Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2002 - Chương 2002. Thỏ Đáng Yêu Như Thế, Sao Nỡ Đánh Thỏ?

Chương 2002. Thỏ đáng yêu như thế, sao nỡ đánh thỏ?
Chương 2002. Thỏ đáng yêu như thế, sao nỡ đánh thỏ?

Vương Đằng không hay biết, chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi mà trong đầu Lãnh Thiên Tuyết đã sinh ra nhiều suy nghĩ như vậy, hắn chỉ đơn thuần tò mò đánh giá đối phương mà thôi.

Từ lần trước có được thuộc tính ‘Hàn Băng thánh thể’ từ Lãnh Thiên Tuyết, hắn vẫn chưa quên đâu.

Trên bục đá đại biểu cho vùng cấm Số 2, Lăng Dương Húc ngồi ở vị trí thứ hai, trưng ra khuôn mặt tuấn tú, không thèm nhìn Vương Đằng.

Trong vòng một đấu loại trực tiếp, hắn đã bị Vương Đằng gài bẫy đến thảm thương, bây giờ vẫn còn oán hận chưa tiêu tan.

Trên bục đá đại biểu cho vùng cấm số 3, người ngồi ở vị trí thứ hai chính là võ giả hệ Độc Gunter, hắn cũng đang liên tục đánh giá Vương Đằng, đôi mắt hắn có màu xanh biếc khiến người ta sởn da gà.

Hơn nữa, hắn không chỉ đánh giá bình thường, ánh mắt kia như đang muốn bắt Vương Đằng về để nhồi độc vậy.

Gunter liếm môi, dáng vẻ vô cùng hưng phấn.

Hắn rất thích dùng cơ thể của võ giả thiên tài để thử độc.

Thể chất của mỗi thiên tài không hề giống nhau, sức chịu đựng độc tố cũng khác nhau.

Chỉ có trải qua vô số lần thí nghiệm, hắn mới có thể chế tạo ra loại chất độc lợi hại nhất trong vũ trụ.

Vương Đằng chẳng hề sợ hãi, hắn mỉm cười, cũng tò mò đánh giá Gunter, không biết tên này có thể chất đặc biệt gì không?

Võ giả hệ Độc, thật là hiếm có!

Không biết so với Yêu Liên độc thể của hắn thì thế nào nhỉ?

Nhắc mới nhớ, đã lâu rồi hắn không gặp con bé Lâm Sơ Hạ kia, Yêu Liên độc thể của hắn cũng đã đình trệ một thời gian khá dài rồi, bằng không với tiềm năng của Yêu Liên độc thể, chắc chắn không thể hạn chế ở trình độ bây giờ.

Gunter bắt gặp ánh mắt của Vương Đằng, đột nhiên cả người hắn ớn lạnh, mày nhăn nhíu lại.

Sao lại thế?

Chỉ so về ánh mắt mà hắn đã thua rồi sao?

Tên Vương Đằng này rốt cuộc đang nghĩ gì mà lại khiến hắn có cảm giác bất an như vậy.

Trước đây, cảm giác này chỉ xuất hiện trên người khác, bởi vì trong mắt hắn, người khác đều là đối tượng thử độc của hắn.

Nhưng lúc này đây, hắn lại cảm giác mình giống như đã trở thành đối tượng thí nghiệm của đối phương.

Thật vô lý!

Đôi mắt xanh biếc của Gunter chợt trở nên dữ dằn, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Đằng.

Vương Đằng thấy buồn cười, thú vị thật, người này lấy tự tin ở đâu ra thế?

Hắn nghiêng người, dựa vào ghế, một tay vịn lên tay ghế, chống cằm, mỉm cười nhìn hắn.

Miệt thị!

Sự miệt thị từ trên cao nhìn xuống!

Trên trán Gunter gồ lên gân xanh hệt như những con rắn nhỏ xíu mấp máy dưới làn da, hắn hừ lạnh rồi quay đầu đi, không nhìn Vương Đằng nữa.

Cứ chờ vào trận đấu thì biết.

Gunter rất tự tin vào bản thân, vòng một đấu loại trực tiếp chỉ dựa vào điểm số để phân định thắng thua, điều đó tồn tại rất nhiều nhân tố quấy nhiễu, còn muốn biết ai mạnh ai yếu thực sự thì phải xem lôi đài chiến.

