Sau đó hắn không dừng lại một hơi nào, trực tiếp trốn chạy, di chuyển đến một khu vực Hỗn Độn khác, nấp đi.
Grào!
Tiếng rống giận dữ lại vang lên, không ít Hỗn Độn thú đã nhận ra điều dị thường bên này, bay thẳng đến, đáng tiếc vẫn không tìm được bất cứ thứ gì.
Hỗn Độn thú bốn phía đang tức giận gầm thét.
Viên Cổn Cổn kinh hồn táng đảm, sợ Vương Đằng bị phát hiện.
Nhưng bản thân Vương Đằng lại bình tĩnh như chó, cười hì hì nhìn một màn này.
Không đến một lát sau, bởi vì không tìm thấy tung tích Vương Đằng, Hỗn Độn thú chỉ có thể rút đi, chỉ có một vài con còn đang du đãng ở gần đó.
Vương Đằng hờ hững cười một tiếng, mắt nhìn giao diện thuộc tính, bong bóng thuộc tính vừa mới nhặt cũng không ít.
‘Căn nguyên hệ Thủy x 50’
‘Năng lượng căn nguyên Hỗn Độn x 250’
‘Thuộc tính trắng x 10000’
‘Căn nguyên hệ Phong x 40’
‘Năng lượng căn nguyên Hỗn Độn x 200’
‘Thuộc tính trắng x 8000’
‘Căn nguyên hệ Hỏa x 45’
‘Năng lượng căn nguyên Hỗn Độn x 220’
‘Thuộc tính trắng x 8500’
...
“Ba loại lực pháp tắc căn nguyên!” Vương Đằng không khỏi vui vẻ trong lòng.
Thoáng cái đạt được ba loại lực pháp tắc căn nguyên, quả thực còn sảng khoái hơn cạo lông cừu của cường giả cấp Giới Chủ!
Ngoài ra, còn có ba viên năng lượng căn nguyên Hỗn Độn lưu chuyển trong cơ thể hắn, dần kết hợp lại cùng nhau, dung hợp lại với năng lượng căn nguyên Hỗn Độn lúc trước, sau đó chứa đựng trong biển hư vô.
May mà có những năng lượng căn nguyên Hỗn Độn này, nếu không Vương Đằng không thể dễ dàng lừa gạt những Hỗn Độn thú đó như vậy được.
Dù rằng cứ như vậy, ắt sẽ tiêu hao một phần năng lượng căn nguyên Hỗn Độn, nhưng tổng thể mà nói, hắn vẫn kiếm lời.
Vụ mua bán này không hề thua thiệt chút nào.
Ngoài ra còn có thuộc tính trắng, thuộc tính trắng ba con Hỗn Độn thú rơi ra hơi có khác nhau, một con 10000, một con 8000, một con 8500, tổng cộng 26500 điểm, cộng thêm 10000 điểm thu hoạch trước đó, chính là 36500 điểm.
Chỉ săn giết có bốn con Hỗn Độn thú mà đã thu được 36500 điểm thuộc tính trắng, còn sảng khoái hơn săn giết tinh thú.
Vương Đằng nhìn thuộc tính trắng của bản thân, khóe miệng không cong lên, thỏa mãn chưa từng có trước đó.
‘Thuộc tính trắng’: 3678500
Đây chính là thuộc tính trắng Vương Đằng thu hoạch được trong trận chiến thiên tài tranh bá, ước chừng hơn ba triệu sáu!!!
Vương Đằng chưa từng có nhiều thuộc tính trắng như vậy bao giờ.
Hiện giờ săn giết Hỗn Độn thú, thuộc tính trắng lại tăng trưởng lần nữa, hơn nữa còn có rất nhiều Hỗn Độn thú chờ hắn đi săn giết, không chừng chờ khi hắn rời bí cảnh Hỗn Độn, thuộc tính trắng có thể đột phá qua mức bốn triệu cũng không chừng, thậm chí còn nhiều hơn thế.
Hỗn Độn thú thực sự là phúc lợi của hắn!
Vương Đằng vô cùng vui sướng, lập tức nghĩ đến còn có “thể linh hồn” của ba Hỗn Độn thú nữa!
Ba đốm sáng vàng mới là thu hoạch lớn nhất!
Lần này hắn muốn chính hắn cắn nuốt.
Không cho Viên Cổn Cổn!
Viên Cổn Cổn đã thử nghiệm một lần, nói rõ rằng “thể linh hồn” của Hỗn Độn thú chẳng những không có hại, ngược lại có rất nhiều chỗ tốt, tự nhiên hắn cũng phải thử xem.
