Cuộc chiến khủng khiếp, ầm ầm nổ ra.
Đôi bên giao tranh trên bầu trời hệt như hai vầng thái dương đang tỏa ra dao động năng lượng cực đại, quét sạch tám hướng.
“Ta còn có kiếm thứ hai, mời ngươi chỉ giáo!” Tiếng nói của Đế tử truyền đến, chiến kiếm trong tay bộc phát ánh hào quang vàng rực, chiếu sáng không trung.
Vương Đằng không khỏi nhíu mày lại!
“Kiếm thứ hai này, ta chưa từng thi triển, để xem ngươi học lỏm như thế nào.” Đế tử thản nhiên nói.
“Không vấn đề, ngươi thi triển một lần là ta học được.” Vương Đằng đáp.
“...” Cho dù có tu dưỡng tốt đến mấy thì nghe xong câu này của Vương Đằng, trong lòng Đế tử cũng muốn xổ toẹt một câu đmm.
Song, chung quy hắn vẫn không tin Vương Đằng có thể học được chỉ với một lần chứng kiến. Huống chi, kiếm thứ hai này khó hơn kiếm thứ nhất rất nhiều lần, trước đây khi tự mình tu luyện, hắn cũng phải mất rất nhiều thời gian mới cảm ngộ được.
Chắc chắn Vương Đằng không thể nhìn một lần là học được!
Trong phút chốc, một vực từ trường đặc biệt tỏa ra trên người Đế tử, trong phạm vi mấy nghìn mét, tất cả đều hóa thành thế giới kiếm.
Chiêu kiếm thứ nhất của Đế tử có dung nhập lực lượng lĩnh vực, khiến kiếm thứ nhất của ‘Bá Hoàng thập nhị kiếm’ có được sức mạnh của lĩnh vực!
Mà kiếm thứ hai này, cần phải vận dụng toàn bộ sức mạnh lĩnh vực, phát huy tối đa lực lượng lĩnh vực.
Đối với ‘Bá Hoàng thập nhị kiếm’, lĩnh vực chính là để dành cho nó!
Người sử dụng nhất định phải nắm vững lĩnh vực mới có thể thi triển ra uy lực đích thực của ‘Bá Hoàng thập nhị kiếm’, đây là một ngưỡng cửa.
Một chiến kỹ cần phải lĩnh ngộ được lĩnh vực mới có thể thi triển.
E rằng chỉ có chiến kỹ Thần cấp mới hùng mạnh như vậy, và cũng yêu cầu khắt khe đến thế!
Để tử triển khai ‘Kim lĩnh vực’ của bản thân, hóa thành một thế giới kiếm, hội tụ vô số lực lưỡng lĩnh vực trên lưỡi kiếm của mình, tựa như một dải ánh sáng vàng rực rỡ từ trên trời hội tụ ở trên lưỡi kiếm.
Một luồng khí thế khủng khiếp cũng theo đó bùng nổ!
Uỳnh!
Không gian xung quanh vặn xoắn, xuất hiện từng vết nứt nhỏ bé, ở mặt đất bên dưới cũng xuất hiện những vết rạn nứt như bị vô số mũi kiếm sắc bén cắt lìa.
Cách đó mấy nghìn mét, Vương Đằng cũng có thể cảm nhận rõ rệt một mũi nhọn sắc bén đang lao thẳng về phía mình, da dẻ hắn như bị vô vàn thanh kiếm nhỏ cứa đứt, khiến hắn cảm thấy đau nhói.
Tuy nhiên, thân xác hắn vô cùng kiên định, lúc này lập tức thi triển ‘Cổ Thần thân’, bất kể ngoại lực nào cũng không mảy may gây thương tổn cho hắn.
Thậm chí cả mái tóc đen nhánh của hắn cũng trở nên cứng cáp vô song, từng sợi tóc mảnh mai tỏa sáng, đao kiếm không thể chém lìa.
Một kiếm này của Đế tử rất đáng sợ, nhưng khi thực sự giáng xuống lại không thể gây tổn thương cho hắn.
Vương Đằng nheo mắt lại, kiếm thứ hai này quả nhiên mạnh hơn kiếm thứ nhất rất nhiều, quả nhiên Đế tử đã giữ lại không dốc toàn lực trong cuộc chiến trước đó.
Trên nền tảng giao lưu của vũ trụ hư cấu, khán giá chứng kiến cảnh tượng này thì đều hoảng sợ không thôi, ồ lên tiếng bàn tán kinh thiên động địa.
