Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2157 - Chương 2157. Rời Đi! Hành Trình Mới! (2)

Chương 2157. Rời đi! Hành trình mới! (2)
Chương 2157. Rời đi! Hành trình mới! (2)

Dù sao Lâm Sơ Hàm còn ở bên cạnh, bọn họ cũng không tìm được cơ hội thọc gậy bánh xe. Điều này khiến Clara rất bất đắc dĩ.

Còn Trang Thái Huyên thì hoàn toàn đến để gây rối, trên thực tế nàng không muốn xây dựng quan hệ quá hữu nghị với Vương Đằng.

Cũng không muốn Clara thành công.

Sau này nàng phát hiện Clara hoàn toàn không có cơ hội, cũng vui vẻ ở bên trong.

Nhưng nàng cũng hiểu, gia tộc Trang Thị muốn ôm chặt chỗ dựa Vương Đằng, cho nên nàng cũng phải duy trì quan hệ tốt đẹp với Vương Đằng.

Ngoài ra Vương Đằng còn bớt thời gian để tụ tập với võ giả thế hệ trẻ của Địa tinh.

Trong đó bao gồm cả đám người Hàn Chú, Cơ Tu Minh.

Cùng với bạn học của hắn, đám người Bách Lý Thanh Phong, Lữ Thư, Tống Thúc Hàng.

Lần trước sau khi Vương Đằng rời đi không lâu, bọn họ đã được tiếp đón đến hành tinh Ngọc Minh, tiếp xúc với phương pháp tu luyện tiên tiến nhất trong vũ trụ.

Những võ giả thế hệ trẻ của Địa tinh này được Vương Đằng kích thích quá thảm, mỗi người đều đang liều mạng tu luyện, phấn chấn tiến lên.

Hiện nay, thực lực của bọn họ chắc chắn là người nổi bật của thế hệ trẻ Địa tinh, có hy vọng đột phá cấp Hành Tinh!

Không thể không thừa nhận, mặc dù vũ trụ nguy hiểm, nhưng cũng càng thích hợp để bồi dưỡng võ giả trẻ tuổi hơn.

Chim ưng chỉ có ở trời đất bao la hơn mới có thể bay cao hơn.

Lúc trước ở Địa tinh, trời đất có hạn kia cuối cùng cũng là gò bó sự trưởng thành của bọn họ.

Thời gian tốt đẹp luôn trôi qua rất nhanh, Vương Đằng đã ở hành tinh Ngọc Minh mười lăm ngày, hắn biết bản thân nên rời đi rồi.

Nơi dịu dàng là mộ chôn anh hùng!

Hắn không thể chìm đắm vào trong.

Mặc dù hắn đã giành được hạng nhất cuộc thi thiên tài tranh bá, nhưng đó chỉ là hạng nhất của đế quốc Đại Càn, hắn biết ngoài đế quốc Đại Càn còn có rất nhiều người có thực lực mạnh mẽ.

Liên Minh vũ trụ nổi mà Feriah ở chính là một trong số đó, thế lực như vậy còn rất nhiều.

Hắn ở bảy đại học viên tinh không mới có thể tiếp xúc với thiên tài của những thế lực kia.

Cũng mới có thể thấy được tinh không rộng lớn chân chính.

Đương nhiên, quan trọng nhất là những thiên tài này đều đợi hắn đi cạo lông cừu, thực sự không đành lòng để bọn họ đợi thêm nữa.

“Viên Cổn Cổn, thông báo với học viên tinh không thứ bảy, ta muốn đến ghi danh!” Buổi tối, Vương Đằng nói với Viên Cổn Cổn.

“Cuối cùng cũng muốn xuất phát rồi sao? Ta đã đợi rất lâu rồi.” Viên Cổn Cổn hiện ra, vô cùng kích động.

Nó cũng rất muốn được thấy bảy đại học viên tinh không trong truyền thuyết. Lúc trước đi theo Nam Cung Việt, nó không có cơ hội như vậy, bây giờ đi theo Vương Đằng cuối cùng cũng có thể thấy được trời đất bao la hơn rồi.

“Chúng ta nên đi rồi.” Sắc mặt Vương Đằng phức tạp.

“Được, ta thông báo ngay.” Viên Cổn Cổn nói.

Cũng không biết rốt cuộc tốc độ phi thuyền tiếp đón của bảy đại học viên tinh không nhanh cỡ nào, mới qua hai ngày, Vương Đằng đã nhận được thông báo phi thuyền sắp hạ cánh.

