“Vương Đằng, ngươi nhìn bên kia đi.” Đột nhiên Viên Cổn Cổn yếu ớt nói.
Vương Đằng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bên tay phải mình xuất hiện vô số ánh mắt từ lúc nào, hung dữ nhìn chằm chằm hắn.
Grào!
Từng tiếng gầm gừ lập tức vang lên, một đoàn Hỗn Độn thú ầm ầm lao đến.
“Mẹ nó!”
“Đờ mờ!”
Vương Đằng cảm thấy lúc này chỉ có một tiếng cmn mới có thể biểu đạt tâm trạng hỏng bét của bản thân mình.
Vừa nãy còn nói sao lại chỉ có một con Hỗn Độn thú, trong nháy mắt lại lòi ra vô số con, đây là đồ phá hoại thế nào.
Miệng quạ đen!
Nhưng tình hình lúc này căn bản không cho phép hắn suy nghĩ nhiều như thế...
Grừ!
Grào!
...
Bốn phía đều là tiếng gầm gừ, từng con Hỗn Độn thú hình dạng khác nhau từ trong Hỗn Độn hiện thân, lao thẳng đến Vương Đằng.
“Chạy!” Vương Đằng tê cả da đầu, xoay người Không Thiểm một lần, trở lại trong phi thuyền, bằng tốc độ cực nhanh trốn xa.
Lời nói hùng hồn muốn săn giết Hỗn Độn thú vừa nãy, bây giờ đã sớm quăng ra khỏi chín tầng mây, cẩu mệnh trước quan trọng.
Trước đó vị tiếp dẫn sứ kia nói đúng, số lượng Hỗn Độn thú quá nhiều, rất nguy hiểm, không thể địch lại.
Huống chi Hỗn Độn thú phải dùng lực pháp tắc căn nguyên mới có thể giết chết, chút lực pháp tắc căn nguyên của hắn không đủ chống đỡ cho hắn đối mặt với nhiều Hỗn Độn thú như vậy.
Nếu đánh giết Hỗn Độn thú mà không dùng lực pháp tắc căn nguyên, chẳng mấy chốc nó sẽ khôi phục lại nguyên dạng, chuyện này rất bất lợi với Vương Đằng.
Cho nên phương pháp tốt nhất bây giờ chính là chạy trốn trước, tốt nhất có thể làm đám Hỗn Độn thú sau lưng tản ra, sau đó lại đánh bại từng con.
Đáng tiếc, Hỗn Độn thú đương nhiên sẽ không để Vương Đằng tuỳ tiện chạy thoát, trong tiếng gầm gừ, từng con Hỗn Độn thú phát động công kích, miệng bọn chúng ngưng tụ ra từng chùm sáng Hỗn Độn, trong đó có ẩn chứa lực quy tắc, sau đó bắn về phi thuyền Ma Sát.
“Nhanh tránh đi!” Sắc mặt Vương Đằng khẽ biến, lập tức nói.
Sắc mặt Viên Cổn Cổn nghiêm trọng, lập tức điều khiển phi thuyền, né tránh công kích sau lưng.
Ầm!
Ầm!
Tiếng ầm vang không ngừng truyền đến, từng đợt công kích nổ tung xung quanh phi thuyền.
Những con Hỗn Độn thú này mặc dù chỉ tương đương với cấp Hằng Tinh, hoặc là cấp Vũ Trụ, nhưng công kích của bọn chúng lại đều ẩn chứa một tia lực pháp tắc căn nguyên, không thể khinh thường.
Đặc biệt là có một vài công kích ẩn chứa lực pháp tắc căn nguyên hệ Phong, lực pháp tắc căn nguyên hệ Lôi, lực pháp tắc căn nguyên hệ Quang,… vân vân, tốc độ cực nhanh, ngay cả phi thuyền Ma Sát cũng không có ưu thế quá lớn.
Đương nhiên, trong hoàn cảnh khu vực Hỗn Độn khó lường cũng là một nguyên nhân quan trọng tạo thành việc phi thuyền không cách nào tăng tốc.
Trong Hỗn Độn có rất nhiều nơi tồn tại vết nứt không gian, phi thuyền Ma Sát không thể trực tiếp lao qua.
Xung quanh những vết nứt không gian có lực quy tắc lộ rõ, nếu như cứ lao vào, cho dù là phi thuyền cấp Giới Chủ cũng không có kết cục gì tốt.
