Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2264 - Chương 2264. Băng Tuyến Trùng! Kiến Trúc Cổ Trong Khe Băng!

Chương 2264. Băng Tuyến trùng! Kiến trúc cổ trong khe băng!
Chương 2264. Băng Tuyến trùng! Kiến trúc cổ trong khe băng!

Một cơn lạnh buốt cuốn qua, sắp đông cứng bé cúc cu của hắn, làm cả người hắn đều không khỏi rùng mình.

Nếu như bị đông lại, tuyệt đối không dễ chịu!

Huống chi nếu như bị đông luôn thì tính sao đây, đây là chuyện của cả một đời người đó.

Những người khác rõ ràng biết đây là chuyện nghiêm túc, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn lúc này, nét mặt vẫn không nén được trở nên hơi cổ quái.

“Khụ khụ, chuyện khẩn cấp, Tất Nghiêu, nếu ngươi có biện pháp, nhanh giúp hắn phá băng này ra đi.” Duy Na vội ho một tiếng nói.

“Rất đơn giản, Đồng Ân, còn có Viên Bạch, hai người các ngươi đều có tu luyện nguyên lực hệ Hỏa, hơ từ bên ngoài là có thể hòa tan băng.” Tất Nghiêu nói.

“Được!” Đồng Ân lập tức khẽ gật đầu, hô: “Tiểu Bạch Bạch, mau tới hỗ trợ.”

“...” Viên Bạch cực kỳ cạn lời với kiểu xưng hô thế này, nhưng cũng không nói thêm gì, cứu người quan trọng.

Hai người đi đến trước mặt Tần Tuyền, ngồi xuống, nguyên lực hệ Hoả bộc phát, bốc cháy lên, mỗi người nhắm vào một chân, bắt đầu hơ băng trên chân.

“Bắt đầu từ phía trên trước, phía trên quan trọng.” Tần Tuyền nói.

Vẻ mặt hai người Viên Bạch và Đồng Ân quái dị, nhưng vẫn làm theo.

“Shhh, cẩn thận một chút, Đồng Ân, ngươi đốt chỗ nào đó?” Tần Tuyền đột nhiên hít vào một ngụm khí lạnh, nhe răng trợn mắt nói.

“Im miệng, cẩn thận giúp ngươi, ngươi còn yêu cầu nhiều như vậy, coi chừng ta không làm nữa.” Đồng Ân tức giận quát lớn.

“...” Tần Tuyền giật miệng, cuối cùng không nói tiếp nữa, chỉ là hắn sắc mặt dần sung huyết đỏ lên, xem ra rất khó chịu.

“Khì khì!” Duy Na không nhịn được cười ra tiếng.

“Tần Tuyền, hiện tại biết không thể đắc tội với phụ nữ chưa?” Thanh niên cõng trường mâu sau lưng cười ha ha nói.

“Billd, ngươi ít cười trên nỗi đau của người khác lại đi, băng này không biết từ đâu đến, không chừng lần sau là ngươi trúng chiêu đó.” Tần Tuyền trừng mắt nhìn thanh niên cõng trường mâu, hừ lạnh nói.

Billd biến sắc, nhìn băng trên chân Tần Tuyền, hiển nhiên cũng cực kỳ kiêng kị.

“Tất Nghiêu, không thích hợp, sao băng này không có dấu hiệu tan rã gì hết vậy?” Viên Bạch đột nhiên kinh nghi bất định nói.

“Cái gì?!” Sắc mặt Tất Nghiêu khẽ biến, vội vàng ngồi xuống, nhìn băng trên chân Tần Tuyền, sắc mặt dần trở nên khó coi: “Sao có thể như vậy, lần trước ta dùng nguyên lực hệ Hoả hơ qua mới hòa tan được băng này mà.”

“Đờ mờ, rốt cuộc ngươi còn có thể đáng tin cậy hơn chút nào không?” Tần Tuyền mắng to.

“Im miệng, để ta nghĩ xem, để ta nghĩ xem, nhất định là chỗ nào đó có vấn đề.” Tất Nghiêu nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên đủ loại hình ảnh.

“Ngươi nhanh giùm đi, lại không nhanh nữa, em trai nhỏ của ông đây sắp giữ không được rồi.” Tần Tuyền chờ trong chốc lát, thực sự sốt ruột, không nhịn được nói.

“Ngươi đừng giục hắn, dùng lửa hình thành từ nguyên lực hệ Hoả hơ qua, băng này hẳn sẽ tạm thời không lan ra nữa.” Duy Na vội vàng nói.

“Ấy, chị Duy Na nói đúng, mặc dù băng này không tan, nhưng không còn lan ra nữa.” Ánh mắt Đồng Ân sáng lên nói.

