Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2080 - Chương 2080. Ai Đến Giúp Đỡ Ta? (2)

Chương 2080. Ai đến giúp đỡ ta? (2)
Chương 2080. Ai đến giúp đỡ ta? (2)

Lúc trước nhà bọn họ không muốn xen vào ân oán giữa Vương Đằng và gia tộc Pylax, sớm phủi sạch quan hệ, trong lòng Vương Đằng chắc chắn rất khó chịu.

Vương Đằng hoàn toàn không nghĩ nhiều như vậy, chẳng qua Giang Vĩ Thánh cách hắn gần nhất mà thôi!

Trong phút chốc, Vương Đằng giết tới trước mặt, một quyền đánh qua Giang Vĩ Thánh.

Ầm!

Quyền ấn bùng nổ, mang theo lực hoả diễm khủng khiếp, nhiệt độ nóng rực quét ra.

Sắc mặt Giang Vĩ Thánh khẽ biến. Nghĩ đến kết cục của Strych và Berkta, hắn căn bản không dám đỡ một quyền này, vội vàng lắc mình tránh né.

Đồng thời, chiến đao trong tay quét ngang tới Vương Đằng.

Trên chiến đao lại có lôi quang bùng nổ, uy lực kinh người, lôi đình hóa thành ánh đao lướt qua giữa không trung, chém về phía Vương Đằng.

Ánh mắt Vương Đằng lộ ra vẻ kỳ dị. Giang Vĩ Thánh này lại là một võ giả hệ Lôi, trong chiến đấu trước đó luôn không dùng đến, làm cho người ta kinh ngạc.

Quả nhiên, trận chiến thiên tài tranh bá này không tầm thường, nguyên lực hệ Lôi vô cùng đặc biệt, tỷ lệ sinh ra cực kỳ nhỏ.

Chỉ có một vài võ giả thiên phú rất mạnh, mới có thể sở hữu nguyên lực hệ Lôi.

Nhưng trận đấu tiến hành đến bây giờ, đã xuất hiện vài vị võ giả thiên tài sở hữu nguyên lực hệ Lôi.

Lăng Dương Húc là một người, tam hoàng tử cũng vậy, hiện giờ Giang Vĩ Thánh này cũng là một võ giả hệ Lôi!

Vương Đằng không tránh đi, một thanh chiến kiếm cấp Giới Chủ xuất hiện trong tay, lực Lôi Đình cũng bùng nổ, hóa thành một ánh kiếm chém ra ầm ầm.

Ầm!

Công kích của hai bên va chạm vào nhau, bộc phát ra tiếng gầm rú!

Lực Lôi Đình giao kích, tựa như thiên uy, khiến cho phong vân trên bầu trời dậy sóng, từng luồng hồ quang giống như linh xà màu bạc trắng đang luồn lách trong tầng mây.

“Nữa đi!” Vương Đằng hét lớn, chiến kiếm trong tay không ngừng chém ra, áo nghĩa hệ Lôi mười thành bùng nổ, hóa thành từng luồng ánh kiếm.

Sắc mặt Giang Vĩ Thánh nghiêm nghị đến cực hạn, áo nghĩa hệ Lôi của hắn đồng thời cũng là nguyên lực mạnh nhất của hắn. Hắn lĩnh ngộ áo nghĩa đạt tới chín thành, nhưng cuối cùng vẫn không bằng Vương Đằng.

Đáy lòng hắn rất buồn bực, không ngờ Nam tước nhỏ bé đi ra từ tinh cầu lạc hậu này lại sở hữu thiên phú khủng khiếp như vậy. Mỗi một loại nguyên lực đều khai phá đến mức độ đáng sợ như vậy, quả nhiên thật không phải là người.

Trước đó, khi Vương Đằng đối chiến với võ giả khác, hắn chỉ đứng nhìn, vẫn chưa nhận thức sâu sắc như vậy, lúc này chân chính giao đấu, hắn đã cảm giác được sự mạnh mẽ của Vương Đằng.

Áo nghĩa va chạm, Giang Vĩ Thánh thoáng chốc rơi vào thế yếu, bị công kích của Vương Đằng đánh không ngừng rút lui, vô cùng chật vật.

“Ai đến giúp ta!”

Sắc mặt Giang Vĩ Thánh khó coi, không nhịn được hét lớn một tiếng.

“Ai tới giúp đỡ ta?”

Giang Vĩ Thánh phát ra một tiếng hét lớn, khiến cho người ta cực kỳ ngoài ý muốn.

Dù sao, hắn là người đầu tiên trong trận thi đấu xin người khác giúp đỡ.

