Nhưng có thể giao toàn bộ lãnh địa cho nàng quản lý cũng chứng tỏ Vương Đằng coi trọng nàng, trong lòng nàng cũng có chút hí hửng.
Một nô lệ được như thế quả là không có mấy.
Có đôi khi chính Bertha cũng nảy sinh ảo giác mình đi lên đỉnh cao của cuộc đời.
Dù sao, võ giả cấp Vũ Trụ như nàng lại quản lý lãnh địa mấy tinh hệ liền, quyền lợi mà cả võ giả cấp Vực Chủ thông thường cũng không có được.
Mà tất cả những thứ đó đều do Vương Đằng cho nàng!
Bertha nhìn Vương Đằng với ánh mắt phức tạp, nhớ hồi mới bị mua về, vị chủ nhân này của nàng mới chỉ là một Nam tước với căn cơ chênh vênh mà thôi.
Vậy mà giờ chẳng những đứng vững gót chân, còn trở thành Bá tước, thân phận và địa vị đều thay đổi nghiêng trời lệch đất, tạo cho nàng cảm giác cực kỳ không chân thực.
“Đúng rồi, gần đây Hardy thế nào?” Vương Đằng hỏi.
“Gần đây hắn vẫn ở Địa tinh để bảo vệ người nhà của ngươi.” Bertha nói.
Vương Đằng gật đầu, nói: “Được rồi, ngươi về làm việc đi, có việc gì ta sẽ thông báo cho ngươi qua Viên Cổn Cổn.”
“Ta hiểu rồi.” Bertha đứng dậy cáo từ.
Khi ra khỏi trang viên, nàng không khỏi thở phào, chỉ sợ Vương Đằng muốn giữ nàng lại thị tẩm.
Dù sao, nếu như Vương Đằng đưa ra yêu cầu ấy thì nàng cũng không thể cự tuyệt được.
Trừ khi nàng lựa chọn cái chết.
...
Vương Đằng nhìn Bertha rời đi thì vươn vai duỗi lưng, quẳng hết công việc cho thuộc làm luôn là điều sung sướng nhất.
Cơ mà quyền thế mà hắn đang nắm giữ ngày càng khổng lồ, dường như thuộc hạ đã không đủ lắm.
Nghĩ vậy, Vương Đằng lại lắc đầu, việc này không vội được, người có thể dùng được không phải muốn là có, còn phải xem duyên phận nữa.
Sau đó, Vương Đằng đi thẳng vào phòng tu luyện để tiếp tục tu luyện.
Phải thừa nhận rằng khi sở hữu quá nhiều thứ thì thời gian cần tu luyện cũng ngày một nhiều, dù hắn đã có hệ thống đầu tôm trợ giúp, nhưng lúc nào cũng phải tranh thủ thời gian, nếu không sẽ không thể đuổi kịp tiến độ được.
Bên trong phòng tu luyện, Vương Đằng khoanh chân ngồi, nhắm mặt cảm ngộ lĩnh vực hệ Lôi kiếm được trong cuộc chiến thiên tài tranh bá lần này.
Trong vòng đấu loại trực tiếp trước đó, hắn đã hoán chuyển lĩnh vực hệ Lôi thành ‘lĩnh vực Lôi Thương’ thông qua phân thân, lúc ấy đang ở vùng cấm hệ Lôi nên hiệu quả tăng gấp bội.
Giờ ở hành tinh Ngọc Minh này, hiệu suất giảm hẳn.
May mà mà Vương Đằng có ngộ tính tuyệt hảo nên có thể tiết kiệm được không ít thời gian.
Cảm ngộ từng chút từng chút một hiện lên trong tâm trí hắn, ‘lĩnh vực Lôi Thương’ của hắn đã đạt tới tứ giai, một luồng dao động đặc biệt như có như không vờn quanh thân thể hắn, thấp thoáng nảy nên những vòng cung sấm sét cùng với tiếng sấm mỏng manh vang lên.
Đúng lúc này, một hơi thở cực kỳ sắc bén đột nhiên xuất hiện giữa khu vực đầy vòng cung sấm sét, khiến lực Lôi Đình như mang ý sắc bén, giữa những vòng cung sấm sét như hình thành từng vệt ánh kiếm, tỏa ra hơi thở nguy hiểm chết người.
Kiếm vực Kim Lôi!
