Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 1875 - Chương 1875. Cảm Kích Của Quang Nhung Linh, Phiến Đá Thần Bí! (2)

Chương 1875. Cảm kích của Quang Nhung Linh, phiến đá thần bí! (2)
Chương 1875. Cảm kích của Quang Nhung Linh, phiến đá thần bí! (2)

“Đây là thuật trị liệu Quang Minh.” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, trong lòng hơi kinh ngạc.

Bản thân hắn cũng có thuật trị liệu Quang Minh, không hề xa lạ gì với chiến kỹ thuộc loại trị liệu này.

Thuật trị liệu Quang Minh rất hiếm gặp, hắn không ngờ lại gặp được một loại thuật trị liệu Quang Minh khác ở đây.

Đúng lúc này, bên cạnh bàn tay của Nhung Lê đột nhiên rơi xuống vài bong bóng thuộc tính.

Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, niệm lực tinh thần lập tức cuốn tới, nhặt lên.

‘Nguyên Quang Chưởng x100’

‘Nguyên Quang Chưởng x120’

‘Nguyên Quang Chưởng x120’

Nhung Lê ở bên kia ra sức thi triển ‘Nguyên Quang Chưởng’ để cứu người, bong bóng thuộc tính không ngừng rơi xuống từ bàn tay hắn, được Vương Đằng lặng lẽ nhặt lấy.

Trong đầu Vương Đằng hiện lên cảm ngộ về ‘Nguyên Quang Chưởng’, khiến tốc độ nắm giữ ‘Nguyên Quang Chưởng’ của hắn tăng lên.

‘Nguyên Quang Chưởng’: 250/3000 (thông thạo)

Vương Đằng nhặt được trọn vẹn 1250 điểm giá trị thuộc tính, cho nên ‘Nguyên Quang Chưởng’ này trực tiếp từ nhập môn đạt đến thông thạo.

Đồng thời khiến cho hắn vui mừng là ‘Nguyên Quang Chưởng’ này không có giới hạn cấp bậc, uy lực như thế nào hoàn toàn nhìn xem thực lực của người sử dụng.

Hoặc nói, người sử dụng thực lực càng mạnh thì hiệu quả của ‘Nguyên Quang Chưởng’ càng tốt.

Đây tuyệt đối là một thần kỹ hiếm có!

Theo lý thuyết, thực lực của Quang Nhung Linh không mạnh, sao bọn họ lại có thể nắm giữ được một môn thuật trị liệu Quang Minh có tiềm lực vĩ đại như vậy chứ?

Vương Đằng hơi nghi hoặc trong lòng.

Lúc này, thân thể Nhung Lê lảo đảo, suýt ngã xuống, Vương Đằng nhanh tay lẹ mắt tranh thủ đỡ lấy.

“Ngươi không sao chứ?”

“Ta không có việc gì, chỉ tiêu hao hơi nhiều thôi.” Nhung Lê lắc đầu, nhìn ba Quang Nhung Linh bị thương, ánh mắt âu sầu nói: “Đáng tiếc, lấy thực lực của ta không thể cứu chữa cho bọn họ được, bọn họ bị thương quá nặng.”

“Sao có thể như vậy?”

“Kể cả thủ lĩnh đều không có cách nào sao?”

Quang Nhung Linh khác nghe được lời Nhung Lê nói, khuôn mặt lập tức lộ ra vẻ thất vọng, còn có vài Quang Nhung Linh khác có ánh mắt đau thương, nước mắt trong suốt chảy ra từ khóe mắt bọn họ, còn chưa rơi xuống đất đã hóa thành điểm sáng tiêu tán, Vương Đằng ngạc nhiên không thôi.

“Haizzz!” Nhung Lê thở dài, không có cách nào cả.

“Để cho ta đến thử xem.” Vương Đằng mở miệng nói.

“Ngươi?” Nhung Lê kinh ngạc nhìn Vương Đằng, chần chừ nói: “Nhưng mà vết thương nặng như thế, ngươi cứu chữa cho bọn họ thế nào đây?”

“Đã quên nói cho ngươi biết, ta cũng là một võ giả hệ Quang Minh.” Vương Đằng mỉm cười, trên bàn tay bốc lên một luồng nguyên lực tinh thần Quang Minh nồng đậm.

Nhung Lê trừng lớn mắt, giống như cảm thấy không thể nào tin nổi.

Hắn không ngờ Vương Đằng lại là một võ giả hệ Quang Minh!

Quang Nhung Linh khác cũng thế, hết sức kinh ngạc, bởi vì võ giả hệ Quang Minh quá hiếm thấy, đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy võ giả hệ Quang Minh trong Nhân tộc.

“Nguyên lực tinh thần Quang Minh thật tinh thuần!” Nhung Lê than thở.

