Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2000 - Chương 2000. Vòng Hai, Lôi Đài Chiến Bắt Đầu! Chỗ Ngồi! (2)

Chương 2000. Vòng hai, lôi đài chiến bắt đầu! Chỗ ngồi! (2)
Chương 2000. Vòng hai, lôi đài chiến bắt đầu! Chỗ ngồi! (2)

“Vòng hai lôi đài chiến, bắt đầu!”

“Tất cả thí sinh chuẩn bị sẵn sàng, tiến vào Chiến tinh!”

Tất cả những người dự thi đều mở mắt ra từ trong tu luyện, họ đứng dậy, quanh người tỏa đầy chiến ý, nhìn về phía đối thủ bốn xung quanh.

Vòng đấu thứ hai cuối cùng cũng bắt đầu rồi!

Mấy người nhị hoàng tử, Cơ Hạo Thần cũng tỉnh lại từ trong tu luyện, liếc nhìn nhau, trong mắt tỏa ra chiến ý.

Trước đó hãy còn trò chuyện vui vẻ, nhưng một khi bước vào trận đấu, khi cần dốc toàn lực, họ đều sẽ dốc toàn lực.

Cuộc chiến thiên tài tranh bá, không ai muốn thua cả!

Nhìn thấy chiến ý trong mắt đối phương, mọi người lại nhìn nhau cười.

Sau đó, họ phát hiện hình như thiếu mất một người, cúi đầu nhìn mới thấy Vương Đằng vẫn còn đang tu luyện chưa tỉnh dậy, trên mặt họ đều có hơi ngạc nhiên, rồi không khỏi cười khổ.

Cái tên này bình tĩnh thật đấy!

Giờ phút rồi mà vẫn còn bình tâm được.

Lúc này, Vương Đằng chậm rãi mở mắt, một luồng sáng lóe lên trong đáy mắt, hắn đứng dậy.

“Vòng đấu sắp bắt đầu rồi, sao mọi người vẫn còn đứng ở đây.” Vương Đằng nhìn thấy mọi người thì sửng sốt.

“...” Không ai nói gì.

Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói bọn họ.

Bốn phía vang lên tiếng xé gió, từng bóng người vút đi trong không trung, tất cả đều xông vào Chiến tinh.

“Chúng ta cũng đi thôi.” Nhị hoàng tử cất tiếng.

“Đi!”

Mọi người đồng ý, lần lượt bay lên không rồi hóa thành từng vệt sáng, bay về phía Chiến tinh.

Cùng lúc đó, trên nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu, hình ảnh phát sóng lại xuất hiện, khán giả cũng lũ lượt ùa vào, hân hoan vô tận.

“Bắt đầu rồi! Bắt đầu rồi! Vòng đấu thứ hai bắt đầu rồi!”

“Ha ha ha, đợi đến héo tàn cả hoa lá, cuối cùng cũng đợi được!”

“Xúc động đậy quá! Xúc động đậy quá!”

“Mau mau mau, mau đưa hình ảnh Vương Đằng, Đế tử ra đây.”

“Đến rồi kìa! Đến rồi kìa! Ta đã thấy Vương Đằng!”

“Ta thấy Đế tử rồi, Đế tử đẹp trai vãi!”

“Vương Đằng đẹp trai hơn!”

“Đế tử đẹp trai hơn!”

“Trưởng thành cả rồi, các ngươi đừng ngây thơ như thế nữa, trưởng thành là phải hốt cả hai anh đẹp trai!”

“...”

“Không biết trong vòng đấu này, ai trong Vương Đằng và Đế tử sẽ đi đến cuối cùng nhỉ?”

“Nhất định là Đế tử, ta cá là Đế tử còn nhiều tài năng chưa dùng đến, Vương Đằng chỉ hơn được cái tốc độ thôi.”

“Gì cơ, ngươi dám nói Vương Đằng của chúng ta chỉ hơn tốc độ, hắn đâu chỉ nhanh, rõ ràng còn rất dai nữa?”

“Đậu má, có phải vừa có cái gì đó lướt qua mặt ta?”

“Huynh đệ à, trên mặt ngươi có vết bánh xe kìa.”

“Ta vẫn thấy Vương Đằng mạnh hơn, một người đứng đầu ở năm vùng cấm, võ giả bình thường có thể làm được ư? Quá đỉnh luôn ấy.”

“Đúng thế, Vương Đằng rất mạnh, không có đối thủ.”

“Có cái cớt, Đế tử mới mạnh nhất.”

“Mẹ kiếp, các ngươi có để Lăng Dương Húc của ta vào mắt không vậy?”

