“Cảm ơn sứ giả nhắc nhở.” Vương Đằng giật mình, vội vàng cảm ơn.
“Không cần, ta chỉ không muốn thấy một học viên mới có tiềm lực chết ở đây.” tiếp dẫn sứ khoát tay, thản nhiên nói.
“Sứ giả, vậy mối nguy hiểm thứ ba là gì?” Vương Đằng hỏi.
“Loại thứ ba cũng không kém hơn Hỗn Độn thú, đó là cấm địa Hỗn Độn.” Tiếp dẫn sứ nói.
“Cấm địa Hỗn Độn!” Vương Đằng giật mình trong lòng, có thể được gọi là tồn tại cấm địa đều không phải là nơi tốt đẹp gì.
Mấy chỗ cấm địa ở Chiến tinh lúc trước, mỗi nơi đều vô cùng nguy hiểm. Nếu không phải thực lực của hắn đủ mạnh, đúng là chưa chắc có thể bình an vô sự thông qua cuộc tranh tài.
Cự quái Lôi Đình, cự kình độc giác Hãn Hải kia chính là tồn tại vô cùng đáng sợ trong cấm địa, nếu võ giả thiên tài cấp Hằng Tinh tầm thường gặp phải cơ bản là cửu tử nhất sinh.
“Cấm địa Hỗn Độn là vùng đất kỳ lạ và nguy hiểm sinh ra trong Hỗn Độn, một khi tiến vào rất có thể không ra ngoài được.” Tiếp dẫn sứ nói: “Chắc ngươi đã từng nghe rằng trong bí cảnh có rất nhiều cơ duyên rồi đúng không?”
“Có nghe rồi.” Vương Đằng gật đầu, khiêm tốn xin chỉ dạy: “Có phải nơi này có cách lý giải gì đó?”
“Cấm địa Hỗn Độn chính là nơi xuất hiện cơ duyên, phải xem ngươi có thực lực để lấy hay không rồi.” Tiếp dẫn sứ nhếch khóe miệng, nói.
“...” Vương Đằng thầm chửi má nó trong lòng.
‘Sổ tay bí cảnh’ kia không nói rõ, chỉ nói cơ duyên kèm theo nguy hiểm, lại không nói nguy hiểm đến thế.
Mệt cho hắn còn mong muốn xa xỉ một chút.
Nếu sớm biết cơ duyên ở trong cái gọi là cấm địa Hỗn Độn, hắn cũng không nghĩ nhiều làm gì.
Mặc dù Vương Đằng muốn ra ngoài hòn đảo xem một chút, nhưng với điều kiện tiên quyết là bảo vệ cái mạng nhỏ của mình, hắn ra ngoài nhặt bong bóng thuộc tính, tiến gần cảm ngộ các loại pháp tắc căn nguyên, không hơn.
Hắn không tự phụ đến mức đi đụng vào những cấm địa Hỗn Độn kia.
Nhưng hắn không nghĩ tới, ‘sổ tay bí cảnh’ chỉ tiêu tốn có mấy điểm tích lũy của hắn thì ai lại để thông tin quan trọng trong đó chứ.
Vương Đằng buồn bực trong lòng, nhìn thoáng qua vẻ mặt của tiếp dẫn sứ, càng buồn hơn. Hắn cảm giác đối phương như đang giễu cợt mình.
Thoạt nhìn tiếp dẫn sứ này có vẻ xấu xa.
“Cấm địa trong Hỗn Độn có nguy hiểm gì?” Vương Đằng không nhịn được hỏi.
“Không thể xác định nguy hiểm, có khả năng xuất hiện Hỗn Độn thú, cũng có thể là vùng đất cực kỳ nguy hiểm, tất cả đều không thể đoán trước.” Tiếp dẫn sứ nói xong, không nhịn được lại nói tiếp: “Được rồi, nói thế thôi, nhiệm vụ của ta coi như hoàn thành, tiếp theo phải dựa vào chính ngươi rồi.”
Âm thanh vừa dứt, hắn hóa thành ánh sáng bay lên bầu trời, đảo mắt đã biến mất trước mặt Vương Đằng.
“A, vị tiếp dẫn sứ này coi bộ rất không dễ nói chuyện nhưng thực ra đều nói với ngươi hết rồi. Những lời nói lúc nãy của hắn đáng giá không ít điểm tích lũy.” Giọng nói Viên Cổn Cổn vang lên trong đầu Vương Đằng.
