Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2103 - Chương 2103. Quyết Chiến Cuối Cùng!

Chương 2103. Quyết chiến cuối cùng!
Chương 2103. Quyết chiến cuối cùng!

Mọi người nghe câu nói ngang ngược của hắn xong thì mặt mày nhăn nhíu lại, vừa tức vừa giận.

Sau khi ma hóa, tính tình của Đế tử hoàn toàn thay đổi, không còn vẻ thờ ơ và xuất trần trước kia nữa mà thay bằng sự ngang ngược và tà ác kia.

Biết bao người tỏ ra hoảng loạn.

Đây là sự đáng sợ của hắc ám xâm nhiễm ư? Có thể biến đổi triệt để một người thành một người khác, mất đi chính bản thân mình.

Không ít người sinh sống trong khu vực hòa bình, họ không thể tưởng tượng được sự đáng sợ của loài Hắc Ám, lúc này đây, khi chứng kiến cảnh tượng này, da đầu họ không khỏi run lên.

“Chết tiệt, tại sao lại đến nông nỗi này?”

“Sau khi ma hóa, thực lực của Đế tử quá mạnh, ngay cả Vương Đằng cũng không phải đối thủ của hắn sao?”

“Sau khi ma hóa, Đế tử không còn là Đế tử trước kia nữa mà đã thay đổi thành hẳn một người khác, không thể nhận ra.”

“Đáng sợ vãi, chỉ nhìn dáng vẻ của Đế tử hiện giờ là cả người ta lại bồn chồn không yên, như thể cơ thể cũng có thể bị một ý thức khác xâm chiếm bất cứ lúc nào vậy.”

“Đúng thế, bị hắc ám xâm nhiễm rất đáng sợ, như thay đổi thành một người khác.”

“Thật không thể tưởng tượng nổi nếu không có võ giả quân đội ngăn chặn loài Hắc Ám ở tiền tuyến thì chúng ta sẽ như thế nào?”

...

Nói tới này, nhiều người như mường tượng ra viễn cảnh vô cùng đáng sợ nào đó, rồi bất giác rùng mình ớn lạnh.

Ánh mắt của họ vẫn dán chặt vào bên trong màn sáng, trong đôi mắt chứa chan nỗi sầu lo.

Trên bầu trời, Đế tử ma hóa vẫn cười khoái trá như điên, hắn không coi ai ra gì, mái tóc đen bay phần phật, có vẻ cực kỳ điên cuồng và tà ác.

“Ngươi cười đủ chưa?” Đúng lúc này, một giọng nói xa xôi đột nhiên vang lên sau lưng hắn.

“Cái gì!” Đế tử ma hóa khẽ biến sắc, quay ngoắt người lại.

Nhưng đập vào mắt hắn là một luồng hào quang rực rỡ đến vô ngần, giống như quầng sáng hạ phàm từ trời cao xuống, toàn bộ thế giới chỉ còn độc một màu trắng xóa.

Quang Diệu Thiên Mạc!

Uỳnh!

“A!” Đế tử ma hóa không kịp phản ứng, miệng thét lên một tiếng thảm thiết.

Cả người hắn bị quầng sáng bao phủ, vô số công kích tạo nên từ ánh sáng tuôn xuống như mưa từ bốn phương tám hướng, đâm thủng cơ thể hắn.

Màn sương đen trên người hắn tan rã rồi tan vỡ, hệt như băng tuyết gặp lửa thiêu.

“Vương Đằng không việc gì!” Nhiều người mừng rỡ reo lên.

Tuy không biết Vương Đằng né tránh một kiếm của Đế tử ma hóa bằng cách nào, rồi lại làm sao xuất hiện sau lưng hắn, nhưng thấy Vương Đằng bình yên vô sự xuất hiện trên không trung vẫn khiến mọi người phấn khởi, mừng rỡ khôn nguôi.

Lúc này, Vương Đằng hóa thành một luồng ánh sáng, dung nhập triệt để vào bên trong quầng sáng, gần như không còn nhìn rõ dáng hình hắn nữa, sau đó lập tức xông vào Đế tử ma hóa.

Hai tay hắn cuộn lại, giơ lên trước đỉnh đầu, bên trên song quyền bộc phát luồng ánh sáng trắng mãnh liệt, nom hệt như một quả đạn pháo bắn ra ngoài.

Chiến kỹ cấp Bất Hủ, Quang Pháo quyền!