Hai ngày sau.

Cảng đỗ phi thuyền của hành tinh Ngọc Minh.

Đám người Trang Trạch Vĩ, Trang Thái Huyên, Clara đều đến tiễn.

Còn có đám người Võ Hành Vân, Hàn Bình, Hồng Thiên Thạch.

Sau khi dùng Thiên Thảo Uẩn Thân đan Vương Đằng luyện chế, thân thể của mấy người đều đã xảy ra lột xác.

Đặc biệt là đám người Hồng Thiên Thạch, Ung Lương Công, tuổi tác của bọn họ vốn đã lớn, hiệu quả sau khi dùng càng tốt, đã trở nên trẻ trung hơn không ít, giống Hàn Bình.

Lúc thấy dáng vẻ của đám người Hàn Bình, Lâm Sơ Hàm cũng không khỏi kinh ngạc, suýt nữa không nhận ra.

Ngay cả Trang Trạch Vĩ cũng rất kinh ngạc, hắn cũng không xa lạ gì đám người Hàn Bình.

Ban đầu bọn họ đều là dáng vẻ già nua, bây giờ lại giống như tráng niên, thay đổi quá lớn.

Nhưng hắn cũng đã biết là Vương Đằng luyện chế đan dược cấp Tông sư thất phẩm cho bọn họ từ chỗ Trang Thái Huyên, nên hắn cũng cảm thấy là lẽ đương nhiên.

Nhưng ít nhiều có hơi ngưỡng mộ.

Đan dược cấp Tông sư thất phẩm đấy!

Thứ mà ngay cả hắn cũng không ăn nổi, những võ giả Địa tinh này lại đã được hưởng thụ rồi.

Nếu không phải chiếm được tình nghĩa đồng hương với Bá tước Vương Đằng, sợ là bọn họ có tu luyện mấy trăm năm cũng chưa chắc có cơ duyên như vậy.

Từ điểm này cũng có thể nhìn ra được Bá tước Vương Đằng này là một người nhớ tình cũ.

Trong lòng Trang Trạch Vĩ càng kiên định hơn với suy nghĩ ôm chặt cái đùi này.

Hắn tốt xấu gì cũng có chút tình cảm ở đây với Vương Đằng, hắn tin chỉ cần hắn một lòng trung thành phục vụ Vương Đằng, thì sau này cũng có thể được công nhận.

Ngược lại, sự thay đổi của Võ Hành Vân không quá lớn, hắn vốn đã là dáng vẻ trung niên, sau khi dùng Thiên Thảo Uẩn Thân đan thì chỉ có tóc bạc đầy đầu hoàn toàn biến thành màu đen.

Về mặt này, hắn cảm thấy bản thân mình hơi thiệt.

Nhưng Vương Đằng dùng ‘đôi mắt Chân Thị’ xem trạng thái cơ thể của bọn họ, hắn có thể chắc chắn cơ thể của bọn họ đã không còn bất cứ nội thương nào, sau này tu luyện chắc chắn làm ít công to, con đường bằng phẳng.

Lúc này, Vương Đằng và Lâm Sơ Hàm đứng cạnh nhau, nhìn nhau nhưng không nói gì.

Lâm Sơ Hàm hơi im lặng, trong mắt hiện ra vẻ không nỡ, một tay nắm chặt lấy bàn tay của Vương Đằng.

Vương Đằng không nói gì nhiều, chỉ nắm ngược lại tay của nàng, an ủi nàng.

“Đừng làm dáng vẻ trai gái, cũng không phải không trở về, vợ chồng son nhớ đối phương thì gặp trong vũ trụ hư cấu.” Hàn Bình cắt ngang hai người, trêu đùa nói.

Lâm Sơ Hàm lập tức ngại ngùng.

Vương Đằng không vui trợn mắt nhìn hắn.

“Các ngươi vẫn còn trẻ, còn có rất nhiều con đường phải đi.” Võ Hành Vân cũng bước tới nói.

Đúng lúc này, một dao động không gian kịch liệt truyền tới.

Trong hư không bên ngoài hành tinh Ngọc Minh đột nhiên nứt ra một vết nứt không gian, một chiến thuyền cổ xưa to lớn chậm rãi hiện ra.

“Đó là chiến thuyền của bảy đại học viên tinh không!”

Tất cả mọi người của hành tinh Ngọc Minh đều nhìn thấy chiến thuyền cổ xưa kia, sôi nổi kêu lên.

Hết chương 2157.
Bình Luận (0)
Comment