Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2222 - Chương 2222. Lợi Ích Của Hỗn Độn Thú Đúng Là Không Thể Tả! (2)

Chương 2222. Lợi ích của Hỗn Độn thú đúng là không thể tả! (2)
Chương 2222. Lợi ích của Hỗn Độn thú đúng là không thể tả! (2)

Ví dụ như Hỗn Độn thú trước mặt này, thực lực có thể tương đương với cấp Hằng Tinh nhưng mà trí tuệ thì đúng là không dám khen. Bình thường trí tuệ của tinh thú cấp Hoàng hạ vị đã khác với nhân loại nhưng mà Hỗn Độn thú này chưa bỏ được dã tính, thoạt nhìn không có vẻ thông minh gì mấy.

Nói lại thấy kỳ quái, loại sinh vật Hỗn Độn thú này phải càng cao cấp hơn chứ? Cớ sao lại ngược đời trí tuệ đi xuống như vậy?

Đang suy nghĩ, thể khí Hỗn Độn dưới chân lại ngưng tụ lần nữa, hóa thành quái thú đá lúc trước, đánh tới Vương Đằng.

“Vậy mà không chết sao?” Ánh mắt Vương Đằng kỳ quái đánh giá con Hỗn Độn thú này, ra tay lần nữa, một quyền đánh tới trên người Hỗn Độn thú.

Ầm!

Hỗn Độn thú nổ bung, hóa thành thể khí Hỗn Độn lần nữa, nhưng không lâu sau lại ngưng tụ, bỏ chạy.

Nó đã biết Vương Đằng mạnh mẽ, mặc dù không thông minh nhưng không ngu tới mức tiếp tục tìm chết.

“Hơi phiền!” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, trong lòng vừa động, ra quyền thêm lần nữa, lần này trong quyền kình gia tăng thêm pháp tắc căn nguyên hệ Hỏa, trực tiếp đánh trên người Hỗn Độn thú.

Ầm!

Quyền ấn màu đỏ thắm mạnh mẽ trực tiếp nổ tung Hỗn Độn thú, hóa thành vô số khí Hỗn Độn bắn ngược ra.

“Bây giờ mới chết?” Vương Đằng nhìn phía trước.

Cuối cùng những dòng khí Hỗn Độn không ngưng tụ lại nữa, nơi Hỗn Độn thú chết có một viên sáng màu vàng lớn chưa bằng bàn tay bay, muốn chạy trốn.

Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe lên, niệm lực tinh thần tuôn ra vây quanh viên sáng màu vàng kia, lấy về trong tay.

“Đây là gì? Thể linh hồn của Hỗn Độn thú à?”

Vương Đằng đánh giá viên sáng màu vàng trong tay, cảm giác được khí tức vô cùng thoải mái từ viên sáng màu vàng phát tán ra, sâu trong linh hồn hắn đột nhiên sinh ra khát vọng.

Ăn nó đi!

Ý nghĩ này nảy lên, làm Vương Đằng sợ hết hồn.

Linh hồn của hắn muốn cắn nuốt viên sáng màu vàng này, tình huống như vậy quá hiếm thấy, ngay cả khi gặp được bong bóng thuộc tính tinh thần, hắn cũng không khát vọng như vậy.

“Vương Đằng, ta cảm thấy vật này có ích cho ta?!” Viên Cổn Cổn chần chờ nói.

“Có ích cho ngươi!” Vương Đằng chợt sửng sốt, chẳng lẽ không chỉ hắn muốn cắn nuốt viên sáng màu vàng này mà ngay cả Viên Cổn Cổn cũng thế?

“Đúng, ta cảm thấy nó có thể tăng cấp độ sinh mệnh của ta.” Viên Cổn Cổn trịnh trọng gật đầu nói.

“Nếu không, ngươi thử đi?” Vương Đằng đưa viên sáng màu vàng cho Viên Cổn Cổn. Hắn không dám tùy tiện cắn nuốt vật thuộc về phương diện linh hồn, chi bằng cho Viên Cổn Cổn thử trước.

“Sao ta cảm thấy ngươi lấy ta ra làm thí nghiệm vậy?” Viên Cổn Cổn nghi hoặc nói.

“Khụ khụ. Sao có thể chứ. Ta thấy ngươi khát vọng có nó như vậy, thế nên mới đưa nó cho ngươi, ngươi đừng có mà không biết tốt xấu. Ta cảm thấy vật này cũng có điểm tốt với ta, nếu không phải ngươi muốn thì ta đã tự cắn nuốt rồi.” Vương Đằng tức giận nói.

Hắn vừa nói vừa thu viên sáng màu vàng vào trong thức hải của mình.

