Thiên tài bốn phía xem náo nhiệt, có vài người thích thú thảo luận trong chốc lát, Vương Đằng là chủ đề hấp dẫn. Một thiên kiêu đi lên Tinh bảng, đến chỗ nào đều là tiêu điểm.
Chúc Long Sơn tìm Vương Đằng gây phiền phức, thật ra đúng lúc thuận ý rất nhiều người. Bọn họ có thể ngồi trên núi xem hổ đấu, xem thử rốt cuộc Vương Đằng sở hữu thực lực như thế nào.
Người đàn ông áo trắng phía trước từ đầu đến cuối không mở mắt, đối với tranh đấu giữa những học viên bọn họ, hắn dường như hoàn toàn không để trong lòng.
Qua đại khái khoảng mười phút, phi thuyền đột nhiên chấn động.
Mọi người ngừng nói chuyện, ánh mắt lấp lóe, đồng loạt nhìn về phía người đàn ông áo trắng.
Người đàn ông áo trắng mở đôi mắt màu đỏ sậm, mở miệng nói: “Tới bí cảnh rồi, đều xuống phi thuyền đi.”
“Vâng!” Mọi người vội vàng lên tiếng, sau đó bay ra ngoài từ cửa khoang mở ra, đám người Vương Đằng, Nguyệt Kỳ Xảo cũng đi theo trong đám người.
Khi mọi người đến bên ngoài, đều bị cảnh tượng bên ngoài làm rung động một chút.
“Đây là........” Ánh mắt Vương Đằng hơi trợn to, nhìn bốn phía.
Trước mắt là một khu vực tối tăm, bao phủ phạm vi cực lớn, không nhìn tới bến bờ.
Mà trong khu vực tối tăm đó, từng xoáy nước khổng lồ chậm rãi xoay tròn, hình như có một loại sức mạnh chấn động lòng người, giống như có thể hút mọi thứ vào trong.
Ánh mắt Vương Đằng đảo qua những xoáy nước đó, ánh mắt hơi ngưng đọng.
Trước mỗi một xoáy nước, đều có một bóng người khoanh chân ngồi.
Bọn họ giống như nhà sư già tiều tụy ngồi ở đó, toàn bộ không có khí tức, không lộ ra chút khí thế, thậm chí mọi người liếc mắt quét qua một cái, rất dễ dàng bỏ qua bọn họ.
Vương Đằng mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’, không cách nào dò xét cảnh giới của bọn họ, mọi thứ đều bị che lấp.
Trong lòng hắn chấn động, biết đây tuyệt đối là cường giả tuyệt đỉnh, chỉ là không biết rốt cuộc thuộc cảnh giới nào?
Nội tình của học viện tinh không thật sự quá sâu dày!
Cường giả như vậy lại nhiều đến thế.
“Nơi này rốt cuộc là đâu?” Nguyệt Kỳ Xảo nhìn quét bốn phía, trong mắt có sự kinh ngạc khó có thể che dấu, không nhịn được thấp giọng hỏi.
“Không biết, khu vực này rất kỳ lạ, dường như ngăn cách với thế giới bên ngoài.” Vương Đằng nhìn quanh một vòng, phát hiện bốn phía đều là một vùng tăm tối, căn bản không biết ở chỗ nào, ngay cả lối vào cũng không nhìn thấy, cũng không biết trước đó phi thuyền vào bằng cách nào.
“Nơi này chính là chỗ bí cảnh, những xoáy nước đó chính là lối vào bí cảnh, là cường giả học viện dùng sức mạnh to lớn vô hạn chuyển dời đến nơi này.” Người đàn ông áo trắng lúc này mở miệng giải thích.
Hắn cũng không phải giải thích cho mỗi Vương Đằng, mà là nói cho mọi người, bởi vì giờ phút này trong lòng mỗi người đều có nghi hoặc như vậy.
“Xít!” Viên Cổn Cổn hít ngược một luồng khí lạnh: “Dùng sức người chuyển toàn bộ lối vào bí cảnh đến nơi này, đây là sức mạnh to lớn cỡ nào, thật sự khó có thể tưởng tượng.”
Đám người Vương Đằng cũng chấn động khó hiểu, nhìn xoáy nước bốn phía, không thể tưởng tượng đó là sức mạnh như thế nào.
