Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2195 - Chương 2195. Tộc Chúc Long Xuất Hiện Trở Lại!

Chương 2195. Tộc Chúc Long xuất hiện trở lại!
Chương 2195. Tộc Chúc Long xuất hiện trở lại!

Đừng thấy chỉ có mười phần trăm, chỉ cần nàng mua nhiều, thì số lượng tương đối khả quan.

Cái này chắc chắn kiếm được tiền hơn làm nhiệm vụ!

Hơn nữa cũng không cần tốn quá nhiều thời gian.

Ban đầu nàng chỉ muốn mượn thực lực của Vương Đằng, cùng nàng buôn bán ngọc Nguyên Nguyệt ở trong học viện, nhưng bây giờ xem ra bán đan dược còn có lợi hơn.

Dù sao Vương Đằng cũng là Tông sư Đan đạo, trước đó nàng từng nhìn thấy vài đan dược cấp Tông Sư trong Tàng Bảo các của học viện, căn bản đều yêu cầu hơn mười vạn điểm, quả thật là quá lãi.

“Nếu ngươi đồng ý, thì lần sau ta sẽ đi tìm ngươi.” Vương Đằng cười nói.

“Đồng ý, đương nhiên đồng ý, loại chuyện tốt này không thể thiếu ta được.” Nguyệt Kỳ Xảo vội vàng nói.

“Vậy thì tốt.” Vương Đằng gật đầu, nói: “Còn ngọc Nguyên Nguyệt của ngươi, nếu có thời gian rảnh thì có thể tích lũy một chút, để sau này dùng tới.”

“Không thành vấn đề.” Nguyệt Kỳ Xảo đương nhiên sẽ đồng ý, chuyện kiếm điểm, nàng chắc chắn không chê phiền phức.

Vương Đằng liếc mắt nhìn Nguyệt Kỳ Xảo một cách kỳ quái, không nhìn ra, Nguyệt Kỳ Xảo này lại là là một người mê tiền.

Nhưng điều này đối với hắn cũng là chuyện tốt, nếu không phải Nguyệt Kỳ Xảo chủ động tìm tới cửa, thì chuyện này cũng không dễ quyết định như vậy.

Nguyệt Kỳ Xảo này cũng coi như là đưa cho hắn một cái thang, hắn vừa hay thuận theo bò xuống.

“Đám người Cơ Hạo Thần, Lãnh Thiên Tuyết kia...” Nguyệt Kỳ Xảo dò hỏi.

“Khi nào ta có thời gian thì sẽ nói chuyện này với bọn họ.” Vương Đằng nói, chuyện này đương nhiên để hắn ra mặt sẽ tốt hơn.

Cho dù nói thế nào, cũng là hắn cho những thiên tài này một con đường kiếm tiền. Nếu để Nguyệt Kỳ Xảo ra mặt, thì phần ân tình này chắc chắn sẽ giảm đi rất nhiều.

Bàn tính trong lòng Vương Đằng vang lách tách!

Vẫn là câu nói đó, bọn họ có thể kiếm tiền, nhưng hắn chắc chắn không lỗ.

“Còn đám người Thố Tiểu Bát, Tư Đồ Uyển Nhi thì sao?” Nguyệt Kỳ Xảo do dự, lại hỏi.

Những người này chưa vào top mười của trận chiến thiên tài tranh bá, nàng lo Vương Đằng sẽ coi thường bọn họ.

“Chuyện này thì người yên tâm, ta đương nhiên sẽ không quên bọn họ.” Vương Đằng nói: “Tư Đồ Uyển Nhi cũng là bạn của ta, còn Thố Tiểu Bát kia, mặc dù hơi nghịch ngợm, nhưng ta thấy tính cách của nàng khiến người khác rất yêu thích, có lẽ sẽ nhanh chóng hòa nhập với những võ giả khác, rất thích hợp bán đan dược giúp ta.”

Nói rồi hắn không nhịn được sờ cằm, không khỏi khen ngợi sự cơ trí của mình, tự nhiên bày ra bộ dạng gian thương.

“...” Nguyệt Kỳ Xảo cạn lời nói: “Đây có tính là thuê lao động trẻ em không?”

“Thố Tiểu Bát không nhỏ nữa đâu nhỉ?” Sắc mặt Vương Đằng kỳ lạ, quét qua ngực Nguyệt Kỳ Xảo, hắn nhớ Thố Tiểu Bát cũng không nhỏ nữa.

“Ơ hay, ngươi nhìn vào đâu đấy.” Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Kỳ Xảo ửng hồng, nàng hung ác trợn mắt nhìn hắn: “Lười để ý tới tên lưu manh nhà ngươi, ta đi đây.”

