“Khi đi có thể mang theo, tiện cho lần sau vào lại dùng tới.”
“Nhưng tiến vào bí cảnh Hỗn Độn cần số điểm tích lũy lớn và một số điều kiện nhất định, cũng chưa biết lần sau ngươi vào được nữa hay không đâu.” Nói xong hắn nhìn Vương Đằng đầy ý tứ.
Vương Đằng giật mình, cất lệnh bài rất nghiêm túc.
Hai người đi xuyên qua lồng phòng ngự, tiến vào bên trong đảo. Vương Đằng liếc mắt nhìn, phát hiện trên hòn đảo giống như đô thị khổng lồ, khắp nơi đều là các tòa nhà, nhưng không xa hoa mà toát ra sự mộc mạc vô cùng, toàn bộ đều là nhà đá, từ bên ngoài nhìn vào thật thô.
“Đây là nơi tu luyện, không phải nơi để hưởng thụ.” Hình như tiếp dẫn sứ chú ý tới ánh mắt của Vương Đằng, thản nhiên nói.
“Trái ngược với vùng đất khổ tu!” Vương Đằng tự nói trong lòng.
Vương Đằng và tiếp dẫn sứ dừng chân trên đường phố của hòn đảo.
Kiến trúc xung quanh càng rõ ràng trong tầm mắt của hắn, nơi này đúng là rất giống với vùng đất khổ tu, tất cả đều vô cùng đơn giản.
Mà trên đỉnh của từng ngôi nhà đá, từng bóng người khoanh chân ngồi đó. Dáng vẻ của họ khác nhau, có người sinh ra lân giáp, có mọc ra một sừng, có trán mọc thêm con mắt. Không ai giống ai, vô cùng kỳ quặc.
Trên hòn đảo này tập trung rất nhiều chủng tộc vũ trụ.
Những người này ngồi khoanh chân trên nóc nhà, nhìn dáng vẻ như đang cảm ngộ điều gì, có người nhắm mắt, có người nhìn lên bầu trời...
Trên người họ toả ra khí tức mạnh mẽ, căn bản đều ở trên cấp Giới Chủ, ngay cả cấp Vực Chủ cũng rất hiếm thấy.
Cũng không hề thiếu tồn tại cấp Bất Hủ!
Nhưng khí tức của bọn họ như bị nhà đá ngăn chặn ở bên trong, không phát tán ra bên ngoài.
“Lịch sử của hòn đảo này đã rất lâu rồi, khi học viện mới thành lập nó đã tồn tại.” Tiếp dẫn sứ nói.
“Khi học viện mới thành lập nó đã tồn tại!” Vương Đằng giật nảy người.
Hình như không ai biết lịch sử của học viện rốt cuộc là thời điểm nào.
“Lịch sử của bảy đại học viện tinh không quá lâu rồi, ngoài một số ít tồn tại siêu cấp lánh đời hoặc người có thân phận đặc biệt, có lẽ không ai biết học viện xuất hiện khi nào, do người nơi nào sáng tạo ra.” Tiếp dẫn sứ nói.
Vương Đằng gật đầu. Cách nói này hắn đã nghe nhiều lần rồi, bây giờ sau khi tới học viện tinh không, hắn càng xác định học viện tinh không quả thực vô cùng thần bí và cổ xưa.
Bởi lẽ ngay cả những người ở trong học viện thời gian lâu như vậy mà còn không biết được thì người ngoài càng không có khả năng biết.
“Những ngôi nhà đá ở đây, nếu không mở ra lồng phòng hộ nghĩa là không có ai ở đó, ngươi có thể tùy ý tìm một căn mà ở lại.” Tiếp dẫn sứ chỉ vào một ngôi nhà đá chưa mở ra lồng phòng hộ, nói.
“Được.” Vương Đằng đáp. Điểm này cũng tương tự như khi hắn ở trang viên ở bên ngoài, nếu không có ai tại đó thì có thể ở.
Phương diện cư trú của học viện thì vô cùng tùy ý.
Tuy nhiên chỗ này quả đúng là keo kiệt hơn bên ngoài. Vương Đằng không cần đi vào nhìn cũng biết nhà đá ở đây chỉ có một vài thiết bị đơn giản.