“Chiêu kiếm đáng sợ quá!”
“Không gian cũng vặn vẹo như xuất hiện vết nứt không gian vậy!”
“Thần linh ơi, đến bây giờ Đế tử mới thi triển một kiếm này, ở những trận trước không thấy hắn thi triển, là không thèm dùng hay không cần dùng nhỉ?”
“Chắc chỉ có Vương Đằng mới có thể ép Đế tử bộc lộ thực lực thật sự thôi!”
“Đáng sợ vãi, võ giả cấp Hằng Tinh thi triển chiến kỹ đã có thể tác động đến không gian, thật khó tin!”
“Một kiếm này, chưa chắc Vương Đằng đã học lóm được đâu.”
“Dù sao cũng mới thi triển lần đầu, Vương Đằng lợi hại đến mấy cũng không thể sao chép được.”
“Mà nói đi thì phải nói lại, Vương Đằng cũng không ít bản lĩnh đâu, nhớ lúc Vương Đằng thi triển Lôi Đình Phong Bạo trong vòng đấu loại trực tiếp không?”
“Đúng, một chiêu nay hẳn là đủ để đối phó với một chiêu này!”
...
Mấy người nhị hoàng tử kinh hãi nhìn Đế tử thi triển một kiếm kia, miệng hơi há hốc ra, không thể khép lại.
“Lĩnh vực tứ giai! Lại là lĩnh vực tứ giai!” Cơ Hạo Thần kinh hãi nói: “Lĩnh vực của Vương Đằng đạt tới tứ giai, lĩnh vực của Đế tử cũng đạt tới tứ giai.”
“Còn một kiếm kia khủng khiếp thật đấy, nếu là ta, chắc chắn không cản nổi.” Timothy nói với vẻ mặt nghiêm trọng.
“Một kiếm thi triển bằng lĩnh vực tứ giai không biết có thể đạt tới trình độ nào, thật không thể tưởng tượng nổi.” Nhị hoàng tử nói.
Tô Kiếm Thần đứng bên nhìn chằm chằm vào một kiếm mà Đế tử vừa thi triển, dáng vẻ mê mẩn như thấy một vị mỹ nhân sắc nước hương trời.
“Kiếm thứ hai, thì ra còn có kiếm thứ hai!” Miệng hắn thì thào tự nói: “Ta chỉ có thể khiến hắn dùng kiếm thứ nhất thôi sao!”
Đối với Tô Kiếm Thần, đây rõ ràng là một đả kích rất lớn!
Trên phương diện kiếm đạo, hắn chẳng những thua Vương Đằng, mà cũng bại dưới tay Đế tử.
Vương Đằng có thể khiến Đế tử thi triển kiếm thứ hai mà hắn thì không thể, thực lực của hắn cùng lắm chỉ có thể đòi ra kiếm thứ hai!
Đây là sự chênh lệch!
Giờ phút này, = cảm xúc không cam lòng mãnh liệt dâng lên trong lòng Tô Kiếm Thần, không thể kiềm chế.
...
Trên phi thuyền hoàng thất, Trọng Sơn Vương nhìn chằm chằm màn sáng, có chút cảm thán nói: “Kiếm pháp này của hắn không biết lấy được từ đầu, hình như đều vượt qua cấp Bất Hủ!”
“Vượt qua cấp Bất Hủ!” Ông già cấp Giới Chủ bên cạnh giật mình: “Chẳng lẽ là...”
“Có được phúc phận này, tương lai của hắn là vô tận.” Trọng Sơn Vương không trả lời thẳng mà chỉ nói thế.
“Tốt! Tốt! Tốt!” Ông già cấp Giới Chủ quá đỗi mừng rỡ, nói liền tù tì ba chữ ‘tốt’, liên tục gật gù: “Có thể sinh ra thiên kiêu như thế này chính là may mắn của hoàng tộc ta.”
Đôi mắt của Trọng Sơn Vương sâu thăm thẳm, có những lời chưa nói ra, càng là thiên kiêu xuất chúng, con đường sẽ càng khó đi, tương lai thế nào, còn phải xem bản thân Đế tử.
...
Bên trong pháo đài khổng lồ của quân đội, vẻ mặt của ba người tướng quân Phục Tinh Lan đều hiện lên vẻ nghiêm nghị.
“Một kiếm này thật là mạnh!” Ánh mắt tướng quân Habakkuk dao động, trầm giọng nói.