Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1862 - Chương 1862. Thần? Mẹ Quang Minh? Gặt Hái Điên Cuồng!

Chương 1862. Thần? Mẹ Quang Minh? Gặt hái điên cuồng!
Chương 1862. Thần? Mẹ Quang Minh? Gặt hái điên cuồng!

Vương Đằng nhìn cô bé trước mặt, niệm lực tinh thần hóa thành một bàn tay to vô hình, đột nhiên siết chặt lại, sức mạnh vĩ đại tuôn trào ra.

“A…”

Cô bé bạng tinh lập tức kêu to lên thảm thiết, sắc mặt nhanh chóng tái nhợt, thân hình trở nên hư ảo.

Đó là biểu hiện của thể tinh thần bị hao tổn!

“Vừa rồi là thứ gì vậy?” Vương Đằng khống chế niệm lực tinh thần kéo cô bé tới trước mặt mình, hờ hững hỏi.

“Đừng, đừng giết ta.” Cô bé bạng tinh liều mạng giãy giụa, hoảng sợ kêu lên.

“Trả lời vấn đề của ta.” Vương Đằng thản nhiên nói.

“Đó là mẹ Quang Minh.” Cô bé bạng tinh tái nhợt mặt nói.

“Mẹ Quang Minh?” Khóe miệng Vương Đằng hiện lên vẻ mỉa mai, nói: “Thứ gì lại dám xưng là mẹ Quang Minh. Ta phải biết nó rốt cuộc là thứ gì, chứ không phải là một cái tên.”

“Ta không biết, ta chưa từng nhìn thấy dáng vẻ của Thần.” Cô bé bạng tinh vội vàng nói.

“Thần!” Vẻ mỉa mai nơi khóe miệng Vương Đằng càng nồng đậm hơn.

Trong lời nói trao đổi của hai bên, phát âm Thần và nó không hề giống nhau, cô bé này lại gọi thứ kia là Thần, Vương Đằng chỉ cảm thấy vô cùng buồn cười.

Tồn tại chân chính đột phá cấp Bất Hủ, đạt đến cấp bậc Thần linh kia mới có tư cách xưng là Thần!

Một tên giấu đầu giấu đuôi, có tư cách gì mà tự xưng như thế?

Nhưng bạng tinh này lại chưa từng nhìn thấy dáng vẻ của thứ kia?

Vương Đằng không nhịn được nhíu mày, kỹ năng ‘Hoặc tâm’ phát động, một tia sáng quỷ dị lóe lên trong mắt.

“Nhìn vào ánh mắt của ta!”

Cô bé bạng tinh định tránh đi, nhưng vẫn bị tinh thần của Vương Đằng ảnh hưởng đến, lập tức rơi vào trong mê man.

Vương Đằng lại vặn hỏi một phen, thấy nó thật sự không biết, không nhịn được nhíu mày lại, trong lòng hơi thất vọng.

“Xem ra mẹ Quang Minh kia thật sự thần bí.” Viên Cổn Cổn xuất hiện trên vai Vương Đằng, vẻ mặt nghiêm nghị nói.

“Không ngờ một hành tinh không bị bên ngoài biết đến sẽ có ngoài ý muốn như vậy.” Vương Đằng lắc đầu nói.

“Bình thường, nơi càng không được bên ngoài biết đến thì càng thần bí.” Viên Cổn Cổn nói.

“Đám người đại trí tuệ Veblen đã từng đến đây, chẳng lẽ không hề phát hiện ra điều gì sao?” Vương Đằng hoài nghi hỏi.

“Chỉ sợ bọn họ sẽ không theo đuổi đến cùng giống như ngươi, dù sao chỉ là người từ bên ngoài đến, lại không có tâm tư không đứng đắn khác, tự nhiên không chạm được đến thần bí của hành tinh này.” Viên Cổn Cổn phân tích.

“Lời này của ngươi sao ta nghe không đúng lắm vậy.” Vương Đằng câm lặng nói: “Cái gì gọi là có tâm tư không đúng đắn, chẳng lẽ ta ôm tâm tư không đúng đắn đến đây sao?”

“Thế thì phải hỏi chính ngươi.” Viên Cổn Cổn ý vị sâu xa liếc xéo Vương Đằng.

Cho đến giờ nó vẫn không biết rốt cuộc Vương Đằng có được năng lực thế nào mà tìm đến được hang núi này.

Tên này thật sự giống như con chuột tìm bảo bối, đi đến đâu thì nơi đó có bảo vật, chuẩn xác vô cùng.

Vương Đằng định chống chế đôi câu, hắn là hạng người như vậy sao, giống như đúng là đồ tham của vậy. Nó đang sỉ nhục hắn.