Nhưng lúc hắn muốn lấy ba đốm sáng vàng ra, vẻ mặt đột nhiên cứng đờ.
Không thấy... nữa!??
Ba đốm sáng vàng thế mà không thấy đâu nữa!
Vương Đằng lo lắng đốm sáng vàng sẽ bị Hỗn Độn thú khác phát hiện, cho nên thu đốm sáng vàng vào trong không gian cắn nuốt, nơi đó có thể cất giữ vật thể sinh mệnh, nên có thể cất giữ quả cầu màu vàng.
Nhưng mà bây giờ, đốm sáng vàng lại không thấy đâu nữa!
Tinh thần lực của Vương Đằng nhìn vào trong không gian cắn nuốt, tìm kiếm ba đốm sáng vàng, vẫn không thu hoạch được gì, ba đốm sáng vàng đã hoàn toàn mất đi tung tích.
“Không phải là bị không gian cắn nuốt hấp thu rồi chứ?”
“Nhưng cũng không đúng, cho dù bị cắn nuốt, ta không thể không cảm giác được, không gian cắn nuốt này là của ta, không phải của Hư Vô Thôn Thú.”
“Không phải là nó thông qua liên hệ của không gian cắn nuốt, cắn nuốt ba đốm sáng vàng đó chứ?”
Trong đầu Vương Đằng hiện lên đủ loại suy nghĩ, lông mày dần cau lại.
Mất đi uy hiếp từ Hỗn Độn thú, lúc này Viên Cổn Cổn cũng theo dõi ba đốm sáng vàng, thấy Vương Đằng thật lâu không lấy ra, cho rằng hắn muốn nuốt một mình, lập tức thúc giục: “Vương Đằng, mau lấy ba đốm sáng vàng ra, có ba quả, ta không tham lam, hai quả của ngươi, một quả của ta được chưa.”
“Một quả cũng không có.” Vương Đằng nghiêng đầu liếc nó, sắc mặt hơi đen lại.
“Ngươi bủn xỉn quá đấy, ba quả, chia cho ta một quả cũng không nỡ.” Viên Cổn Cổn trừng mắt, khó có thể tin nhìn Vương Đằng, cảm thấy hắn quá keo kiệt.
“Cút, cút, cút, ba đốm sáng vàng đều mất sạch, ngay cả ta còn chưa cắn nuốt được quả nào nữa.” Vương Đằng tức giận nói.
“Có ý gì? Ba đốm sáng vàng biến mất rồi?” Viên Cổn Cổn hơi sửng sốt, nghi ngờ hỏi.
“Ngươi cho rằng thế nào?” Vương Đằng hỏi ngược lại.
“Ngươi không gạt ta chứ?” Viên Cổn Cổn không tin tưởng lắm.
Vương Đằng không nói chuyện, đột nhiên biến mất ngay tại chỗ, xuất hiện trong không gian cắn nuốt, ánh mắt liếc qua.
Viên Cổn Cổn sống nhờ trong tinh thạch sinh mệnh, mà tinh thạch sinh mệnh ở trên người Vương Đằng, cho nên lúc này cũng xuất hiện trong không gian cắn nuốt, nó chú ý tới sắc mặt Vương Đằng không đúng lắm, đã có chút tin tưởng lời Vương Đằng nói.
“Ngươi để ba qua cầu sáng màu vàng ở nơi này?” Viên Cổn Cổn ngắm nhìn bốn phía, hỏi.
“Nếu không thì ta có thể để đâu?” Vương Đằng nói.
“Có phải là bị tên Hư Vô kia cắn nuốt mất rồi không? Thứ này có trợ giúp đối với ngươi và ta, đối với cự thú Tinh Không như Hư Vô hẳn là cũng có trợ giúp.” Viên Cổn Cổn suy đoán nói.
“Sẽ không, nếu như hắn cắn nuốt ba đốm sáng vàng thì sẽ nói với ta một tiếng.” Vương Đằng nghĩ rõ điểm này nên không hoài nghi đối phương, tính cách Hư Vô khinh thường làm loại chuyện lấy mà không nói này.
Lúc này, hắn đưa mắt nhìn về phía kén sáng trôi nổi trong không gian màu tím đen.
“Thể mẹ tộc Nghĩ Nhân!” Viên Cổn Cổn lập tức phản ứng lại: “Ngươi nói, là nó?”