Đây thật sự là chết đuối vớ được cọc!
Cho rằng hết hy vọng, không ngờ cuối cùng lại biến chuyển!
Người đàn ông áo trắng cũng thật là, không thể nói hết trong một lần sao?
Hại hắn còn thất vọng một chút.
Những người khác cũng đều kinh ngạc, tất cả đều nhìn về phía Vương Đằng, ánh mắt không khỏi lộ ra chút đố kỵ, ghen tị, hận.
Vậy mà là bí cảnh Hỗn Độn!
Quả nhiên Vương Đằng là người đặc biệt duy nhất của kỳ này!
Ánh mắt rất nhiều thiên tài lấp lóe, ánh mắt nhìn về phía Vương Đằng có chút ý tứ không rõ.
Chúc Long Sơn nhìn Vương Đằng, sắc mặt có hơi âm trầm.
Vừa nãy hắn còn nói Vương Đằng ngàn vạn lần đừng xếp hạng sau hắn, không ngờ đối phương còn chưa tiến vào bí cảnh, đã thắng ở vạch xuất phát.
Vả mặt này đến hơi nhanh!
“Bí cảnh Hỗn Độn à!” Nguyệt Kỳ Xảo hâm mộ nhìn về phía Vương Đằng.
Ngay cả tính tình như Vũ Vân Tiên, giờ phút này cũng phức tạp nhìn Vương Đằng.
Việc này dường như hết lần này đến lần khác nhắc nhở hắn, hắn bại bởi Vương Đằng, đối phương càng ưu tú và kinh diễm hơn hắn.
Tinh bảng!
Cho dù là hắn, ở trước trận chiến thiên tài tranh bá, cũng chưa từng nghĩ tới có thể đi lên Tinh bảng.
Nhưng không ngờ Vương Đằng làm được.
Chuyện này, khiến cho hắn cũng không thể không sinh lòng bội phục.
Mà chỗ tốt Tinh bảng mang đến, đang lần lượt thể hiện ra, để Vương Đằng dẫn đầu mọi người.
“Các ngươi chỉ có thời gian ba tháng, đều tự nắm chắc thời gian, đừng lãng phí cơ hội lần này.” Người đàn ông áo trắng vung bàn tay to lên nói: “Đi đi!”
“Vâng!”
Tất cả võ giả thiên tài lập tức bắn ra, đều bay như tên bắn đến xoáy nước mà bản thân đã lựa chọn, hình như sợ chậm một bước, sẽ bị người khác giành trước.
“Vương Đằng, ta đi trước đây.” Nguyệt Kỳ Xảo nói.
“Ừm.” Vương Đằng gật đầu, ánh mắt nhìn về phía năm xoáy nước của bí cảnh Hỗn Độn, tùy tiện chọn một cái, bay qua chính giữa của xoáy nước.
Ánh mắt của người đàn ông áo trắng dừng trên bóng người Vương Đằng, vẫn luôn nhìn hắn tiến vào xoáy nước của bí cảnh Hỗn Độn, bóng người mới biến mất tại chỗ.
Ầm!
Trong khoảnh khắc Vương Đằng nhảy vào trong xoáy nước kia, đầu óc đột nhiên chấn động, cảm giác căng đau từng đợt ập tới.
Cảm giác vô cùng khó chịu!
Giống như xoáy nước kia xuất hiện ở trong đầu, khuấy đảo dữ dội, trời đất quay cuồng.
Vương Đằng cố gắng mở to hai mắt, nhưng rất khó nhìn rõ xung quanh.
“Lối đi bí cảnh, thác loạn thời không!” Trong đầu Vương Đằng bỗng xuất hiện phần giới thiệu trong ‘sổ tay bí cảnh’.
“Cứ tiếp tục đi về phía trước, sẽ nhanh chóng vượt qua!” Lúc này một giọng nói già nua vang lên bên tai Vương Đằng.
“Rõ!” Vương Đằng giật mình, đầu óc trấn tĩnh lại, lập tức không chậm trễ nữa, đẩy nhanh tốc độ phóng tới lối đi phía trước.
Hắn mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’, ánh mắt liếc nhìn xung quanh, quan sát lối đi tới bí cảnh này.
Đối với Vương Đằng mà nói, bí cảnh là thứ rất xa lạ, e là chỉ một lối đi thôi cũng có rất nhiều điểm đáng để chú ý.
