Còn may thân thể này là thân hình của cường giả cấp Vực Chủ, cứng rắn lạ thường, sẽ không dễ dàng bị nện thành bầm dập, bằng không Vương Đằng nhất định sẽ âm thầm áy náy không thôi.
Dù sao hắn và tộc Chúc Long này không thù không oán, xuống tay với nó đã là vạn bất đắc dĩ, nếu còn phá hủy cả thân hình nó để lại, như vậy thì không phúc hậu.
Vương Đằng còn định về sau giao hoàn chỉnh nó lại cho tộc Chúc Long nữa.
Sau một tiếng, Vương Đằng nhận được tổng cộng 26 điểm thuộc tính ‘Đôi mắt Chúc Long’. Nói thật không được coi là nhiều, nhưng tốt xấu gì cũng không phải là vài điểm thuộc tính như ban đầu
Hắn cảm thấy mình miễn cưỡng có thể sử dụng ‘Đôi mắt Chúc Long’ này.
Mặt khác còn nhận được không ít thuộc tính ‘Lửa Chúc Long’ và ‘Thiên phú hệ Hỏa cấp Thánh’ từ trên thân hình tộc Chúc Long này, khiến hai loại thuộc tính này của hắn tăng lên không ít.
Sau đó Vương Đằng dừng tay, hắn phát hiện cho dù mình cạo như thế nào đều không cạo ra lông cừu được nữa, xem ra đây đã là cực hạn.
Hắn thật vừa lòng, dù sao vốn chính là một niềm vui ngoài ý muốn.
“Thứ lỗi! Thứ lỗi!” Vương Đằng chắp tay trước ngực, vái thân hình tộc Chúc Long, trấn an lương tâm không có chỗ để của mình rồi mới thu hồi nó về, chờ đợi sau này trả lại cho tộc Chúc Long.
“Vương Đằng, chúng ta đã đến rồi.”
Cùng lúc đó, giọng nói của Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu Vương Đằng.
Vương Đằng phấn khích, vội vàng đi ra khỏi phòng tu luyện, đi vào trong phòng điều khiển chính của phi thuyền.
“Mau nhìn xem.” Viên Cổn Cổn với ánh mắt kỳ dị chỉ vào một hành tinh ở trước mắt.
Vương Đằng lập tức chú ý đến, lúc này có một tia sáng lạ lóe lên trong mắt, nhìn về phía hành tinh tản ra ánh sáng màu trắng trong hư không: “Cuối cùng đã đến.”
“Ta mới vừa quét qua, ngươi đoán xem ta phát hiện ra điều gì?” Viên Cổn Cổn đột nhiên thần bí hỏi.
“Cái gì?” Vương Đằng khẽ chớp mi, không đoán mà hỏi thẳng.
“Trên hành tinh này lại có dao động của võ giả cấp Vũ Trụ.” Viên Cổn Cổn nói.
“Võ giả cấp Vũ Trụ!” Vương Đằng nhíu mày lại, lúc trước Veblen đã nói cho hắn biết người mạnh nhất ở trên tinh cầu này chính là cấp Hành Tinh, sao lại có thể có dao động nguyên lực của võ giả cấp Vũ Trụ chứ?
“Cho nên nói, có lẽ hành tinh này có vấn đề, hoặc đã xảy ra chuyện.” Viên Cổn Cổn nói.
“Ngươi nói là có thể có người từ bên ngoài đến đây?” Vương Đằng trầm ngâm nói.
“Đúng, vô cùng có khả năng là người từ bên ngoài đến đây.” Viên Cổn Cổn nói.
Vương Đằng gật đầu, kêu Viên Cổn Cổn điều khiển phi thuyền đến gần hơn một chút, sau đó mở ‘Đôi mắt Chân Thị’ ra nhìn xem hành tinh trước mặt.
“Xem ra không chỉ đơn giản là có người từ bên ngoài đến đây, hành tinh này hơi kỳ quái.” Hình như Vương Đằng đã nhìn thấy điều gì, sắc mặt hơi nghiêm nghị.
Trong tinh không, Vương Đằng thu hồi phi thuyền Hỏa Hà vào, đặt vào trong không gian phi thuyền.
Còn mình mặc chiến giáp cấp Giới Chủ màu đỏ thắm, chân bước vào hư không.
