Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2158 - Chương 2158. Rời Đi! Hành Trình Mới! (3)

Chương 2158. Rời đi! Hành trình mới! (3)
Chương 2158. Rời đi! Hành trình mới! (3)

Chiến thuyền của bảy đại học viên tinh không, bọn họ chỉ từng thấy trong phát sóng trực tiếp, nhưng lúc này một chiến thuyền của bảy đại học viên tinh không thật sự đã xuất hiện trong hư không bên ngoài hành tinh Ngọc Minh.

Khí tức cổ xưa bể dâu phả vào mặt, khiến rất nhiều người hít thở cũng lắng đọng, nội tâm chấn động.

Chiến thuyền này cực kỳ giống với chiến thuyền xuất hiện trong cuộc chiến thiên tài tranh bá, bên trên có một ký hiệu kỳ quái.

Đó là văn Cổ tộc, đại biểu chữ số “bảy”!

“Ta nên đi rồi!” Vương Đằng ngẩng đầu nhìn, hắn biết đây là chiến thuyền của học viên tinh không thứ bảy đến đón hắn.

“Ngươi đi đi, ta sẽ đi theo bước chân của ngươi.” Lâm Sơ Hàm hít sâu, nhẹ nhàng buông tay hắn ra, khóe miệng mỉm cười.

Vương Đằng nhìn nàng thật sâu, thân hình từ từ bay lên không, sau đó quay người biến thành một lưu quang xông về phía chiến thuyền trong hư không.

“Các vị, sau này gặp lại!”

Một giọng nói trên bầu trời chậm rãi truyền tới.

Một chùm sáng trong chiến thuyền đột nhiên chiếu xuống, đón Vương Đằng vào trong chiến thuyền.

Sau đó, chiến thuyền cổ xưa kia đã hóa thành một vệt sáng chìm vào hư không trong ánh mắt của tất cả mọi người, rồi biến mất trước mặt mọi người.

Vương Đằng đã bước lên hành trình mới.

Một chiến thuyền cổ xưa bay nhanh trong hư không, mắt thường hoàn toàn không thể thấy rõ.

Trong một đại sảnh rộng rãi, xa hoa, dưới đáy chiến thuyền, Vương Đằng thấy một bóng dáng quen thuộc.

“Giám thị Tư Không!” Vương Đằng nhìn người trước mặt, không khỏi hơi kinh ngạc.

“Ha ha, bất ngờ không, ngạc nhiên không?” Tư Không Đệ Nhị nhìn Vương Đằng, cười to hỏi.

“…” Vương Đằng.

Người giám thị này hình như hơi nghịch!

“Giám thị, sao ngươi ở đây?” Vương Đằng hỏi.

“Đương nhiên là đích thân đến đón ngươi rồi, học viện chúng ta vô cùng coi trọng ngươi đấy.” Tư Không Đệ Nhị cười nói.

“Đây là vinh hạnh của ta.” Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, trong lòng vẫn rất kinh ngạc.

Giám thị Tư Không Đệ Nhị này là cường giả cấp Bất Hủ hàng thật giá thật, thâm sâu khó lường, kết quả lại đích thân đến đón hắn.

Không lẽ thật sự như hắn nói, học viên tinh không thứ bảy rất coi trọng hắn ư?

“Không cần nghĩ nhiều, ngươi có thể leo lên bảng Tinh, đáng để chúng ta đối đãi như vậy.” Tư Không Đệ Nhị nói.

Vương Đằng gật đầu.

“Sau này có thể gọi ta là thầy Tư Không, ta cũng là một giáo viên của học viên tinh không thứ bảy.” Tư Không Đệ Nhị nói.

“Được.” Trong mắt Vương Đằng lóe qua vẻ kinh ngạc, không ngờ đối phương còn là giáo viên, hắn gật đầu gọi: “Thầy Tư Không!”

“Vậy mới đúng. Yên tâm, ngươi lựa chọn học viện tinh không thứ bảy chúng ta chắc chắn là quyết định sáng suốt nhất.” Tư Không Đệ Nhị vô cùng vui mừng nói.

“Nếu đã chọn học viên tinh không thứ bảy, trước giờ ta chưa từng hối hận.” Vương Đằng bình thản nói.

Lần này đến lượt Tư Không Đệ Nhị kinh ngạc, hắn nhìn Vương Đằng, không khỏi cười he he. “Tính cách của thằng nhóc nhà ngươi, ta thích, có ý chí này chẳng trách có thể đi đến bước ngày hôm nay.”

“Thầy Tư Không quá khen rồi.” Vương Đằng khiêm tốn nói.

“Nào, ngồi xuống nói chuyện.” Tư Không Đệ Nhị gọi bảo.

