Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2193 - Chương 2193. Các Ngươi Có Thể Có Lời Nhưng Ta Cũng Không Thiệt!

Chương 2193. Các ngươi có thể có lời nhưng ta cũng không thiệt!
Chương 2193. Các ngươi có thể có lời nhưng ta cũng không thiệt!

Cho dù là cường giả cấp Bất Hủ cũng chưa chắc đã dùng điểm trên phương diện vũ khí.

Chung quy, vũ khí cũng chỉ là vật ngoài thân, công pháp và chiến kỹ mới là cơ bản, chỉ có gia tăng cảnh giới và thực lực rồi cân nhắc đến vũ khí mới là con đường đúng đắn, bằng không sẽ lộn đầu lộn đuôi.

Viên Cổn Cổn cũng biết đạo lý này, ban đầu nó chỉ trêu chọc Vương Đằng thôi, giờ thì không nhắc lại nữa.

Vương Đằng không xem bảo vật trong Tàng Bảo các nữa, trong đó nhiều bảo vật lắm, cho dù hắn có dành ba ngày ba đêm cũng chưa chắc đã xem xong.

Hơn nữa, giờ có xem cũng chỉ phí thời giờ, chờ lúc nào cần tìm cũng không muộn.

Vương Đằng đứng dậy khỏi ghế salon, vươn vai, đi lên tầng.

Tầng một là phòng tiếp khách.

Tầng hai là khu vực giải trí và tu luyện.

Nhưng phòng tu luyện ở đây khác với tòa chuyên dùng để tu luyện ngoài kia, phòng tu luyện ở tầng hai này chỉ là phòng tĩnh tâm, dùng để tu luyện thần lực và cảm ngộ thì được, không thích hợp với tu luyện chiến kỹ.

Một buổi tối nhanh chóng trôi qua.

Đại lục nơi học viện tinh không thứ bảy tọa lạc cũng phân chia ngày và đêm, bầu trời trên đại lục có mấy viên hằng tinh thay phiên nhau xoay quanh, không khác gì sự luân phiên của ngày và đêm của tinh cầu.

Vương Đằng đã tu luyện cả một đêm, hắn từ từ mở mắt, rửa mặt mũi, chuẩn bị ra ngoài.

“Vương Đằng, có người tìm ngươi.” Viên Cổn Cổn đột nhiên nói.

“Ai đấy?” Vương Đằng hỏi.

“Còn ai vào đây, Nguyệt Kỳ Xảo.” Viên Cổn Cổn nói.

“Cho nàng vào.” Vương Đằng nói.

Hiện giờ, Viên Cổn Cổn đã hoàn toàn tiếp quản hệ thống trí năng ở trang viên này, toàn bộ sự vụ bên trong trang viên đều do một tay nó xử lý, có thể giảm thiểu kha khá công việc cho Vương Đằng.

Nhưng Vương Đằng nghĩ một lúc rồi vẫn đi ra cổng đón chào.

Bằng không sẽ có hơi bất lịch sự.

“Sáng sớm đã đến tìm ta có chuyện gì?” Vương Đằng vừa thấy Nguyệt Kỳ Xảo đã hỏi.

“Ngươi đã xem mạng nội bộ của học viện chưa?” Nguyệt Kỳ Xảo không khách sáo, hỏi thẳng.

“Xem rồi.” Vương Đằng nhướng mày.

“Ngươi có nhận ra là trong học viện đâu đâu cũng cần điểm không, tối hôm qua ta muốn tra vài thông tin về bí cảnh mà cũng mất mười mấy điểm của ta rồi.” Nguyệt Kỳ Xảo nói với vẻ xót của.

“Thì sao?” Vương Đằng đã lờ mờ đoán ra mục đích của Nguyệt Kỳ Xảo.

Hai người vừa nói chuyện vừa đi vào phòng khách, Vương Đằng mời nàng ngồi xuống.

“Quá đắt, cứ cái đà này thì chắc chắn điểm của chúng ta không đủ xài mất.” Nguyệt Kỳ Xảo ngồi trên ghế salon, mặt nhăn nhó nói: “Cho dù ngươi có ba mươi ngàn điểm thì cũng không đủ, chẳng mấy sẽ hết thôi, mỗi người chúng ta đều cần rất nhiều tài nguyên để tu luyện, nhưng ta xem Tàng Bảo các của học viện, mấy thứ trong đó đều hơn chục ngàn điểm, kể cả là ngươi cũng chẳng mua được mấy thứ, nên chúng ta phải nghĩ một lối mở.”

“Hôm qua, không phải vị học trưởng Sally đã nói rồi sao, có thể đi cạnh tranh bảng xếp hạng, ta thấy ngươi có thể lên bảng Nữ Thần Tinh Không đó.” Vương Đằng trêu chọc.