“Còn có nhị hoàng tử của ta nữa, nhị hoàng tử xếp thứ ba trong vùng cấm số 1, sát sạt Vương Đằng và Đế tử.”

“Đúng á, nhị hoàng tử cũng mạnh cực, hơn nữa còn ôn hòa nữa, đúng là nam thần.”

“Gunter cũng lợi hại lắm nha, võ giả hệ Độc, quỷ quyệt khó lường, rất có lợi thế trong lôi đài chiến.”

“Ta ủng hộ nữ thần băng giá Lãnh Thiên Tuyết, hệ Băng của nàng mới mạnh thật sự, nhất định sẽ là ứng cử viên nặng ký cho top 10.”

...

Khán giả vô cùng kích động, liệt kê từng võ giả thiên tài có thiên phú xuất chúng, ủng hộ cho võ giả yêu thích của mình đến cùng.

Mỗi người đều có võ giả mà mình yêu quý, ví như đa phần cánh mày râu sẽ thích Lãnh Thiên Tuyết hơn, mấy tên như Vương Đằng, Đế tử, vân vân mời dạt sang một bên.

Rất chân thật!

Chiến tinh, có một lục địa rất lớn nằm giữa biển rộng, khác với mười vùng cấm, nơi đây không có tinh thú, chỉ có diện tích mênh mông, rất thích hợp để tổ chức vòng hai lôi đài chiến.

Cả mảnh đất liền đó chính là... lôi đài của vòng hai lôi đài chiến!

Các võ giả đều đã tiến vào mảnh đất này, họ lơ lửng giữa không trung và chưa hạ xuống.

Vương Đằng và mấy người nhị hoàng tử cũng đã tới nơi, tò mò đánh giá vùng đất bên dưới, không khỏi lấy làm kinh ngạc.

Không phải kinh ngạc về sự rộng lớn của mảnh đất này, mà kinh ngạc với sự hoang vu của nó.

Cùng nằm trên một tinh cầu, trong khi mười vùng cấm thì tràn đầy tinh thú, cho dù nguy hiểm nhưng chí ít còn tồn tại sự sống.

Nhưng mảnh đất này thì khác, liếc mắt nhìn chỉ thấy một vùng mênh mông trống trải, ngoài những thí sinh vừa đặt chân đến thì hoàn toàn không có sinh mệnh nào.

Trên mặt đất nâu xám chằng chịt những vết nứt toác như mạng nhện, thậm chí lác đác vài hố sâu như bị thiên thạch đâm trúng.

Trên mặt đất, đâu đâu cũng loang lổ vết máu ố để lại, một cảm xúc thê lương đìu hiu lơ lửng trên không trung.

Một cơn cuồng phong không biết từ đâu tới, quét qua mặt đất, cuốn tung bụi mù, thổi bay mái tóc của các võ giả, khiến quần áo họ bay phần phật.

“Đây là... sân thi đấu lôi đài chiến ư?”

“Hình như thế, cả dải đất này chính là nơi thi đấu của các võ giả.”

“Tía má ơi!”

“Có hơi cháy nhể!”

“Thì ra vòng hai lôi đài chiến không giới hạn các võ giả trong lôi đài, mà là chiến đấu trên cả mảnh đất này.”

“Vậy mới thú vị chứ, sức chiến đấu của võ giả cấp Hằng Tinh đã có thể dời non lấp bể, nhét vào trong lôi đài thì còn nghĩa lý gì.”

“Không hổ là cuộc chiến thiên tài tranh bá, chơi lớn đấy!”

“Quá đỉnh, ta nóng lòng muốn xem các võ giả thiên tài này thi đấu lắm rồi đấy, mau bắt đầu đi!”

...

Khi khán giả nhìn thấy vùng đất trong phát sóng trực tiếp thì đều kinh ngạc không thôi, trong lòng họ như bùng lên một luồng nhiệt huyết rực cháy, nhìn những bóng người sừng sững giữa không trung phía trên vùng đất mà họ khát khao được trở thành.

Đó là sân khấu của thiên kiêu!

Chỉ có võ giả thiên tài xuất chúng nhất của toàn bộ đế quốc Đại Càn mới có tư cách đặt chân lên đó.

Đối với họ, đây là vinh dự không gì đong đếm được!

Những người không qua được vòng một đấu loại trực tiếp, lúc này được chứng kiến cảnh tượng ấy, trong mắt họ cũng chứa chan sự hâm mộ lẫn ghen tị.

Hết chương 2000.
Bình Luận (0)
Comment