Có thể nói, giữa phi thuyền cấp Giới Chủ và phi thuyền cấp Vực Chủ có một đường ranh giới kỹ thuật, chỉ khi phá bỏ được ranh giới kỹ thuật này, mới xem như là phi thuyền cấp Giới Chủ.
Lúc này, công kích từ Hỗn Độn thú rơi vào trên phi thuyền, mặc dù khiến phi thuyền chấn động một hồi, nhưng cũng không đáng ngại, công kích của đối phương còn không đánh vỡ được vòng phòng hộ, chỉ làm xuất hiện tổn hại rất nhỏ.
Nhưng Viên Cổn Cổn cũng không dám buông lỏng cảnh giác, bởi vì Hỗn Độn thú quá nhiều, nếu như tùy ý tiếp tục công kích như vậy thì sớm muộn gì vòng phòng hộ của phi thuyền cũng sẽ bị công phá.
“Viên Cổn Cổn, chúng ta thu lại phi thuyền.” Vương Đằng đột nhiên nói.
“Thu lại phi thuyền? Ngươi điên hả? Không có phi thuyền, sao chúng ta có thể chạy lại đám Hỗn Độn thú này.” Viên Cổn Cổn kinh ngạc nói.
“Cho dù dùng phi thuyền, với tình hình bây giờ, chúng ta cũng rất khó thoát khỏi những Hỗn Độn thú này, bọn chúng sẽ không ngừng không nghỉ đuổi giết chúng ta.” Vương Đằng lắc đầu nói: “Cho nên chỉ có thể đập nồi dìm thuyền, mạo hiểm thử một lần.”
“Ngươi có cách nào hả?” Viên Cổn Cổn nghi ngờ hỏi, nghe ý trong lời Vương Đằng nói, hình như hắn nghĩ được cách nào đó.
“Thử một chút xem sao, chuẩn bị sẵn sàng.” Vương Đằng không giải thích nhiều, hờ hững nói một câu, chuẩn bị xông ra bên ngoài phi thuyền.
Viên Cổn Cổn bất đắc dĩ, đành phải làm phi thuyền giảm tốc độ, sau đó ngừng lại.
Vương Đằng xông ra khỏi phi thuyền trước, thu nó lại, sau đó xông vào một dòng khí Hỗn Độn gần đó.
Thao tác này làm Viên Cổn Cổn thấy hơi choáng váng.
Vừa rồi còn suy đoán Hỗn Độn thú thông qua dòng khí Hỗn Độn cảm nhận bên ngoài, bây giờ bản thân thế mà xông vào trong dòng khí Hỗn Độn.
Đây không phải tự chui đầu vào lưới sao?
Viên Cổn Cổn cũng không biết nên nói gì cho phải.
Cùng lúc đó, lúc phi thuyền giảm tốc độ đứng lại vừa nãy, Hỗn Độn thú phía sau đã càng ngày càng đến gần, tự nhiên bọn chúng cũng nhìn thấy Vương Đằng xông vào trong dòng khí Hỗn Độn, lập tức cả đám cũng gấp gáp vọt vào theo.
Nơi này chính là địa bàn của bọn chúng, vào dòng khí Hỗn Độn, không phải muốn chết sao?
Nhưng rất nhanh bọn chúng liền phát hiện, chuyện cũng không phải là như vậy...
Không thấy người đâu!
Biến mất rồi!
Vô số Hỗn Độn thú đấu đá lung tung trong dòng khí Hỗn Độn, tìm kiếm bóng người Vương Đằng khắp nơi, nhưng làm thế nào cũng không tìm thấy, tựa như đã hoàn toàn biến mất.
Grào!
Grào!
Từng trận tiếng rống phẫn nộ từ trong miệng Hỗn Độn thú truyền ra.
Tìm trong chốc lát, rất nhiều Hỗn Độn thú tìm không thấy mục tiêu công kích đành lần lượt tản đi.
“Sao ngươi làm được vậy?” Viên Cổn Cổn thấy cảnh này, con mắt đều trừng lớn hết cỡ, mặt đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Mấy con Hỗn Độn thú đang du đãng cách bọn họ không xa, nhưng cũng không cách nào phát hiện Vương Đằng, giống như bị mù.
“Rất đơn giản.” Vương Đằng mỉm cười: “Chỉ cần dung nhập vào trong Hỗn Độn là được.”