Nhưng vào đúng lúc này, cô bé bạng tinh kia tỉnh táo lại, ánh mắt hoảng sợ nhìn Vương Đằng.

“Ngươi đã làm gì ta?”

“Ngươi một con trai ngọc, ta có thể làm gì ngươi chứ.” Vương Đằng lập tức giận dữ nói.

“…” Cô bé bạng tinh.

Câu nói này khiến cho nó cảm thấy bị sỉ nhục.

“Thôi bỏ đi, thấy ngươi coi như béo tốt, buổi tối ăn ngươi đi.” Vương Đằng nói.

Cô bé: (つ﹏)

Vương Đằng rời khỏi trong trai ngọc, niệm lực tinh thần hóa thanh bàn tay to khép lại, vỏ trai vĩ đại đột nhiên đóng vào.

“Đừng mà…” Cô bé bạng tinh kêu to.

Vương Đằng trực tiếp thu hồi, ánh mắt đảo qua bốn phía, nhặt bong bóng thuộc tính mới vừa rơi xuống lên.

‘Nguyên lực tinh thần Quang Minh x1500’

‘Nguyên lực tinh thần Quang Minh x1200’

‘Quang Diệu Thiên Mạc x200’

‘Căn nguyên hệ Quang x10’

Đột nhiên trong đầu Vương Đằng xuất hiện một đoạn cảm ngộ.

Đây là một môn chiến kỹ

Quang Diệu Thiên Mạc!

Thông qua phương thức đặc thù ngưng tụ ánh sáng, sau đó lập tức bùng nổ ra, hình thành sáng rọi vô tận ở trong một khu vực.

Mà trong ánh sáng kia che giấu sát khí cực kỳ mạnh mẽ.

‘Quang Diệu Thiên Mạc’ này rõ ràng là kỹ năng trước đó cô bé bạng tinh đã thi triển.

Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, nhưng không ngờ lại có thể cạo được một kỹ năng như vậy.

Thật ra kỹ năng này rất mạnh, một khi rơi vào trong ánh sáng vô tận kia, thì hoàn toàn không nhìn thấy gì cả, chỉ có thể mặc cho nó xâm lược.

Đáng tiếc chiến kỹ này vừa hay bị Vương Đằng khắc chế.

Đặc tính của đôi mắt Chúc Long hoàn toàn có thể hấp thu sáng rọi, hình thành bóng tối.

Nói ra đây thật sự quá khéo.

Bản thân Vương Đằng đều cảm thấy khó có thể tin nổi. Nếu hắn chưa có được ‘Đôi mắt Chúc Long’, đoán chừng hắn không có biện pháp hay nào để đối phó với chiến kỹ này cả, chỉ có thể dùng sức mạnh phá vỡ.

Nhưng lại cứ trước khi hắn đi đến hành tinh Quang Nhung đã cạo lông cừu trên thân hình của tộc Chúc Long, còn cạo ra được cả ‘Đôi mắt Chúc Long’ là thiên phú mạnh nhất của tộc Chúc Long.

Tuy rằng hắn không có được nhiều thuộc tính ‘Đôi mắt Chúc Long’, nhưng hoàn toàn có thể sử dụng.

Còn bạng tinh này không mạnh lắm, bằng không với cấp bậc ‘Đôi mắt Chúc Long’ hiện giờ của hắn, đối phó với bạng tinh thật sự hơi quá sức.

Nói tóm lại, tất cả đều là ý trời.

“Xem ra hành trình trên hành tinh này, ta còn cần dựa vào ‘Đôi mắt Chúc Long’!” Vương Đằng thầm nghĩ.

Sau đó hắn nhìn về phía giao diện thuộc tính.

‘Quang Diệu Thiên Mạc’: 200/1000 (nhập môn)

Thuộc tính của môn chiến kỹ này chỉ có 200 điểm, chỉ đủ để cho hắn có thể đạt đến nhập môn.

Vương Đằng cũng không vội tăng lên, hiện giờ thuộc tính trắng của hắn không có nhiều lắm, chờ đến lúc cần dùng rồi tính.

Sau đó hắn lại nhìn về phía bong bóng thuộc tính khác.

Lại một đoạn cảm ngộ hiện ra, nhưng lần này cảm ngộ còn cao thâm hơn ‘Quang Diệu Thiên Mạc’ trước đó nhiều.

May mà nó không có gì khác biệt đối với Vương Đằng cả.

Hiện giờ ngộ tính của hắn đã đạt đến cấp Vực Chủ, xem như rất cao, lại sẵn có thiên phú ‘Thể chất Quang Minh’. Bản thân hắn thật sự mẫn cảm với tất cả lực Quang Minh, lĩnh ngộ thứ thuộc hệ Quang Minh có thể nói làm chơi ăn thật.

Hết chương 1862.
Bình Luận (0)
Comment