“Lại là một tên chết vì sĩ diện.” Vương Đằng lắc đầu: “Ơ, sao ta vừa nói lại?”
Viên Cổn Cổn âm thầm cười một tiếng, hỏi: “Ngươi chuẩn bị đi ra ngoài à?”
“Điều đó là đương nhiên rồi. Vất vả lắm mới tới đây được một chuyến, nhất định phải đi ra bên ngoài, lần sau tới còn chẳng biết là lúc nào nữa.” Vương Đằng nói.
“Vậy ngươi tự cẩn thận.” Viên Cổn Cổn không khuyên nữa. Nó biết mình không lay chuyển được Vương Đằng, hơn nữa nó cũng muốn nhìn xem rốt cuộc bí cảnh Hỗn Độn có hình dạng thế nào?
Vương Đằng nhìn quanh, tìm một ngôi nhà đá không có người đi vào, lồng phòng hộ của nhà đá tự động mở ra, vô cùng nhân tính hóa.
Hắn đi vào bên trong nhà nhìn, phát hiện đúng như suy đoán, bên trong bày biện rất đơn giản, phòng tắm, phòng ngủ, phòng tu luyện. Chỉ có ba phòng, không có thêm phòng nào khác!
Vương Đằng đi lên sân thượng, muốn đi cảm nhận chỗ tu luyện của cường giả một chút.
“Ồ!” Vương Đằng đi tới sân thượng, không khỏi ồ lên một tiếng, ở đây có bong bóng thuộc tính.
Vốn chỉ cho rằng đây là sân thượng bình thường, tiện cho việc quan sát pháp tắc căn nguyên trên bầu trời hiện ra, không ngờ có thu hoạch ngoài dự tính.
Vương Đằng lập tức nhặt bong bóng thuộc tính lên.
‘Căn nguyên hệ Mộc x10’
‘Lĩnh vực hệ Mộc x10’
‘Căn nguyên hệ Mộc x10’
...
Ba bong bóng thuộc tính dung nhập toàn bộ vào trong thân thể Vương Đằng, hai căn nguyên hệ Mộc và một lĩnh vực hệ Mộc.
Giá trị thuộc tính không nhiều nhưng đều là thuộc tính Vương Đằng có dùng tới.
Vương Đằng lập tức cảm giác trong đầu hiểu sâu hơn về lĩnh vực hệ Mộc, và căn nguyên hệ Mộc.
Đã rất lâu rồi hắn chưa tăng hai loại thuộc tính này.
Bởi vì dù ở trong trận chiến thiên tài tranh bá, không có ai vượt qua hắn trong lĩnh vực hệ Mộc và căn nguyên hệ Mộc, nên không thể nào mang lại cho hắn cảm ngộ cập nhật.
Nhưng giây phút này, ở trên sân thượng lấy được bong bóng thuộc tính có thể giúp tăng cảm ngộ của hắn đối với lĩnh vực hệ Mộc và căn nguyên hệ Mộc.
Loại cảm giác này hết sức tuyệt vời!”
“Tại sao ở đây lại có bong bóng thuộc tính?” Sau khi Vương Đằng hấp thu bong bóng thuộc tính, trong lòng nảy xuất hiện câu hỏi.
Rất nhanh hắn phát hiện ra vấn đề. Hắn thấy được một số vết khắc và hoa văn trên sàn nhà nơi bong bóng thuộc tính sinh ra, giống như có từ lâu lắm rồi, toả ra dao động đặc biệt.
“Thì ra là như vậy.” Vương Đằng hiểu ra: “Đây là cảm ngộ người trước lưu lại.”
Vương Đằng đi tới sân thượng của nhà đá, duỗi tay vuốt ve những dấu vết người trước lưu lại.
Với thiên phú của hắn, dù không cần nhặt thuộc tính cũng có thể cảm ứng được chút gì đó.
Hắn trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, chuẩn bị cảm ngộ.
Ở đây, ngoại trừ những dấu vết hỗn độn trên mặt đất, lan can xung quanh cũng có.
Đối với học viên mới, đây là nơi cảm ngộ vô cùng thích hợp.
Bởi vì mấy dấu vết này có thể là do cấp Giới Chủ, thậm chí cấp Bất Hủ để lại, trợ giúp rất lớn cho thế hệ sau.
Dù bọn họ chỉ lưu lại một ít cảm ngộ cũng đủ để dẫn dắt người khác.