“Dung nhập vào trong Hỗn Độn?” Mặt Viên Cổn Cổn tràn đầy kinh ngạc, đột nhiên đã nhận ra cái gì đó: “Mặt ngoài cơ thể ngươi hình như có một tầng năng lượng căn nguyên Hỗn Độn?”
“Không sai, ta dùng năng lượng căn nguyên Hỗn Độn bao trùm toàn thân, sau đó lại dùng thiên phú ngụy trang dung nhập vào trong Hỗn Độn, không chê vào đâu được, tìm không ra bất kỳ sơ hở, Hỗn Độn thú tự nhiên không phát hiện được ta.” Vương Đằng cười hì hì nói.
Thật ra hắn vừa rồi cũng cùng đường, chẳng qua là không còn cách nào khác, chỉ có thể thử như thế một lần.
May mắn giống nhưu hắn suy đoán, phương pháp này quả thật có hiệu quả.
“Còn có thể như vậy luôn.” Viên Cổn Cổn lắc đầu, trong lòng cũng không thể không bội phục sự cơ trí của Vương Đằng, lại có thể nghĩ đến biện pháp như thế trong tình huống đó, nhưng nó đột nhiên kịp phản ứng lại, ý vị không rõ nhìn qua Vương Đằng nói: “Quả nhiên ngươi lấy được năng lượng căn nguyên Hỗn Độn.”
Vương Đằng cười cười, không nói gì.
Chuyện này vốn không giải thích được, cứ để Viên Cổn Cổn đoán đi thôi.
“Những Hỗn Độn thú này rượt chúng ta thảm như vậy, hiện tại là lúc nên tính sổ.” Vương Đằng nhìn về ba con Hỗn Độn thú cách gần nhất phía trước, ánh mắt loé lên ánh sáng nguy hiểm.
“Ngươi không sợ lại dẫn Hỗn Độn thú đến khác à?” Viên Cổn Cổn cạn lời nói.
Đây thật là nhớ ăn không nhớ đánh, vừa nãy còn bị rượt thảm như vậy, hiện tại lại còn muốn đánh chủ ý lên Hỗn Độn thú.
Mặc dù nó cũng muốn báo thù, càng cảm thấy rất hứng thú với “thể linh hồn” của Hỗn Độn thú, nhưng màn bị đuổi giết vừa rồi thật sự là cực kỳ mạo hiểm, nó cũng không muốn trải nghiệm lại lần nữa.
“Yên tâm, lần này ta sẽ rất cẩn thận, giết hết mấy con Hỗn Độn thú này, chúng ta lập tức nấp đi, chờ bọn chúng buông lỏng cảnh giác, lại tiếp tục săn giết.” Vương Đằng nói.
“Thôi vậy, tự ngươi cẩn thận.” Viên Cổn Cổn biết mình không ngăn được Vương Đằng, đành nhìn hắn săn giết Hỗn Độn thú thế nào.
Nơi này nhiều Hỗn Độn thú như vậy, nếu như có thể lấy được nhiều “thể linh hồn” của Hỗn Độn thú, nó tuyệt đối có thể thực hiện hình thức quá độ sinh mệnh.
Viên Cổn Cổn không khỏi mong đợi.
Vương Đằng không nói gì, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm ba con Hỗn Độn thú phía trước, nín thở.
Ba con Hỗn Độn thú chậm rãi tới gần khu vực chỗ Vương Đằng, hoàn toàn không phát hiện sự tồn tại của Vương Đằng, tính cảnh giác của bọn chúng sớm đã buông lỏng đến thấp nhất.
“Chính là lúc này!”
Tinh quang trong mắt Vương Đằng chợt loé qua, đưa tay chỉ về phía trước, ba luồng Hỏa Thiệt đột ngột bắn ra, phía trên quấn quanh lực pháp tắc căn nguyên hệ Hỏa, tản ra nhiệt độ cao nóng rực.
Tốc độ Hỏa Thiệt cực nhanh, khoảng cách lại ngắn, ba con Hỗn Độn thú còn chưa kịp phản ứng đã lập tức bị bắn thủng đầu.
Bùm! Bùm! Bùm!
Ba tiếng vang trầm đục truyền ra, ba con Hỗn Độn thú đồng thời nổ tung, dòng khí Hỗn Độn bắn ra bốn phương tám hướng, ba đốm sáng vàng muốn thừa cơ chạy đi.
Trong mắt Vương Đằng chợt loé tinh quang, niệm lực tinh thần lập tức quét ra, cuốn ba đốm sáng vàng trở về.
Cùng cuốn về còn có không ít bong bóng thuộc tính.