Toàn bộ thân hình của Đế tử ma hóa như một chiếc bao tải bị đánh bay ra ngoài, mồm phun ra một búng máu tươi.

Vương Đằng thừa thắng xông lên, thân hình lóe lên lần thứ hai, hóa thành hào quang đuổi theo rồi xuất hiện bên trên Đế tử ma hóa, song quyền lần thứ hai giáng xuống, nện ầm ầm vào bụng Đế tử ma hóa.

Phụt!

Đế tử ma hóa phun ra cả búng máu tươi, cả ngươi cuộn vào như con tôm bị nấu chín, văng thẳng xuống dưới.

“Grào!” Đế tử ma hóa hoảng sợ, trong miệng lại phát ra tiếng rít gào như loài dã thú.

“Kêu kêu cái lồng!” Vương Đằng xuất hiện ngay trước mặt hắn, khẽ quát một câu, quyền ấn bùng nổ, nện từng quyền từng quyền lên người Đế tử ma hóa.

Bùm! Bùm! Bùm...

Tiếng nổ ầm ầm vang lên, quyền ấn của Vương Đằng nện trọn lên người Đế tử ma hóa, nguyên lực Quang Minh liều mạng tuôn ra.

Bất kể Đế tử ma hóa giãy giụa thế nào thì lúc này hắn cũng như con cá nằm trên thớt, chỉ có thể mặc người băm cắt.

Khán giả nhìn đến ngây người!

Mọi chuyện diễn ra nhanh đến mức mà họ không kịp phản ứng.

Vương Đằng đột nhiên bùng nổ đánh cho Đế tử ma hóa không chút chống trả!

Nhất là lúc này, Đế tử ma hóa không ngừng phát ra tiếng gầm giận dữ lại hoàn toàn không tránh nổi đòn tấn công của Vương Đằng, cơ thể hắn liên tục bị dính phải đòn đau trên không trung, nom vừa thê thảm vừa chật vật.

Chứng kiến cảnh tượng ấy, bao nỗi sợ hãi trước đó của mọi người đều biến mất tiêu, ai cũng thảng thốt, nhìn Vương Đằng như nhìn thấy một con quái vật!

Uỳnh!

Đúng lúc này, một tiếng nổ dữ dội vang lên, Đế tử ma hóa bị Vương Đằng đánh từ trên trời rơi ập xuống đất.

Rầm!

Ngay sau đó, thân hình của Đế tử ma hóa bị rơi phịch xuống đất, tạo nên một cái hố sâu siêu to, bắn lên cả đống đất đá.

Mà Vương Đằng lúc này mới hiện thân ra khỏi trạng thái ánh sáng, nhìn xuống Đế tử ma hóa bên dưới.

“Kêu to vậy làm gì, không phát uy thì tưởng ta là mèo hen à.” Hắn bĩu môi, thầm thì một câu.

“...” Mọi người không nói lên lời, nội tâm cũng đang bàng hoàng sửng sốt.

Bạo lực quá!

Đây thật sự là nhân loại ư?

Chứ không phải khủng long bạo chúa thời cổ đại đội lốt người?

Nhưng thấy Vương Đằng bình an vô sự thì họ cũng thở phào nhẹ nhõm, trước đó bao nhiêu người lo sợ Vương Đằng bị Đế tử ma hóa xử đẹp, may mà chỉ là lo lắng suông.

“Không biết Đế tử ma hóa đã bị đánh bại chưa?” Nhiều người lập tức nhìn về phía mặt đất để xác định tình huống của Đế tử.

Nhưng mọi thứ bị bụi mù che phủ, không thấy rõ.

Grào!

Đúng lúc này, một tiếng gầm thét vang lên.

Ngay sau đó, một luồng ánh sáng đen nổ tung từ đống bụi đất bên dưới, từ từ dâng lên như vầng thái dương đen, bay thẳng lên vòm trời.

“Đò là?” Khán giả đều kinh hãi.

Vương Đằng nheo mắt nhìn, chỉ thấy luồng ánh sáng đen lơ lửng giữa không trung, bóng người Đế tử nằm ở giữa nguồn ánh sáng đen ấy.

Bất thình lình, luồng ánh sáng đen tăng vọt, sau đó không còn thấy rõ gì nữa.

Hào quang đen tối ấy dày đặc lên đến cực hạn, bên trong đó thấp thoáng bốc sương mù, hơn nữa còn đang dần dần ngưng tụ thành thực thể.

Thình thịch! Thình thịch!

Hết chương 2103.
Bình Luận (0)
Comment