“Nơi đây chỉ là trạm trung chuyển, nơi không có gì đáng giá, thế nên ngươi không cần lãng phí thời gian ở chỗ này.” Tiếp dẫn sứ nói: “Cơ duyên của bí cảnh Hỗn Độn ở bên ngoài hòn đảo, ở bên trong Hỗn Độn này ngươi có thể từ từ tìm hiểu từ bên trong, giống như những học trưởng kia.”
Hắn chỉ mấy cường giả đang cảm ngộ xung quanh, nói tiếp:
“Hoặc là nếu ngươi nắm chắc, ngươi có thể xông ra bên ngoài một lần.”
“Nhưng nếu thực lực của ngươi quá yếu, ta không để ý việc ngươi đi ra, chỉ là nên biết điều một chút, nghỉ ngơi trên hòn đảo ba tháng rồi hãy rời khỏi bí cảnh Hỗn Độn.”
“Ta không biết học viện nghĩ gì mà cho một học viên mới tiến vào bí cảnh Hỗn Độn.”
Vương Đằng chăm chú lắng nghe, dù lời nói của đối phương không tốt nhưng đúng sự thật.
Trong ‘sổ tay bí cảnh’ có nói rồi, bên ngoài hòn đảo rất nguy hiểm, dù là cường giả cấp Bất Hủ cũng có thể chết ở bên ngoài.
Huống chi nếu đi ra bên ngoài hòn đảo rồi thì ngày trở về sẽ không chắn chắn.
Quy định của học viện chỉ cho hắn ba tháng, có lẽ muốn hắn sống ở bên trong hòn đảo để cảm ngộ.
Nhưng...
Từ trước đến giờ Vương Đằng không phải là người làm theo lẽ thường, thật khó mới có cơ hội tiến vào, hắn không muốn dừng lại ở bên trong hòn đảo đâu.
Huống chi vừa nãy hắn nhìn mấy khu vực Hỗn Độn bên ngoài, ở đó có bong bóng thuộc tính!
Dù cách rất xa, nhưng với thị lực của hắn quả thật là thấy bong bóng thuộc tính.
Nếu không nhặt một lượt thì đúng là có lỗi với bản thân quá.
Tất nhiên hắn không ngây ngốc xông ra, nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng.
“Khu vực Hỗn Độn bên ngoài có nguy hiểm gì?” Vương Đằng dò hỏi.
“Nguy hiểm có ba loại. Loại thứ nhất là vết nứt không gian. Bởi vì thiên địa khi mở khi đóng, tất cả đều ở bên trong Hỗn Độn, thỉnh thoảng xuất hiện vết nứt không gian, không theo bất kỳ quy luật nào, rất nguy hiểm cho những võ giả cấp thấp.” Tiếp dẫn sứ nói.
“Vết nứt không gian!” Vương Đằng đăm chiêu gật đầu, nói trong lòng: “Đối với ta, đây không phải uy hiếp lớn.”
“Nguy hiểm thứ hai là một loại tồn tại tên Hỗn Độn thú. Bọn chúng do thể khí Hỗn Độn ngưng tụ thành, sinh mệnh bởi vì sự đặc biệt của bí cảnh Hỗn Độn mà tự ra đời!”
“Hình dạng của bọn chúng khác nhau, thực lực có mạnh có yếu, có cùng cấp Hành Tinh, cấp Hằng Tinh, cho tới cấp Vũ Trụ, có loại cùng cấp với cấp Vực Chủ, cấp Giới Chủ, thậm chí cả cấp Bất Hủ. Thế nên rất nguy hiểm.”
“Ngươi đừng xem thường những Hỗn Độn thú cấp Hành Tinh, cấp Hằng Tinh kia. Số lượng của bọn chúng rất nhiều, hơn nữa có điểm kỳ dị, hơi không cẩn thận thì dù các ngươi là những thiên tài tiến vào học tiến vào học viện tinh không với thực lực chiến đấu vượt cấp cũng chết.”
Hình như tiếp dẫn sứ nhìn thấu ý định của Vương Đằng, thản nhiên nói.
“Nếu ngươi muốn ra khỏi đảo, không ai ngăn cản ngươi. Nhưng tốt nhất ngươi đừng rời xa phạm vi trong ba ngàn kilomet của hòn đảo, khu vực này có cường giả của học viện đi càn quét định kỳ để tránh ảnh hưởng tới sự vận hành bình thường của hòn đảo trung chuyển, thế nên Hỗn Độn thú ở khu vực này căn bản đều dưới cấp Vũ Trụ, tương đối không nguy hiểm lắm.”