Không rõ tình hình trên hành tinh Quang Nhung, phi thuyền Hỏa Hà lại là mục tiêu quá lớn, cực kỳ dễ dàng bị phát hiện, cho nên Vương Đằng quyết định bỏ qua hạ cánh phi thuyền, một mình tiến vào trong đó.
Lúc này hắn không nhiều lời, thân hình vừa động đã bay về phía hành tinh Quang Nhung.
Dưới bao bọc của chiến giáp cấp Giới Chủ, thậm chí hắn còn chưa hề sử dụng nguyên lực bảo vệ mình, mặc kệ chiến giáp ma sát với không khí bên ngoài sinh ra tia lửa.
Nhiệt độ của tia lửa này căn bản không đủ để tổn thương đến Vương Đằng.
Sau một lát, hắn tiến vào hành tinh Quang Nhung, rơi xuống với tốc độ cao.
Khi ở trên không cách mặt đất chừng tám ngàn mét, hắn mở mũ giáp của chiến giáp ra, gió mạnh mãnh liệt thổi đến, thổi mái tóc đen của hắn tung bay ra.
Nhưng Vương Đằng không hề phát hiện, nhắm mắt lại cảm nhận một phen.
“Nguyên lực Quang Minh thật nồng đậm!”
So sánh với những nơi khác, hành tinh này thật sự là chốn thiên đường của nguyên lực Quang Minh, khắp nơi đều đầy rẫy nguyên lực Quang Minh.
“Xem ra ta đến đúng nơi rồi.” Vương Đằng nhếch miệng lên một chút độ cong, khá vui vẻ trong lòng.
“Hành tinh đầy rẫy nguyên lực Quang Minh như vậy là chỗ vô cùng hiếm thấy, ngươi khó có thể tìm được.” Viên Cổn Cổn lơ lửng ở bên cạnh hắn, thán phục nói.
“May nhờ người đại trí tuệ Veblen.” Vương Đằng nói.
“Bây giờ ngươi định đi đâu, muốn đi đến chỗ đó sao?” Ánh mắt của Viên Cổn Cổn chợt lóe, hỏi.
Chỗ đó trong miệng nó chính là chỗ Vương Đằng nhận nhận thấy sự khác thường.
“Không vội, thăm dò tình huống đã rồi tính.” Vương Đằng lắc đầu.
Hắn quét nhìn xuống dưới, lập tức bay thẳng đến một chỗ.
Phía dưới là một vùng biển, có các hòn đảo nhỏ linh tinh tô điểm trên mặt biển, giống như từng viên đá quý được khảm trên tơ lụa màu xanh lam.
Vương Đằng khóa chặt một đảo nhỏ, nguyên lực Quang Minh ở trên đó còn nồng đậm hơn xung quanh.
Vị trí hắn hạ xuống hoàn toàn tùy duyên, bởi vì hắn đến đây vì nhặt thuộc tính, nơi nào có chỗ tốt thì chui vào đó.
Một lần này hắn muốn cạo cả hành tinh này đến trọc lóc.
Khụ khụ, đương nhiên chỉ là cạo ngoài mặt, không thể thật sự vét sạch cả hành tinh được. Dù sao hắn đã đồng ý với người đại trí tuệ Veblen, sẽ không làm chuyện gì tổn thương đến thổ dân của hành tinh này.
Lại nói một hành tinh thần kỳ như vậy, không thể nghi ngờ là của quý trong vũ trụ, không thể khiến nó bị hủy diệt được.
Tốc độ của Vương Đằng rất nhanh, chỉ trong chốc lát hắn đã đến trên không hòn đảo mục tiêu.
Diện tích của hải đảo này chừng ba mươi vạn kilomet vuông, trên đảo trải rộng thảm thực vật ven biển, còn có một vài loại tinh thú bò ra từ trong biển, dừng chân trên bờ cát.
Trong rừng rậm trên đảo cũng có đủ loại tinh thú, thỉnh thoảng vang lên một hai tiếng kêu.
Chúng nó không biết cơn ác mộng sắp đến.
Khi Vương Đằng đang định tiến vào rừng rậm trên hải đảo, đột nhiên chú ý đến cái gì đó, khẽ a một tiếng, xoay người đi đến bờ cát.
Một con tinh thú cua vĩ đại đang bò ra từ trong biển rộng, nước biển rơi xuống khỏi trên người nó, giống như thác nước cỡ nhỏ.