Quan trọng hơn là, theo công kích của Hỗn Độn thú bộc phát, xung quanh càng lúc càng có nhiều Hỗn Độn thú bị hấp dẫn tới, vây quanh phi thuyền Ma Sát.
Đối với mấy con Hỗn Độn thú này, phi thuyền Ma Sát của Vương Đằng chính là kẻ xâm nhập từ bên ngoài đến, mặc dù Hỗn Độn thú không có trí khôn gì, nhưng bản năng bảo vệ lãnh địa lại cực kỳ mãnh liệt.
“Vương Đằng, nhất định phải nghĩ cách thoát khỏi những Hỗn Độn thú này, nếu không thì cho dù là phi thuyền Ma Sát của chúng ta cũng không nổi được công kích từ bọn chúng.” Giọng Viên Cổn Cổn nghiêm trọng nói.
“Không nghĩ tới những con Hỗn Độn thú này thế mà điên cuồng đến vậy, thực sự là ngoài dự liệu.” Vương Đằng thông qua toàn cảnh mô phỏng nhìn Hỗn Độn thú không ngừng hiện ra bốn phía, không khỏi có chút bất đắc dĩ.
Quá nhiều!
Cho dù ra tay, cũng không hoàn toàn diệt hết!
“Đúng vậy, số lượng này cũng quá kinh khủng, hơn nữa căn bản không để cho con người ta thời gian phản ứng, đột ngột xuất hiện, ngay cả chúng ta đều không phát hiện.” Viên Cổn Cổn lắc đầu, lúc này nó cũng chẳng còn hơi để suy nghĩ về những chỗ tốt Hỗn Độn thú mang đến nữa, nhiều Hỗn Độn thú như vậy khiến nó cảm nhận được ác ý và đòn hiểm đến từ Hỗn Độn.
Sự thật nói cho bọn họ, nơi này không chỉ là vùng đất cơ duyên, càng là vùng đất hung ác tràn đầy nguy hiểm.
Nếu không cẩn thận, bỏ luôn mạng vào, Vương Đằng nhất định sẽ trở thành trò cười lớn nhất của bảy đại học viện tinh không.
Thiên tài không khống chế được cơ duyên, thì tính là thiên tài gì chứ.
“Những Hỗn Độn thú này hình như hơi lạ, bọn chúng có thể ẩn nấp hoàn mỹ trong Hỗn Độn, hơn nữa còn có thể sớm phát hiện tồn tại của ta.” Vương Đằng cau mày nói.
Phải biết thủ đoạn ẩn nấp của hắn, ngay cả cường giả cấp Giới Chủ cũng có thể tạm thời giấu diếm được, kết quả vừa nãy khi muốn đánh lén Hỗn Độn thú đá, thế mà bị phát hiện.
Điều này rất không thể tưởng tượng nổi.
Nhưng Vương Đằng cũng không biết làm sao đối phương phát hiện ra hắn.
Đối với Hỗn Độn thú, Vương Đằng không hiểu biết nhiều lắm.
Thậm chí không ai có thể nói rằng bản thân hiểu biết vô cùng thấu đáo về Hỗn Độn thú, đây là một loại thể sinh vật vô cùng kỳ dị, rất nhiều người đều chỉ biết vài thứ bên ngoài.
“Có lẽ là do dòng khí Hỗn Độn?” Viên Cổn Cổn suy đoán.
“Không khác với những gì ta nghĩ lắm.” Vương Đằng như có điều suy nghĩ khẽ gật đầu, thứ duy nhất hắn có thể nghĩ đến chính là dòng khí Hỗn Độn.
Có lẽ những Hỗn Độn thú này có thể thông qua dòng khí Hỗn Độn cảm nhận bên ngoài, cho nên Vương Đằng ở vùng đất khắp nơi đều là dòng khí Hỗn Độn này, rất khó để không bị phát hiện.
Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán mà thôi, rốt cuộc có phải hay không còn cần nghiên cứu thêm.
Ầm!
Phi thuyền hơi chấn động một hồi, đây là do có công kích bắn vào phi thuyền.
Phi thuyền cấp Giới Chủ có thể cản lại công kích từ cường giả cấp Giới Chủ, tự nhiên có thể cản được công kích ẩn chứa lực pháp tắc căn nguyên.
Đây là sự khác nhau giữa cấp Vực Chủ và cấp Giới Chủ.