“Được rồi, đều chuẩn bị tiến vào bí cảnh.” Người đàn ông áo trắng vung bàn tay to lên, nói: “Nhìn thấy trên tấm bia đá bên cạnh các khu vực không, phía trên ghi rõ khu vực bí cảnh tương ứng.”
Lúc này đám người Vương Đằng mới phát hiện, khu vực tối tăm này thật ra chia làm bốn khu vực lớn, dùng tấm bia đá làm ranh giới, ngăn cách lẫn nhau.
Mỗi một khu vực, đều có làm xoáy nước.
Trong đó khu vực tấm bia đá có ghi “Bí cảnh Hỗn Độn”, xoáy nước ít nhất, chỉ có năm!
Khu vực tấm bia đá có ghi “Bí cảnh Thái Sơ”, số lượng xoáy nước khá nhiều, có mười sáu cái!
Khu vực tấm bia đá có ghi “Bí cảnh Vũ Trụ”, số lượng xoáy nước nhiều nhất, có hai mươi ba cái!
Khu vực tấm bia đá có ghi “Bí cảnh Tận Thế”, số lượng xoáy nước chỉ có mười hai cái!
Vương Đằng có hơi kinh ngạc, bí cảnh Hỗn Độn ít nhất có thể lý giải, dù sao loại bí cảnh này rất hiếm thấy, nhưng mà bí cảnh Tận Thế lại còn ít hơn bí cảnh Thái Sơ một chút, thật sự khiến cho người ta bất ngờ.
Người đàn ông áo trắng tạm dừng một chút, rồi sau đó tiếp tục nói:
“Có lẽ bản thân các ngươi cũng biết, bí cảnh chia làm bốn loại, lần lượt là bí cảnh Hỗn Độn, bí cảnh Thái Sơ, bí cảnh Vũ Trụ, bí cảnh Tận Thế, trên tấm bia đá đều ghi rõ.”
“Top mười trong trận chiến thiên tài tranh bá, có thể vào bí cảnh Thái Sơ, tiến vào xoáy nước nào, bản thân tự chọn.”
“Top năm trăm trong trận chiến thiên tài tranh bá, có thể vào bí cảnh Vũ Trụ, xoáy nước cũng do bản thân lựa chọn.”
“Từ top năm trăm đến top một nghìn trong trận chiến thiên tài tranh bá, có thể vào bí cảnh Tận Thế, xoáy nước cũng do bản thân lựa chọn.”
Trong lòng mọi người khẽ nhúc nhích, đều nhìn về phía những xoáy nước, đã bắt đầu tìm kiếm cơ duyên của bản thân, đáng tiếc bọn họ làm thế nào cũng không nhìn ra cái gì.
Chỉ có thật sự tiến vào, mới có thể biết trong bí cảnh là dáng vẻ gì, bên ngoài vốn dĩ không nhìn ra.
“Những võ giả top một nghìn của trận chiến thiên tài tranh bá cũng ở đây sao?” Ánh mắt Vương Đằng nhìn quét, tự nói trong lòng.
Những võ giả đó không xuất hiện chung với bọn họ quá nhiều, cho nên Vương Đằng cũng không sao quen biết, nhưng trái lại nhìn thấy mấy bóng người quen thuộc, cũng không biết có phải những võ giả thiên tài của đế quốc Đại Càn hay không.
Nhưng rất nhanh lực chú ý của hắn trở về trên người bản thân, hắn vốn hy vọng có thể tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, hiện tại xem ra dường như không có cơ hội.
Hắn cũng phải giống với võ giả thiên tài khác trong top mười, tiến vào bí cảnh Thái Sơ.
Mặc dù có hơi tiếc nuối, nhưng có vẻ bí cảnh Thái Sơ cũng không tệ, không kém như vậy, xem có thể tìm được cơ duyên gì ở bên trong.
Đang nghĩ ngợi, người đàn ông áo trắng đột nhiên nhìn về phía Vương Đằng, nói:
“Vương Đằng, bởi vì ngươi đi lên Tinh bảng, trải qua học viện quyết định, đặc biệt cho phép ngươi tiến vào bí cảnh Hỗn Độn!”
Vương Đằng nhất thời sửng sốt, trong lòng lập tức không khỏi dâng lên cảm xúc mừng như điên.