“Hơ từ bên dưới, nhanh, hơ từ bên dưới ấy.” Lúc này, Tất Nghiêu mở mắt, nói.

“Bắt đầu từ dưới? Ngươi không nói đùa đấy chứ, lỡ như không được, hắn... ừm, giữ không được nữa!” Viên Bạch liếc giữa hai chân Tần Tuyền, nói.

“Ta cũng không biết, lúc ấy ta bắt đầu hơ từ dưới, cuối cùng mới làm băng tan ra.” Tất Nghiêu nói.

“Động thủ đi, không có thời gian để lãng phí đâu.” Lúc này Tần Tuyền chợt tỉnh táo lại, bình tĩnh nói.

“Được.” Viên Bạch khẽ gật đầu, đưa mắt nhìn nhau với Đồng Ân, hai người đồng thời chuyển lửa trong chớp mắt, hơ từ dưới chân Tần Tuyền đi lên.

Răng rắc...

Tiếng vang rất nhỏ đột ngột truyền ra.

“Quả nhiên là được.” Tất Nghiêu mừng rỡ.

Tần Tuyền và những người khác cũng đều thở phào nhẹ nhõm.

Hai người Viên Bạch và Đồng Ân thấy có hiệu quả, lập tức gia tăng chuyển vận nguyên lực hệ Hoả, lửa cháy càng thêm kịch liệt.

Băng trên chân Tần Tuyền tan rã bằng tốc độ mắt thường có thể thấy, cuối cùng hóa thành một vũng nước, tràn xuống dưới chân hắn, lại rất nhanh bị nhiệt độ thấp đông lại, ngưng kết thành một tầng băng màu đỏ tươi mặt băng.

“Shhh!” Tần Tuyền cảm giác trên chân truyền đến từng trận đau nhức, vội vàng lấy thuốc chữa thương ra đắp lên, vết thương kia rất nhanh đã khép lại.

May mắn chỉ là vết thương nhẹ, không nghiêm trọng lắm, nếu không tiếp đó sẽ cực kỳ phiền phức.

Nếu đã cùng nhau tầm bảo, hắn không hy vọng bản thân trở thành gánh nặng của người khác.

Cũng trách hắn ngay từ đầu quá gấp gáp, lại muốn cưỡng ép phá vỡ tầng băng, mới khiến bản thân thương.

“Không có gì đáng ngại chứ?” Duy Na hỏi.

“Không sao.” Tần Tuyền lắc đầu, sau đó ngồi xuống quan sát mặt đất, vừa nãy rốt cuộc là cái gì đóng băng hai chân hắn?

Những người khác cũng sôi nổi ngồi xuống, quan sát đánh giá tầng băng đã ngưng kết trên mặt đất.

“Tần Tuyền, trước khi hai chân ngươi bị đông cứng, có cảm giác gì?” Mắt Tất Nghiêu sáng lên, hỏi.

“Cảm giác hai chân bị một luồng lạnh lẽo thấu xương đâm một cái, sau đó đã bị đóng băng.” Tần Tuyền nhìn hắn một cái, nghĩ lại cảm giác lúc ấy, cũng không giấu diếm cái gì, trực tiếp nói thật.

“Giống y đúc cảm giác lúc ấy của ta.” Tất Nghiêu gật đầu nói.

“Các ngươi nói xem, tại sao phải bắt đầu hơ từ dưới mới có thể hòa tan tầng băng?” Duy Na trầm ngâm nói.

“Có thể là thứ đóng băng hai chân Tần Tuyền ở ngay dưới chỗ đó, chắc là dưới mặt đất, có thể bám vào trên hai chân Tần Tuyền, có tiếp xúc với hắn, cho nên sau khi hơ qua, thứ đó hoặc rút lui, hoặc trực tiếp tử vong, không còn ngọn nguồn, băng tự nhiên cứ vậy hòa tan.” Viên Bạch trầm ngâm nói.

“Ừm, giống như ta nghĩ vừa nãy.” Tất Nghiêu cau mày, nói: “Nhưng rốt cuộc là thứ gì, ta lại vẫn không phát hiện được?”

“Khi đó ngươi cũng từng bị đóng băng một lần? Làm sao trốn ra? Ta nhớ ngươi cũng không phải võ giả hệ Hỏa mà, lúc ấy ngươi còn đồng đội khác ở đây à?” Duy Na đột nhiên nhìn qua Tất Nghiêu, hờ hững hỏi.

Tất Nghiêu lập tức rơi vào im lặng, sau đó thở dài: “Cuối cùng hắn chết, toàn thân bị đóng băng, không kịp cứu, ta trốn thoát.”

Hết chương 2264.
Bình Luận (0)
Comment