“Ai nói không cần.” Viên Cổn Cổn nhanh tay lẹ mắt, lập tức đoạt lấy viên sáng màu vàng, nhét vào trong miệng của mình, quai hàm phồng lên, bàn tay nhỏ bé ép trên miệng hai cái, nuốt xuống nguyên cả viên.

Vương Đằng im lặng nhìn nó.

Sau một giây, trong cơ thể Viên Cổn Cổn bộc phát ra ánh sáng vàng, mặt nó đầy vẻ hưởng thụ, trông vô cùng thoải mái.

Vương Đằng vẫn chú ý phản ứng của nó, lúc này trong lòng hơi động, mở ra ‘đôi mắt Chân Thị’ nhìn, lập tức phát hiện căn nguyên sinh mệnh và căn nguyên linh hồn của Viên Cổn Cổn hình như tăng lên.

Bởi vì hắn thấy được cả quá trình, thế nên dù tăng lên một tí ti nhưng cũng không tránh được ánh mắt của hắn.

“Xem ra lợi ích của Hỗn Độn thú đúng là không thể tả.” Vương Đằng thầm nghĩ.

Viên Cổn Cổn thoải mái rên lên một tiếng, ánh mắt sáng lên, nói: “Vương Đằng, vật này đúng là có ích với ta. Mau! Mau! Chúng ta đi săn giết Hỗn Độn thú.”

“Đừng kích động, viên sáng màu vàng này là thấy ngươi vất vả bên cạnh ta nên ta thưởng, viên tiếp theo ta quyết định tự thử.” Vương Đằng sâu xa nói.

“...” Viên Cổn Cổn lập tức u oán nhìn Vương Đằng: “Ngươi không thể như vậy.”

“Ngươi không ra tay gì cả, Hỗn Độn thú này là ta trăm cay nghìn đắng săn giết được.” Vương Đằng nói.

“Nhưng nếu cấp độ sinh mệnh của ta tăng lên, có thể làm được nhiều chuyện hơn, cũng trợ giúp ngươi rất lớn.” Viên Cổn Cổn lập tức phản bác.

“Xem tâm trạng của ta vậy.” Vương Đằng sờ cằm, nhả ra nói.

“Ngàn vạn lần đừng quên ta. Ta là sinh mệnh trí năng trung thành và tận tâm của ngươi. Ta là độc nhất vô nhị, giúp ta chính là giúp ngươi đó.” Viên Cổn Cổn đi theo bên cạnh Vương Đằng, không ngừng nhắc đi nhắc lại, sợ Vương Đằng thật sự không giúp nó.

“Được rồi, được rồi, ngươi đừng nói nữa.” Vương Đằng im lặng khoát tay áo.

Ánh mắt của hắn quét qua bốn phía, mới nãy đánh chết Hỗn Độn thú còn có bong bóng thuộc tính rơi ra, vội vàng nhặt lên.

‘Căn nguyên hệ Thổ x50’

‘Năng lượng căn nguyên Hỗn Độn x300’

‘Thuộc tính trắng x10000’

...

“Ồ, còn có năng lượng căn nguyên Hỗn Độn và thuộc tính trắng.” Vương Đằng thấy ngoài ý muốn, không ngờ giết chết Hỗn Độn thú còn có thể rơi ra năng lượng căn nguyên Hỗn Độn và thuộc tính trắng.

Xem ra Hỗn Độn thú ở hệ thống ba nơi này và tinh thú cũng tương tự, cũng có thể rơi ra thuộc tính trắng.

Hơn nữa con Hỗn Độn thú này rơi khoảng mười ngàn điểm thuộc tính trắng, đây là khoản thu hoạch không nhỏ.

Năng lượng căn nguyên Hỗn Độn cũng có ba trăm điểm, nhiều hơn lúc nhặt ở vết nứt không gian.

Ngoài ra pháp tắc căn nguyên hệ Thổ cũng không nằm trong dự liệu của Vương Đằng.

Bởi vì lúc trước hắn vận dụng lực quy tắc mới đánh chết Hỗn Độn thú, có thể thấy Hỗn Độn thú hẳn là có liên quan đến pháp tắc căn nguyên.

Vương Đằng xoay người chuẩn bị đi vào phi thuyền, hiện tại hắn lại thêm một nhiệm vụ, đó là săn giết Hỗn Độn thú.

“Chẳng phải vị tiếp dẫn sứ kia nói bên ngoài có rất nhiều Hỗn Độn thú ư, sao lại chẳng thấy một con? Lẽ nào nãy ta gặp phải một con lạc đàn?” Vương Đằng hơi thất vọng nói.

Hết chương 2222.
Bình Luận (0)
Comment