Hơn nữa với kinh nghiệm của hắn, càng là chỗ như thế thì càng có nhiều lợi ích.
Đặc biệt là với Vương Đằng.
Có lẽ những người khác không kiếm được lợi ích gì trong lối đi nhưng Vương Đằng lại có cơ hội.
Quả nhiên, sau khi thành thạo tiến vào một đoạn, ánh mắt Vương Đằng chợt sáng ngời.
Mấy bong bóng thuộc tính hiện ra bên cạnh lối đi.
Vương Đằng lướt qua, niệm lực tinh thần cuộn sạch, nhặt hết.
‘Thời gian x50’
‘Thời gian x75’
‘Không gian x480’
‘Không gian x600’
‘Không gian x550’
...
“Đúng là thuộc tính thời gian và không gian!” Vương Đằng mừng thầm trong lòng, vừa mới nghĩ đến phần giới thiệu về thác loạn thời không trong ‘sổ tay bí cảnh’, hắn đã đoán ở đây rất có thể xuất hiện thuộc tính thời gian và không gian.
Bình thường càng là nơi thời không hỗn loạn lại càng dễ xuất hiện bong bóng thuộc tính.
Sự thật chứng minh đúng là như vậy.
Hơn nữa giá trị thuộc tính nhặt ở đây còn nhiều hơn ở vành đai hư không chảy loạn lúc trước một chút.
Vương Đằng bay nhanh, hắn phát hiện lối đi này rất dài, di chuyển lúc lâu mà vẫn chưa hoàn toàn vượt qua.
May mà thỉnh thoảng sẽ xuất hiện bong bóng thuộc tính giữa đường nên Vương Đằng không thấy mệt.
Với người khác thì đi qua lối đi này chỉ đơn giản là đi đường, nhưng với Vương Đằng lại mở ra cơ duyên.
Nhặt!
Nhặt!
Vương Đằng thấy bong bóng thuộc tính nhanh chóng nhặt hết, không tha cho bất kỳ một cái nào.
‘Thời gian x60’
‘Thời gian x50’
‘Không gian x500’
‘Không gian x600’
...
Từng bong bóng thuộc tính dung nhập vào trong thân thể Vương Đằng, giúp thuộc tính thời gian và không gian của hắn tăng nhanh chóng.
“Thần kỳ! Hoá ra đây chính là lối đi bí cảnh, thác loạn thời không, không cảm nhận được trạng thái bình thường của thời gian và không gian rồi.” Giọng nói của Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu Vương Đằng, lộ ra sự phấn khích. Hình như nó không chịu ảnh hưởng của thác loạn thời không
Dù Vương Đằng đã trấn tĩnh lại, lúc này cũng phải liều mạng vận chuyển tinh thần lực, tháp Cửu Bảo Phù Đồ phát ra ánh sáng trấn giữ thức hải mới có thể chống đỡ cảm giác hỗn loạn này.
Hắn không dám bỏ lỡ một giây, thậm chí lười nói chuyện với Viên Cổn Cổn, nhanh chóng nhặt bong bóng thuộc tính rồi rời khỏi lối đi.
Chỉ một lát sau, ở phía trước xuất hiện ánh sáng.
Ánh mắt Vương Đằng loé lên, lập tức xông ra ngoài.
Trong nháy mắt, cảm giác hỗn loạn biến mất, Vương Đằng chỉ cảm thấy đầu buông lỏng, vận chuyển tinh thần lực từ từ hồi phục, tháp Cửu Bảo Phù Đồ dần dần yên lặng ở sâu trong thức hải.
“Phù!” Vương Đằng khẽ thở ra, nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính.
‘Thời gian’: 1250/10000
‘Thể không gian’: 11200/40000 (tứ giai)
Thuộc tính thời gian và thể không gian đều tăng lên không ít, mức độ nắm giữ của Vương Đằng lên cao trong nháy mắt.
Hắn rất hài lòng với lần thu hoạch này, bởi vì đây mới chỉ là bắt đầu.
Khởi đầu tốt rồi, như vậy thu hoạch kế tiếp sẽ không quá kém, có thể kỳ vọng một chút.
Lúc này hắn mới nhìn xung quanh, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Chung quanh là Hỗn Độn hư vô, vô cùng mờ mịt, dòng khí Hỗn Độn phiêu đãng khắp nơi, từng khe nứt hiện ra trong Hỗn Độn, khi thì hé ra, khi thì khép lại.