Mấy vị trí đại biểu cho vùng cấm số 7 đều là những gương mặt xa lạ, Vương Đằng không quen ai nên không chú ý nhiều, khi trận đấu bắt đầu, tự khắc sẽ biết thực lực của họ ra sao.

Trên bục đá vùng cấm số 1, Vương Đằng vươn vai, thông qua phân thân để quan sát đối thủ của hắn, không sót một ai.

Đợi khi tất cả mọi người đều đã yên vị, trên khoảng không của vùng đất được dùng làm lôi đài chợt xuất hiện một ánh hào quang đến từ hư không, tạo thành một quả cầu ánh sáng khổng lồ.

Quả cầu ánh sáng được hình thành bởi vô số tổ hợp ảnh và danh tính thí sinh, đang liên tục biến hóa để ghép đôi, không ai biết nó sẽ ghép ai với ai, hoàn toàn là ngẫu nhiên

“Lôi đài chiến, chính thức bắt đầu!”

“Tiến hành ghép đôi ngẫu nhiên!”

...

Chỉ trong phút chốc, ảnh thí sinh trên quả cầu ánh sáng bắt đầu thay đổi với tốc độ mà mắt thường không thể nhìn rõ.

Tất cả thí sinh đều nín thở, khẩn trương chờ đợi.

Vương Đằng và những võ giả ngồi trên bục đá cũng hướng sự chú ý về phía quả cầu, ánh mắt lộ ra sự hứng thú.

Trận đấu thật sự bắt đầu rồi!

Mỗi một lúc nhất định, hình ảnh trên quả cầu ánh sáng sẽ dừng lại, kết thúc việc ghép đôi!

“Võ giả được ghép đôi, mời vào sân!” Âm thanh phát ra từ bên trong quả cầu, vang ra tứ phía.

Khi ghép cặp chấm dứt, kết quả sẽ được gửi đến đồng hồ trí năng của từng thí sinh thông qua mã số dự thi, để họ biết trước mà không phải tự tìm kiếm đối thủ của mình.

Vì dù sao cũng có rất nhiều võ giả cùng xuất chiến, nếu như phải đi tìm thì rắc rối lắm.

Võ giả nhận được thông báo đứng lên, bay xuống khỏi khán phòng, dựa theo chỉ dẫn nhanh chóng tìm đến đối thủ của mình, đôi bên tìm một khoảnh đất trống để tiến hành so đấu.

Không có lôi đài, toàn bộ lục địa này đều là lôi đài!

Quy tắc như thế sẽ có lợi cho võ giả phát huy thực lực và ưu thế của bản thân mình hơn.

Chỉ trong nháy mắt, đã có mười nghìn người vào trận, cứ hai người một nhóm, tạo nên năm nghìn cặp đấu.

Năm nghìn cặp võ giả này rải rác ở những phương hướng khác nhau, đứng giữa không trung, đối diện lẫn nhau, sẵn sàng lao vào chiến đấu.

Cuồng phong nổi lên, cát vàng ngợp trời!

Uỳnh!

Tiếng nổ kinh thiên động địa đột nhiên vang lên, quanh quẩn trong đất trời.

Năm nghìn cặp đấu đồng loạt bắt đầu!

Từng võ giả lao vào đối phương của mình, trông giống như những đốm sáng mãnh liệt ở giữa không trung, không ngừng giao chiến, ai cũng thi triển kỹ năng của mình, dùng phong độ mạnh nhất để hoàn thành trận đấu.

Giờ phút này, cả mảnh đất này trở thành sân khấu nóng nhất của toàn bộ đế quốc Đại Càn!

Không ai nương tay cả!

Không ai muốn ôm nỗi hối tiếc cả!

Dù cho có thể thất bại, thì họ cũng muốn dốc toàn lực để bộc lộ ánh sáng thuộc về mình.

Cuộc chiến bắt đầu nhanh chóng, và kết thúc cũng chóng vánh, đối với rất nhiều võ giả, cuộc chiến sống còn thực sự chỉ diễn ra trong nháy mắt.

Nhưng mảnh đất này cũng tồn tại quy luật bảo hộ, một khi thua cuộc sẽ lập tức được chuyển ra ngoài để giữ tính mạng.

Một trăm nghìn võ giả chiến đấu, chỉ có năm nghìn võ giả bước tiếp!

Hết chương 2002.
Bình Luận (0)
Comment