rồi, đoán chừng đã ổn ổn thì mới dừng lại, cảm giác cơn tức giận vơi đi không ít.

OK rồi, đầu óc minh mẫn.

“...” Viên Cổn Cổn há hốc miệng, chỉ biết câm nín.

Đây rõ ràng là để xúc phạm triệt để đối phương rồi!

Không để lại cho mình bất kỳ đường lui nào.

Tác phong này rất là Vương Đằng!

“Nhốt hắn ta lại, chờ người đến chuộc.” Vương Đằng nhìn về phía đám Hokia, ra lệnh.

“... Rõ!” Mấy người Hokia hãy còn đang sững sờ, nghe thấy tiếng của Vương Đằng thì họ mới định thần lại, vội vàng dạ vâng.

Có chăng là khóe mắt họ không khỏi co giật khi nhìn dáng vẻ của Sweet lúc này.

Sau đó, Quý Lộ và bốn phó đoàn trưởng bất giác đưa mắt nhìn Hokia, ánh mắt ấy chất chứa chút đồng tình.

Trên phương diện này, hắn là người duy nhất từng được hưởng sự đãi ngộ như thế.

Họ nhớ khi Hokia được nâng về cũng là dáng vẻ thê thảm thế này đây.

Giờ họ đã biết những vết thương đó đến từ đâu.

Chắc hẳn là đau lắm!

Đậu má!

Vẻ mặt của những người này là sao!

Hokia bức bối đến cùng cực, chỉ muốn xổ toẹt một câu chửi thề, nhưng xét thấy Vương Đằng đang ở ngay bên cạnh nên cuối cùng hắn đành nuốt lại vào lòng.

Mọi người nhanh chóng áp giải đám người Sweet xuống.

Mười mấy võ giả trông thấy số phận với Sweet thì không khỏi nuốt nước miếng, không ai dám gào mồm lên nữa, thậm chí còn không dám nhìn Vương Đằng.

Vương Đằng nhặt bong bóng thuộc tính rơi trên người Sweet.

‘Long Huyết chiến thể x500’

‘Nguyên lực tinh thần hệ Hỏa x4500’

‘Tinh thần cấp Hằng Tinh x1200’

‘Ngộ tính cấp Vũ Trụ x1500’

‘Áo nghĩa hệ Hỏa x2400’

...

Bong bóng thuộc tính của tay Sweet này không tệ, giúp mấy thuộc tính của Vương Đằng tăng lên không ít.

Nhất là Long Huyết chiến thể, 500 điểm giá trị thuộc tính giúp Long Huyết chiến thể của hắn càng thêm mạnh mẽ.

‘Long Huyết chiến Thể’: 1800/10000 (Nhất giai)

‘Long Huyết chiến thể’ của Vương Đằng vẫn đang ở nhất giai, nhưng khi kết hợp với các loại dị hỏa thiên địa thì sẽ phát huy được uy lực mạnh mẽ hơn không ít thiên tài trong gia tộc Pylax.

“Hôm nay, cảm ơn mọi người đã lên tiếng vì đoàn Hổ Sát ta, tại hạ vô cùng biết ơn.” Vương Đằng nhặt xong bong bóng thuộc tính thì ôm quyền với mọi người xung quanh.

“Đoàn trưởng Vương Đằng khách sáo quá, chúng ta chỉ làm chút việc nhỏ thôi mà.”

“Đám người kia khinh người quá đáng, chúng ta không nhìn nổi.”

“Đúng, đúng, đều là võ giả quân đội, tuyệt đối không để bất luận kẻ nào ức hiếp trên đầu chúng ta.”

...

Không ai ngờ Vương Đằng đích thân đứng ra cảm ơn bọn họ, có chút vừa mừng vừa lo, vội vàng lên tiếng.

Vương Đằng khách sáo một lúc, nói dăm ba câu, sau đó những người xung quanh mới lần lượt tản đi.

Thế nhưng những chuyện xảy ra ngày hôm nay chắc chắn sẽ lan rộng khi mọi người rời đi và ngày càng nhiều người biết đến chúng.

Cho dù Tam hoàng tử muốn im lặng cũng không thể.

Vương Đằng trở về nơi ở của mình trong trụ sở đoàn Hổ Sát, đóng cửa không ra nữa.

Sau trận đại chiến, đoàn Hổ Sát cần hồi phục lại, mà bản thân Vương Đằng cũng muốn hấp thu và tiêu hóa những gì đã đạt được.

Vả lại, hắn cũng chưa quên rèn tháp Cửu Bảo Phù Đồ cho phân thân Hư Vô Thôn Thú.

Lần chiến đấu với thiên tài loài Hắc Ám Huyết tộc này giúp hắn cản nhận rõ ràng sự mạnh mẽ của tháp Cửu Bảo Phù Đồ.

Đối mặt với công kích tinh thần của đối phương, tháp Cửu Bảo Phù Đồ còn chưa hề di chuyển đã dễ dàng trấn áp.

Tolby là thiên tài Huyết tộc, tinh thần không mạnh ư?

Đương nhiên là không!

Chỉ có thể chứng minh rằng, tháp Cửu Bảo Phù Đồ này quá mạnh!

Nên tạo một chiếc khác là rất cần thiết.

Sau này khi giao đấu với người ta, nếu một cái tháp Cửu Bảo Phù Đồ không thể trấn áp thì moi cái thứ hai ra.

Nghĩ thôi đã thấy kích thích vì ăn gian rồi.

Lần thứ hai đúc tháp Cửu Bảo Phù Đồ dễ dàng hơn rất nhiều, dù sao cũng đã có kinh nghiệm, lại có hai thanh thần chuỳ chưa tiêu tán, không cần nghĩ đến cái khác.

Hết chương 1752.
Bình Luận (0)
Comment