Có phải đã nghĩ quá nhiều không!
Bạch Sơn hầu dở khóc dở cười, biện pháp này thật sự hơi kỳ quái.
Nhưng vừa rồi đám người tướng quân Mokallen đã truyền âm nói kế hoạch của Vương Đằng cho hắn.
Đợi chút nữa xem loài Hắc Ám biết Ma noãn bị động chân động tay sẽ có biểu cảm gì?
Ngẫm lại thật thú vị!
Không có ai chú ý đến khi Ma noãn nhìn thấy Vương Đằng đã hơi run.
Run rất nhẹ.
Chỉ sợ ngoài bản thân Ma noãn ra, không có ai phát hiện ra hành động nho nhỏ này của nó.
Giờ phút này, tâm tình của Ma noãn thật suy sụp.
Khi nó nhìn thấy Vương Đằng, một nỗi căm hận dâng lên, nhưng theo đó còn có cả sợ hãi không thể kiềm chế được.
Là hắn! Là hắn! Chính là hắn!
Chính là Nhân tộc này đã hút sạch căn nguyên Hắc Ám của nó, hại nó suýt nữa chết mất, còn bị người mang đi nghiên cứu.
Mấy ngày kia thật sự chính là thời khắc tăm tối nhất trong cuộc đời của nó!
Nhân tộc này chính là ma quỷ.
Hiện giờ ma quỷ đó lại chú ý đến nó, tuy rằng lần này nó còn chưa rơi vào trong tay ma quỷ đó, nhưng không biết vì sao, nó lại luôn cảm thấy không kiên định.
Giống như có thứ gì đó cực kỳ nguy hiểm đang đè trên người nó.
Khiến nó chỉ hận không thể lập tức trốn thoát khỏi đây, thoát khỏi tầm mắt của ma quỷ này.
“He he, nghe cho kỹ đây!” Vương Đằng giống như cảm nhận được vẻ khác lạ của Ma noãn, gọi Ma noãn một tiếng: “Ma noãn!”
“…”
Hoàn toàn im lặng, Ma noãn vốn không hề đáp lại.
Còn lâu nó mới đáp lại Nhân tộc giống như ma quỷ này, nhưng mà thật đáng sợ… nếu nó không đáp lại, có phải Nhân tộc này lại hút căn nguyên Hắc Ám của nó không.
‘Ma noãn run rẩy. JPG’
“Ha ha ha…” Ngột Não Ma Hoàng cười ha ha nói: “Thấy được chưa, sao Ma noãn có thể đáp lại ngươi một Nhân tộc được.”
“Vậy sao?” Khóe miệng Vương Đằng lộ ra một nụ cười quỷ dị.
“Lòe thiên hạ.” Vong Cốt Ma Tôn hừ lạnh một tiếng, nói: “Ngột Não, mặc kệ hắn, mau để cho Ma noãn bắt đầu xâm nhiễm, ta muốn nhìn hành tinh này bị hủy diệt, biến thành vùng đất phì nhiêu của hắc ám.
“Dạ!” Ngột Não Ma Hoàng tỏ vẻ lạnh lùng, không để ý đến Vương Đằng nữa, định thúc giục Ma noãn.
“Ma noãn, xem ra ngươi không nhận ra ta!” Vương Đằng nheo mắt lại.
Đúng lúc này, giống như đã bị đè nén hồi lâu, Ma noãn đột ngột phát ra tiếng kêu to bén nhọn.
Nó không chịu nổi nữa, ma quỷ này thật sự đáng sợ!
Ngột Não Ma Hoàng trực tiếp ngây ngẩn cả người.
Sau lưng hành lang không gian, Vong Cốt Ma Tôn và Si Tí Ma Tôn đều ngớ ra, hơi khó có thể tin được, hai mặt nhìn nhau. Chúng nó hoài nghi có phải mình đã nghe lầm rồi không.
Ma noãn kêu thật!
Chẳng lẽ thật sự đang đáp lại thằng nhãi Nhân tộc kia sao?
Nhưng vì sao trong tiếng kêu của nó lại mang chút… sợ hãi chứ?
Không sai, chính là sợ hãi!
Chúng nó thật sự nghe ra chút sợ hãi trong tiếng kêu của Ma noãn, đây rốt cuộc đã có chuyện gì?
Vì sao Ma noãn có thể sợ hãi một võ giả cấp Hằng Tinh của Nhân tộc được?
Chuyện này thật sự không thích hợp!