“Thưa thầy, phải mất bao nhiêu ngày chúng ta mới có thể đến học viện tinh không thứ bảy?” Vương Đằng không từ chối, ngồi xuống sô pha thoải mái, hỏi.

“Chiến thuyền này của chúng ta tương đương cấp Bất Hủ, nhưng nếu dùng toàn tốc thì còn nhanh hơn gấp ba lần phi thuyền cấp Bất Hủ bình thường, chưa tới mấy ngày đã có thể đến học viện tinh không thứ bảy rồi.” Tư Không Đệ Nhị rót một cốc rượu ngon hương thuần cho Vương Đằng, bắt chéo chân nói.

“Ui!” Một âm thanh hít khí lạnh vang lên trong đầu Vương Đằng, là Viên Cổn Cổn, nó bị câu nói này của Tư Không Đệ Nhị làm cho khiếp sợ đến tột đỉnh.

Vương Đằng cũng rất khiếp sợ. Tốc độ của phi thuyền cấp Bất Hủ nhanh tới mức nào hắn rất rõ ràng.

Lúc trước khi hắn trở về hành tinh Ngọc Minh chính là ngồi phi thuyền cấp Bất Hủ của quân đội, phi thuyền cấp Giới Chủ còn lâu mới so được với loại tốc độ kia, tiết kiệm được rất nhiều thời gian cho hắn.

Bây giờ Tư Không Đệ Nhị lại nói tốc độ của chiến thuyền này là gấp ba lần phi thuyền cấp Bất Hủ, điều này rất khủng bố!

“Vương Đằng, hỏi hắn chiến thuyền này có phải dùng kỹ thuật của Cổ tộc chế tạo ra không? Hỏi hắn! Mau hỏi hắn!” Tiếng nói cấp thiết của Viên Cổn Cổn vang vọng trong đầu của Vương Đằng.

“Kỹ thuật của Cổ tộc?!” Trong mắt vương Đằng lóe qua vẻ khác lạ. Chiến thuyền này lại có liên quan tới Cổ tộc sao? Hắn thản nhiên, lên tiếng hỏi: “Thầy Tư Không, tại sao tốc độ của chiến thuyền này lại nhanh như vậy?”

“Vì đây là chiến thuyền Cổ tộc.” Tư Không Đệ Nhị nhìn hắn, nói.

“Chiến thuyền Cổ tộc!” Dáng vẻ Vương Đằng rất mơ màng, hắn lại hỏi: “Rất lợi hại sao?”

“Được rồi, đừng giả vờ nữa, chắc ngươi cũng hiểu đôi chút về Cổ tộc đúng chứ?” Tư Không Đệ Nhị hỏi.

“Giáo viên, ngươi nói cái gì, sao ta không hiểu, ta không biết Cổ tộc gì cả.” Dáng vẻ Vương Đằng nghi ngờ nói.

“Thằng nhóc ngươi còn giả vờ, loại chiến kỹ loại thể thuật ngươi sử dụng trong cuộc chiến thiên tài tranh bá kia chính là chiến kỹ của Cổ tộc.” Tư Không Đệ Nhị dở khóc dở cười chỉ hắn nói.

“Khụ khụ, được rồi, vậy mà vẫn bị nhìn ra.” Vương Đằng ho khan, cười nói.

Hắn nên sớm đoán ra ‘Cổ Thần thân’ không thể giấu được những giáo viên của bảy đại học viên tinh không này. Lúc thi triển ‘Cổ Thần thân’ sẽ hiện ra hiện ra một văn lộ màu vàng ở ấn đường, văn lộ màu vàng kia vừa hay chính là Cổ tộc văn.

Chuyện này có lẽ có thể giấu được người không biết chuyện, nhưng chắc chắn không giấu được giáo viên của bảy đại học viên tinh không.

“Thằng nhóc ngươi đúng là rất cẩn thận, như vậy cũng khá tốt, cẩn thận mới sống lâu.” Tư Không Đệ Nhị không để bụng, cười nói.

“Nhưng ta thật sự không hiểu về chiến thuyền Cổ tộc.” Vương Đằng nói.

“Vậy ta sẽ nói cho ngươi.” Tư Không Đệ Nhị cân nhắc một lát, rồi chậm rãi nói: “Chiến thuyền này là chúng ta phát hiện trong số vài di tích, chắc là đồ chủng tộc cổ xưa để lại, không những sức phòng ngự kinh người, ngay cả tốc độ cũng nhanh hơn phi thuyền hiện nay không ít. Ban đầu khi mới vừa phát hiện đã dẫn đến sự chú ý của rất nhiều người. Chúng ta đã tiến hành nghiên cứu về nó, đã biết được một số kỹ thuật phù văn cổ xưa, phát hiện những kỹ thuật phù văn này có khác biệt rất lớn với kỹ thuật phù văn hiện nay.”

Hết chương 2158.
Bình Luận (0)
Comment