Đó chính là ‘kiếm vực Kim Lôi’ đạt được trên người tam hoàng tử, là lĩnh vực kết hợp giữa hệ Kim và hệ Lôi.
Mà ‘kiếm vực Kim Lôi’ của tam hoàng tử cùng lắm đạt nhị giai, nhưng vào tay Vương Đằng, ‘kiếm vực Kim Lôi’ này đã vững vàng tiến vào tứ giai.
Dù sao lĩnh vực hệ Kim và lĩnh vực hệ Lôi của Vương Đằng cũng đều đạt tới trình độ tứ giai.
Cả hai kết hợp lại đương nhiên cũng là tứ giai.
May là hắn có thuộc tính tương ứng với ‘kiếm vực Kim Lôi’ nên mới không bỡ ngỡ trong việc dung hợp hai loại lĩnh vực, có chăng là lĩnh vực của hắn mạnh hơn của tam hoàng tử nên cần thời gian để cảm ngộ và thử nghiệm kết hợp.
Thời gian chậm rãi trôi qua, hai loại lĩnh vực xung quanh Vương Đằng đã hoàn toàn hòa vào làm một, hai loại hào quang vàng và tím không ngừng chuyển động, tạo nên từng ánh kiếm nhỏ xíu như những con cá vàng bơi lội xung quanh hắn, cực kỳ nguy hiểm.
Trong phòng tu luyện.
Vương Đằng từ tốn mở mắt ra, trong đôi mắt hắn xẹt qua tia sáng màu vàng và tím, trông hết sức kỳ lạ.
‘Kiếm vực Kim Lôi đã hoàn toàn dung hợp thành công!”
Khóe môi hắn cong lên nụ cười, chỉ mất chưa đến nửa ngày để dung hợp thành công lĩnh vực, hiệu suất khá là tốt.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ, hắn trầm ngâm một lúc, trong tay xuất hiện một luồng lôi điện cực kỳ độc đáo, giống như một sinh vật sống đang chuyển động trong lòng bàn tay hắn.
Lôi kiếp thiên địa!
Vương Đằng chuẩn bị dung nhập lôi kiếp thiên địa này vào trong lĩnh vực Kim Lôi, như thế chắc hẳn có thể gia tăng đáng kể uy lực của nó.
Thế là, ánh mắt hắn nheo lại, lôi điện màu trắng bạc trong tay đột nhiên nhảy lên rồi biến mất hút, sau đó hóa thành vô số vòng cung sấm sét chậm rãi dung hợp vào trong lĩnh vực xung quanh hắn.
Quá trình này không hề đơn giản như vậy, lôi kiếp thiên địa chính là sinh vật do thiên địa sản sinh nên tự nhiên cũng mạnh hơn lôi điện bình thường.
Giống như một vị quý tộc sinh ra ở tầng lớp cao với một bình dân vậy.
Muốn một quý tộc hòa nhập vào cuộc sống của người bình dân, không phải là không thể nhưng khó khăn không hề nhỏ chút nào, trời sinh quý tộc đã bài xích bình dân rồi.
Đạo lý này rất tương tự với trường hợp này!
Tuy Vương Đằng đã thu phục lôi kiếp thiên địa cho mình sử dụng, nhưng nếu muốn dung nhập vào trong lĩnh vực thì vẫn cần một thời gian nhất định để từ từ dung hợp.
Hắn lại nhắm mắt lại, tinh tế cảm ngộ sự kết hợp, không hoang mang, không xao động.
Thời gian lại trôi qua...
Bất tri bất giác đến tối, Vương Đằng chậm rãi mở mắt ra, rốt cuộc đã hoàn toàn dung nhập lôi kiếp thiên địa vào lĩnh vực Kim Lôi.
Ánh kiếm mỏng manh ngưng tụ lôi đình kia đã khoác lên mình một màu trắng bạc, tản mát ra uy lực vô cùng đáng sợ.
Tuy đây chỉ là lĩnh vực phiên bản thu nhỏ nhưng hơi thở khủng khiếp đã lặng lẽ tràn ngập thế này rồi, đủ để người ta cảm thấy khiếp đảm.
“Sau khi dung hợp lôi kiếp thiên địa, uy lực quả nhiên tăng vọt.” Vương Đằng âm thầm gật đầu, khá là hài lòng.
Một khi đã có nhiều chiến kỹ hơn thì dung hợp chính là con đường tất yếu hắn phải đi.