“Như thế nào?” Vương Đằng cười tủm tỉm nhìn Ngột Não Ma Hoàng, nhàn nhạt hỏi.
“Ngươi đã làm gì Ma noãn?” Ngột Não Ma Hoàng cố nén kinh hãi, tức giận hỏi.
“Đã nói chúng ta nghiên cứu rõ ràng Ma noãn, hiện giờ thật ra nó nghe chúng ta, đương nhiên sẽ đáp lời ta.” Vương Đằng bịa ra.
“Ta tin ngươi mới có quỷ.” Tam quan của Ngột Não Ma Hoàng sắp sụp đổ. Nó thật sự không muốn tin tưởng chuyện ma quỷ của Vương Đằng, nhưng nhìn xem phản ứng của Ma noãn lại không xác định chắc chắn được, giống như có chuyện gì đó nó không biết mới khiến cho Ma noãn làm ra phản ứng như vậy.
Đám người tướng quân Mokallen có vẻ kỳ quái, nhìn thấy dáng vẻ ngây ngốc mơ hồ của Ngột Não Ma Hoàng, cơ mặt run rẩy, nhịn cười đến cực kỳ khó chịu.
Đường đường tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị, lại bị Vương Đằng đùa giỡn xoay quanh!
Có phải đầu của loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng này không được tốt không?
Chỉ số thông minh đáng lo ngại!
“Đủ rồi, Ngột Não, ra tay đi!” Vong Cốt Ma Tôn thật sự không nhìn nổi nữa, lại thúc giục.
Ngột Não Ma Hoàng phục hồi tinh thần lại, sắc mặt vô cùng khó coi. Nó cảm thấy mình bị đùa giỡn, lạnh lùng liếc xéo Vương Đằng, cuối cùng thoát khỏi dẫn dắt của hắn.
Nó quyết định không nói mò với Vương Đằng nữa, để tránh bị hắn kéo theo.
Rầm!
Ngay sau đó trên người Ngột Não Ma Hoàng bộc phát ra dao động nguyên lực cực kỳ khủng khiếp, một tay nó giơ lên cao, nâng Ma noãn bay thẳng lên trời cao.
“Nó định làm gì?” Mọi người biến sắc, ngửa đầu nhìn theo.
Một tia sáng màu đen lóe lên trong mắt Ngột Não Ma Hoàng, nguyên lực tinh thần Hắc Ám mênh mông trong cơ thể tuôn trào ra, giống như một dòng nước lũ màu đen chảy vào trong Ma noãn.
Rầm!
Ma noãn lập tức bộc phát ra một tiếng nổ vang, sau đó bắt đầu to ra, đảo mắt đã có đường kính mấy chục mét, đang tiếp tục mở rộng lên đến đường kính trăm mét… hơn nữa xu thế này còn chưa dừng lại, vẫn đang tiếp tục.
Đồng tử của mọi người co rút lại, không ngờ Ma noãn còn có biến hóa như vậy, giờ phút này trong lòng đều chỉ còn hoảng sợ.
Sắc mặt của Bạch Sơn hầu cũng xuất hiện một chút nghiêm nghị, truyền âm nói: “Nhóc, ngươi có nắm chắc không?”
“Bạch Sơn hầu!” Vương Đằng không khỏi sửng sốt, không ngờ Bạch Sơn hầu sẽ trực tiếp truyền âm cho hắn, vội vàng nói: “Nắm chắc, đại khái có bảy tám phần.”
“Bảy tám phần sao?” Chút khác lạ lóe lên trong mắt Bạch Sơn hầu, gật đầu nói: “Đã đủ!”
“Cần ra tay vào bây giờ sao?” Vương Đằng nhìn Ma noãn đang không ngừng to ra kia, trong lòng hơi nghiêm nghị, hỏi.
“Không vội, cứ chờ xem đã.” Bạch Sơn hầu nói.
“Không vội?” Vương Đằng chỉ có thể cảm khái lòng dạ đại lão thật lớn, hắn vốn định kích nổ bom Ác Ma rồi, giờ phút này chỉ có thể dừng lại.
Đoán chừng Bạch Sơn hầu này còn có mục đích khác, có lẽ đang quan sát biến hóa của Ma noãn, không có nhiều cơ hội thong dong quan sát loài Hắc Ám như vậy.
Dù sao đại lão nói như thế nào thì hắn cứ làm như thế đó, cuối cùng cho dù xảy ra vấn đề gì đều có đại lão ôm lấy, không sợ.