Vương Đằng mỉm cười, hắn có mang thể chất Quang Minh trên người, cũng không phải là thiên phú hệ Quang Minh bình thường. Thể chất này là thể chất hệ Quang Minh hàng đầu, nguyên lực tinh thần Quang Minh được hấp thu luyện hóa thông qua thể chất này tự nhiên càng thêm tinh thuần.

“Nguyên lực Quang Minh của ngươi cũng là cấp Hằng Tinh sao?” Nhung Lê ôm một tia hy vọng hỏi.

“Đúng.” Vương Đằng nói.

“Vậy tốt quá.” Nhung Lê quả nhiên vừa mừng vừa sợ, Vương Đằng chẳng những có thực lực mạnh mẽ, kể cả nguyên lực Quang Minh đều đạt đến cấp Hằng Tinh, không biết còn mạnh hơn hắn bao nhiêu.

Hắn biết phân chia cảnh giới thực lực trong vũ trụ, cho nên rất rõ ràng chênh lệch giữa cấp Hằng Tinh và cấp Hành Tinh.

Nếu như Vương Đằng có thể ra tay, tự nhiên có thể cứu ba người bị thương được.

Nhưng hắn nhanh chóng lại biến sắc: “Nhưng ngươi không biết thuật trị liệu Quang Minh!”

“Mới vừa rồi khi ngươi thi triển thuật trị liệu Quang Minh ta, ta nhìn xem một chút, đã nắm giữ được tương đối, ngươi sẽ không để ý chứ.” Vương Đằng nói.

“Cái gì?” Nhung Lê hoài nghi lỗ tai mình nghe lầm: “Ngươi nói ngươi đã học được ‘Nguyên Quang Chưởng’?”

“Nguyên Quang Chưởng? Chính là thuật trị liệu Quang Minh ngươi mới vừa thi triển sao? Nếu như là nó, vậy không sai.” Vương Đằng nói: “Ta vừa nhìn hai lần đã học được.”

Viên Cổn Cổn nghe xong Vương Đằng và Nhung Lê nói chuyện, không nhịn được thầm đồng tình với tên lông mềm như nhung này.

Vương Đằng lại bắt đầu ra vẻ.

Tên lông mềm như nhung này còn không biết, cứ ngoan ngoãn ở đó làm người công cụ.

“Nhìn hai lần đã học được?” Đầu Nhung Lê vang lên ong ong, bị chấn động không nhẹ, nó hơi chần chừ nói: “Ngươi không nói đùa với ta đấy chứ?”

Vương Đằng không nói lời vô ích, nguyên lực tinh thần Quang Minh trên hai tay đột nhiên chuyển hóa, biến thành phương thức vận hành nguyên lực của ‘Nguyên Quang Chưởng’, tia sáng màu trắng nồng đậm bao trùm lấy bàn tay hắn, thoạt nhìn giống như một đôi tay ánh sáng óng ánh trong suốt, vô cùng thần dị.

“Thế này…” Nhung Lê lại trừng lớn mắt, vẻ khó có thể tin nổi có vẻ cực kỳ khôi hài khi ở trên khuôn mặt tròn lông mềm như nhung kia.

“Cứu người quan trọng hơn.” Vương Đằng nói.

“Đúng đúng đúng, cứu người quan trọng hơn.” Nhung Lê phản ứng kịp, vội vàng tránh ra, để Vương Đằng cứu người.

Vương Đằng lắc đầu bật cười, cảm thấy Quang Nhung Linh này thật sự quá hồn nhiên. Nếu những người khác biết được hắn học lén tuyệt học của mình, chỉ sợ đã sớm trở mặt, còn Quang Nhung Linh lại chỉ lo khiếp sợ, không hề có một chút dáng vẻ tức giận.

Thật ra đây coi như là một phép thử của Vương Đằng, nhìn xem những Quang Nhung Linh này có phải thật sự ngốc nghếch vậy không.

Nếu bọn họ không thật thà chất phác giống như vẻ ngoài, vậy về sau hắn hợp tác với Quang Nhung Linh sẽ cần phải cẩn thận cân nhắc một phen.

Vương Đằng đi đến trước mặt ba người bị thương, đặt hai tay lên trên bụng của một gã bị thương, ở đó có một vết thương bởi kiếm, gần như rạch Quang Nhung Linh này ra, vết thương thật nặng.

Nhưng lúc này dưới ‘Nguyên Quang Chưởng’ do hắn thi triển, vết thương kia đang cấp tốc khép lại.

Người gây tổn thương cho bọn họ chính là cấp Hằng Tinh, cho nên Vương Đằng thi triển ‘Nguyên Quang Chưởng’ cứu chữa cho đối phương hoàn toàn dư dả.

Hết chương 1875.
Bình Luận (0)
Comment