Thánh sứ có tổng cộng tám tên, trận chiến chia làm hai, mỗi người Vương Đằng và Feriah kìm chân bốn Thánh sứ, bùng nổ đại chiến.
Bốn thánh sứ đối mặt với Quang Minh quyền của Feriah lại không trốn chẳng tránh, hai tay chìa tới trước, bộc phát ra từng tia sáng.
Rầm!
Công kích ánh sáng kia va chạm với quyền ấn Quang Minh, dư kình nguyên lực khủng khiếp thổi quét ra xung quanh.
Feriah thay đổi sắc mặt, cuối cùng trở nên hơi nghiêm trọng.
Bốn tên Thánh sứ, tất cả đều có thực lực cấp Vũ Trụ đỉnh phong, thực lực của nàng đúng là mạnh thật, nhưng đối mặt với bốn võ giả cấp Vũ Trụ đỉnh phong lại vẫn phải tiêu tốn hành động một phen.
Nàng nhìn sang bên kia, Vương Đằng cũng đang va chạm với bốn Thánh sứ khác.
Vương Đằng thi triển ‘Ngũ Hành quyền’ trước đó đã sử dụng, trực tiếp đối chiến với bốn Thánh sứ, hai bên đánh có đi có lại.
“Hừ!” Feriah hừ khẽ một tiếng, chiến ý trong mắt càng sâu. Nàng tuyệt đối không thể thua Vương Đằng, cho nên phải nhanh chóng giải quyết xong bốn Thánh sứ trước mặt.
Rầm!
Feriah trực tiếp bùng nổ, thân thể hóa thành ánh sáng, tốc độ nhanh đến cực hạn, hai đấm ngưng tụ quyền ấn Quang Minh đánh ra.
Bên kia, Vương Đằng và bốn Thánh sứ khác cũng bùng nổ đại chiến, hắn đã dần dần thăm dò ra được nội tình của những Thánh sứ này. Tất cả chiến kỹ hệ Quang Minh của bọn họ đều sử dụng ánh sáng bùng nổ thành, vừa lúc bị hắn khắc chế.
Vì thế hắn không do dự nữa, mở ‘Đôi mắt Chúc Long’ ra.
Mở mắt ra là ban ngày, nhắm mắt lại là đêm đen!
Khi hai mắt hắn mở ra nhắm lại, đồng tử biến thành màu tối đen, ánh sáng xung quanh bị hấp thu hoàn toàn.
Trong phút chốc, khu vực chỗ hắn triệt để rơi vào trong bóng tối, bốn tên Thánh sứ kia cũng bị bao phủ trong tối tăm.
Ở bên dưới, đám người đại trưởng lão đang sốt ruột nhìn lên chiến trường trên bầu trời đột nhiên nhìn thấy một màn này, tất cả đều khiếp sợ không thôi.
“Có chuyện gì vậy?”
“Vì sao ánh sáng ở chỗ khu vực của Vương Đằng lại biến mất hết?”
“Hình như là một loại chiến kỹ, một loại chiến kỹ có thể khắc chế năng lực hệ Quang Minh!!”
“Shh!”
…
Đại trưởng lão đoán được điều gì, ánh mắt không nhịn được trừng lớn, thầm kinh hãi không thôi.
Quang Nhung Linh khác nghe được suy đoán như thế đều hai mặt nhìn nhau, cảm thấy không thể tin nổi, lại thật sự có chiến kỹ như vậy!
Đừng nói đại trưởng lão và các Quang Nhung Linh bị chấn động đến không thốt nên lời. Kể cả Feriah cũng bị tình hình bên chỗ Vương Đằng hấp dẫn ánh mắt, cuối cùng không thể khống chế nổi khiếp sợ nồng đậm trong mắt nữa.
“Tên này… lần trước khi hắn đánh nhau với ta vẫn chưa hề sử dụng chiêu này!”
Feriah không khỏi nghĩ đến lần giao chiến trước đó, nàng hơi hoài nghi, nếu như nàng đối mặt với một chiêu này, kết quả sẽ như thế nào?
Rầm!
Đúng lúc này, một tiếng nổ vang khủng khiếp vang lên, mấy bóng dáng bắn ngược ra từ trong khu vực tối đen kia.
Chính là bốn Thánh sứ!
Bọn họ phun ra máu màu vàng, ầm ầm nện xuống đất làm bốc lên mảng lớn bụi đất.