Võ giả đi đến bước này, đều là thiên tài trong thiên tài, ai mà không kiêu ngạo tận trời, cực kỳ tự tin.

Có lẽ sẽ không có ai bỏ xuống thể hiện xin người khác giúp đỡ.

Nhưng Giang Vĩ Thánh phá vỡ sự kiêu ngạo của các võ giả thiên tài, lập tức lên tiếng cầu viện.

Sắc mặt khán giả nhất thời có chút kỳ quái.

Giang Vĩ Thánh này nghiêm túc sao? Lại trực tiếp xin giúp đỡ!

Không biết xấu hổ sao?

Tốt xấu cũng là thiên tài của tám vương tộc lớn khác họ!

Lúc này, trên phi thuyền của vương tộc Giang Thị, sắc mặt của cha Giang Vĩ Thánh, Giang Hàn Phong, và cường giả cấp Giới Chủ của vương tộc Giang Thị cũng hơi biến thành màu đen.

Thứ vô liêm sỉ này, quả thực mất mặt mà ~!

Trên không đại lục lôi đài.

Giang Vĩ Thánh lại căn bản không nghĩ nhiều như vậy.

Hắn không muốn dễ dàng nhận thua như vậy, cho nên chỉ có thể xin người khác giúp đỡ, dù sao lúc này bọn họ vây công, mà không phải là chiến đấu một chọi một.

Một mình tên Vương Đằng biến thái này độc chiến, hắn cũng không phải đồ ngốc.

Bọn họ không phát huy được ưu thế tương ứng.

Lúc nên vây công, thì phải vây công, lúc này còn chú ý cái gì.

Nhưng bọn họ vốn dĩ tổng cộng mười sáu người, hiện giờ chỉ còn lại chín người, mà phân thân của Vương Đằng có sáu người, ít nhất cũng cần sáu người mới có thể ngăn cản, nhân thủ có thể nhảy ra chỉ có ba người mà thôi.

“Ta đến!” Gunter lạnh giọng hét lớn. Hắn vốn đang cùng Hạ Hầu Tuân vây công một phân thân của Vương Đằng, muốn giải quyết trước.

Nhưng lúc này hắn cũng không quan tâm nhiều như vậy.

Lúc này hắn thoát khỏi phân thân này, quăng cho Hạ Hầu Tuân, mình thì xông qua giết bản thể Vương Đằng.

Hạ Hầu Tuân cũng không nói thêm gì, ra sức ngăn cản phân thân Vương Đằng.

Hắn biết đây là biện pháp tốt nhất hiện giờ. Nếu trong khoảng thời gian ngắn không thể giải quyết phân thân của Vương Đằng, vậy chỉ có thể ngăn cản nó, phân ra những người khác, đi giải quyết bản thể Vương Đằng trước.

“Tô Kiếm Thần, ngươi cũng đi giúp bọn họ!”

Bên kia, Cơ Hạo Thần hét lớn.

Hắn đánh lui một phân thân trước mặt mình, lại kéo phân thân trước mặt Tô Kiếm Thần vào trong vòng chiến của bản thân, để cho Tô Kiếm Thần có thể thoát thân.

Tô Kiếm Thần cũng không do dự, lập tức xoay người xông về phía bản thể Vương Đằng.

Hai phân thân của Vương Đằng cũng không đuổi theo Tô Kiếm Thần, mà nhìn về phía Cơ Hạo Thần, cười nói: “Một mình ngươi đối phó hai phân thân của ta, không sợ bị loại trước sao?”

“Ta chỉ cần ngăn cản các ngươi là được.” Đáy lòng Cơ Hạo Thần có chút không yên, ngoài miệng lại không sợ chút nào, cười nói.

“Vậy đến đây đi!”

Hai phân thân của Vương Đằng đồng thời thi triển Ngũ Hành quyền, tấn công Cơ Hạo Thần.

Cơ Hạo Thần nhìn thấy quyền ấn khủng khiếp đó, sắc mặt khẽ biến, lập tức lui về phía sau, không cứng rắn chống đỡ.

Quyền pháp này của Vương Đằng quả nhiên đã nổi tiếng rồi, hắn dựa vào quyền pháp này đánh bại không ít đối thủ trong trận chiến thiên tài tranh bá.

Ngay cả thiên kiêu như Strych và Berkta, cũng bị đánh đến không có sức lực phản kháng. Cơ Hạo Thần cũng không phải lấy tu luyện thân xác làm chủ, làm sao miễn cưỡng đón đỡ được.

Hết chương 2080.
Bình Luận (0)
Comment