“Đi đi, đi đi.” Vương Đằng khoát tay, bày ra bộ dạng nhân tâm bất cổ nói: “Lấy được lợi ích là lập tức bỏ rơi ta, đúng là khiến người khác đau lòng mà.”

“Ta tin ngươi cái quỷ.” Nguyệt Kỳ Xảo liếc mắt, trực tiếp rời đi.

Nhưng nàng vừa đi tới cửa lớn, thì một bóng người cao lớn cản nàng lại.

Thân hình của người này cực kỳ cao lớn cường tráng, tương tự tộc Á Nhân, cả người mặc một bộ Lân Giáp màu đỏ sẫm, đỉnh đầu có hai cái sừng màu đỏ sẫm, mơ hồ lộ ra ý cao quý.

“Sừng rồng!” Ánh mắt của Nguyệt Kỳ Xảo dừng ở hai cái sừng màu đỏ sẫm trên đỉnh đầu đối phương, trong lòng hơi kinh hãi.

Bóng người này cho nàng một cảm giác áp lực cực lớn, giống như có một con cự thú Tinh Không đứng ở trước mặt!

Hơn nữa khí thế mơ hồ tản ra ở trên người đối phương, cũng chứng tỏ người này không bình thường.

Khí thế này, nàng chỉ từng cảm thấy ở hai người, một người là Đế tử của đế quốc Đại Càn, người còn lại đương nhiên là Vương Đằng!

Bây giờ trước mắt lại xuất hiện thêm một người nữa!

“Vương Đằng, đang sống ở đây phải không?” Giọng nói của người tới to lớn, lại mang theo một luông kiên cường và kiêu ngạo.

“Ngươi là ai?” Vẻ mặt Nguyệt Kỳ Xảo nghiêm trọng, không tự chủ được lùi về sau hai bước.

“Ta là ai, ngươi không cần biết, nếu Vương Đằng đang ở đây, thì ngươi đi gọi hắn ra đây.” Người tới lạnh nhạt nói.

Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Kỳ Xảo thoáng xẹt qua vẻ khó coi, người trước mắt hoàn toàn không coi nàng ra gì, thái độ trong mắt không có người đó, quả thật là đang coi thường nàng.

Cho dù thế nào nàng cũng là thiên kiêu nằm trong top mười của đế quốc Đại Càn, bây giờ lại một một kẻ lai lịch bất minh coi thường, hơn nữa còn sai khiến nàng.

Đổi lại là người khác, cũng không thể nhịn được chuyện này.

Cho nên nàng hừ lạnh một tiếng, căn bản không để ý tới đối phương, định trực tiếp rời đi.

Muốn tìm Vương Đằng thì tự đi mà tìm, liên quan gì tới nàng.

“Hả?” Sắc mặt của người tới hơi trầm xuống, nhưng hắn cũng không có bất cứ động tác nào.

Nhưng sau lưng hắn lại có rất nhiều người đi theo, một thiếu niên trong số đó bước ra một bước, cười hì hì chắn trước mặt Nguyệt Kỳ Xảo: “Người đẹp, ngươi vẫn chưa rời đi được!”

“Cút ra!” Sắc mặt của Nguyệt Kỳ Xảo hơi lạnh, nàng sợ vị người đàn ông có sừng rồng trên đỉnh đầu kia, nhưng không sợ tên thanh niên trước mắt chút nào, thấy hắn ngăn cản mình, thì trực tiếp đánh ra một chưởng.

Sắc mặt của tên thanh niên kia hơi thay đổi, không ngờ Nguyệt Kỳ Xảo nói ra tay là ra tay. Trong lúc vội vàng, hắn cũng đánh ra một chưởng.

Ầm!

Hai người trực tiếp đánh một chưởng, nguyên lực nổ tung giữa hai bên, truyền ra tiếng ầm lớn.

Thanh niên kia bị đánh lùi lại mười mấy bước mới ổn định được cơ thể, nhìn Nguyệt Kỳ Xảo với vẻ mặt khó coi.

Những người khác đều vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Nguyệt Kỳ Xảo, không ngờ thực lực của nữ tử này lại mạnh như vậy.

Nguyệt Kỳ Xảo khẽ hừ một tiếng, không quan tâm đến bọn họ nữa, muốn rời đi.

“Ta cho ngươi đi rồi sao?” Một giọng nói thản nhiên lạnh nhạt vang lên.

Nguyệt Kỳ Xảo lập tức cảm thấy một luồng khí thế cường hãn ép tới từ sau lưng, khiến nàng không khỏi dừng lại bước chân, sắc mặt hơi tái nhợt.

Hết chương 2195.
Bình Luận (0)
Comment