Đợi đến khi bụi đất tan đi, bốn Thánh sứ đã không biết sống chết nằm trong hố sâu.
Đồng tử của Feriah co rụt lại.
Chiến đấu kết thúc!
Bốn võ giả cấp Vũ Trụ đỉnh phong bị đánh bại dễ dàng như vậy!
Feriah chấn động trong lòng, hơi khó tin nổi.
Nàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy khu vực màu đen kia đã biến mất, Vương Đằng đứng trong không trung, vẻ mặt bình thản, giống như vừa mới làm một chuyện thật đơn giản.
Vương Đằng chú ý đến ánh mắt của nàng, liếc nhìn nàng, khóe miệng nhếch lên một độ cong.
Feriah cắn răng, sắc mặt lộ vẻ không phục.
Rầm rầm rầm…
Thế công của nàng càng điên cuồng mãnh liệt hơn, ép bốn Thánh sứ lùi về sau không ngừng, tốc độ của nàng quá nhanh, bốn Thánh sứ hoàn toàn không theo kịp.
Tuy rằng thực lực của bốn Thánh sứ không kém, nhưng kinh nghiệm chiến đấu hết sức đáng lo ngại, giống như con rối, vô cùng cứng nhắc thiếu linh hoạt, không thể nào là đối thủ của nàng.
Chỉ trong thoáng chốc, bọn họ đã bị đánh ngã, theo gót bốn Thánh sứ trước đó.
“Thực lực của cô nhóc này thật sự không tệ.” Vương Đằng khẽ chớp mi.
Feriah đen mặt, không hề vui vẻ lên nổi, bởi vì thời gian nàng xử lý bốn Thánh sứ còn dài hơn Vương Đằng rất nhiều, vốn không thể sánh bằng được.
Nàng luôn luôn kiêu ngạo lại thua một người cùng trang lứa.
Chênh lệch này khiến cho nàng rất khó chịu.
Sau đó Vương Đằng và Feriah đồng thời hạ xuống mặt đất, Feriah vẫn luôn đen mặt, không muốn nói nhiều một câu.
Đại trưởng lão và thủ lĩnh các bộ lạc còn chưa triệt để khôi phục lại từ trong khiếp sợ. Thực lực của Vương Đằng và Feriah quá mạnh, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của bọn họ, đây thật sự là hai người trẻ tuổi sao?
“Vài Thánh sứ này chỉ bị thương nặng thôi, chúng ta không đánh chết bọn họ, đại trưởng lão các ngươi định xử trí như thế nào?” Vương Đằng hỏi.
“Nhốt lại trước đã.” Đại trưởng lão trầm ngâm một chút, nói.
Sau đó không đợi Vương Đằng nói gì, lại vô cùng cảm kích nói: “Lần này thật sự cảm ơn các ngươi, nếu không nhờ các ngươi, chỉ sợ chúng ta thật sự lành ít dữ nhiều.”
“Không cần khách khí, tiện tay mà thôi.” Vương Đằng cười nói.
“…” Feriah vừa định khách khí một chút, nghe được Vương Đằng nói, lời vừa đến miệng cuối cùng không thốt được thành lời.
Tiện tay dcmm chứ!
Vương Đằng và đại trưởng lão nói vài câu sau đó ánh mắt đảo qua, nhặt bong bóng thuộc tính rơi xung quanh lên.
‘Nguyên lực tinh thần Quang Minh x1200’
‘Nguyên lực tinh thần Quang Minh x1500’
‘Quang Diệu Thiên Mạc x200’
‘Nguyên lực tinh thần Quang Minh x1500’
‘Quang Minh quyền x300’
‘Độn Quang x400’
…
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, không khỏi vui mừng trong lòng.
Những bong bóng thuộc tính này vừa vặn đều ẩn chứa giá trị thuộc tính hắn đang cần.
Nguyên lực Quang Minh thì không cần phải nói đến, Vương Đằng mới vừa đạt đến cấp Hằng Tinh lục giai, tuy rằng lần này không thể đột phá, nhưng tăng lên không ít, cách thất giai đã rất gần.
Tiếp theo là môn chiến kỹ ‘Quang Diệu Thiên Mạc’!
Lúc trước khi vài Thánh sứ thi triển, Vương Đằng đã cảm thấy rất quen thuộc, vô cùng tương tự với chiến kỹ con bạng tinh kia đã thi triển lúc ấy.