“Thôi thôi thôi, ta lên bảng gì, cái bảng Nữ Thần Tinh Không kia khó lên bỏ xừ, không có thực lực nhất định là không lên được, chỉ dựa vào nhan sắc thôi là không đủ.” Nguyệt Kỳ Xảo tức giận nói.

“Vậy là ngươi đã nghiên cứu rồi hả?” Vương Đằng nhìn nàng với vẻ kỳ lạ.

Quả nhiên phụ nữ khó mà cưỡng được hư danh từ loại bảng Nữ Thần Tinh Không này.

“Ai thèm nghiên cứu, ta không thèm.” Ánh mắt Nguyệt Kỳ Xảo đảo loạn, nàng lập tức phủ nhận.

“Thật chứ?” Vương Đằng: (???)

“Ngươi đừng có nhìn ta thứ thế, ta không có ý tưởng gì với bảng Nữ Thần Tinh Không kia cả, loại hư danh này ta không thèm đi cạnh tranh.” Nguyệt Kỳ Xảo nói với vẻ nghiêm túc.

“...” Vương Đằng.

Không ngờ cô nàng này lại là người nói dối không đỏ mặt, Vương Đằng cảm thấy trước đây mình đã đánh giá thấp nàng.

“Được rồi, nói chuyện nghiêm túc với ngươi nè, bảng xếp hạng thì thôi tạm thời bỏ qua, đi làm nhiệm vụ theo ta thấy không kiếm được bao nhiêu điểm mà lại còn lãng phí thời gian nữa, nên ta thấy chúng ta có thể thử làm một chút kinh doanh?” Nguyệt Kỳ Xảo nói.

“Kinh doanh?!” Vương Đằng kinh ngạc nhìn nàng.

“Vương Đằng, Nguyệt Kỳ Xảo này có suy nghĩ giống ngươi này.” Giọng nói kinh ngạc của Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu Vương Đằng.

“Ồ, kinh doanh gì?” Vương Đằng thản nhiên hỏi.

“Ta xuất thân từ tộc Nguyên Nguyệt, có một loại công pháp có thể ngưng tụ ra ngọc Nguyên Nguyệt, sử dụng ngọc Nguyên Nguyệt có thể sinh ra ảo cảnh tinh thần dùng để rèn luyện tinh thần lực của võ giả.” Nguyệt Kỳ Xảo do dự một chút rồi nói ra.

“Rèn luyện tinh thần lực!” Vương Đằng giật mình.

Đây chính là hàng ngon rồi!

“Đúng, hơn nữa còn không có thương tổn nào.” Nguyệt Kỳ Xảo gật đầu.

“Sao ngươi lại nói cho ta biết bí mật này?” Vương Đằng càng thêm kinh ngạc.

Hắn tưởng rằng Nguyệt Kỳ Xảo muốn mượn năng lực Tông sư Tam đạo của hắn để kiếm điểm, nhưng không ngờ nàng còn con đường khác.

Hơn nữa, nếu hắn đoán không nhầm thì ngọc Nguyên Nguyệt này là bí mật mà tộc Nguyên Nguyệt không dễ dàng tiết lộ ra bên ngoài, bởi nếu không người ngoài đã sớm biết về tác dụng của ngọc Nguyên Nguyệt rồi, mà Vương Đằng thì chưa từng nghe nói gì về ngọc Nguyên Nguyệt trước đây cả.

Có thể rèn luyện tinh thần lực, vật như thế có sức hấp dẫn không thể cưỡng lại đối với rất nhiều võ giả.

Bởi vì, ngoài những người có tinh thần lực mạnh mẽ bẩm sinh ra, tinh thần lực của võ giả thông thường đều rất bình thường, muốn gia tăng tinh thần lực rất khó.

Chưa kể, dường như thứ này còn sản xuất hàng loạt được.

“Thật ra, không ít người biết tộc Nguyên Nguyệt chúng ta có thể ngưng tụ ra ngọc Nguyên Nguyệt, chẳng qua tác dụng có hạn, một khi lạm dụng sẽ sinh ra đề kháng, tác dụng giảm đi rất nhiều, cho nên không phóng đại đến như vậy.”

“Người biết về ngọc Nguyên Nguyệt của ta chỉ ngẫu nhiên đến xin một ít ngọc Nguyên Nguyệt, số ngọc ấy cũng đủ cho họ sử dụng.”

“Hơn nữa, để duy trì tình hữu nghị với tộc Nguyên Nguyệt, họ không cố ý phô trương, dù sao càng nhiều người biết thì phần của họ cũng sẽ giảm đi.” Nguyệt Kỳ Xảo giải thích.

Hết chương 2193.
Bình Luận (0)
Comment