Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2290 - Chương 2290. Trở Về! Bảng Tân Nhân!

Chương 2290. Trở về! Bảng Tân Nhân!
Chương 2290. Trở về! Bảng Tân Nhân!

“Không được, ta phải nhìn xem hắn đang làm trò gì?” Trưởng lão trấn thủ thầm nhủ một câu trong lòng, lập tức thăm dò tinh thần lực tiến vào trong hành lang hỗn độn nhìn trộm ai đó.

Vì thế hắn nhìn thấy được Vương Đằng đang đi dạo trong hành lang hỗn độn!

“???”

Trong nháy mắt, trên đầu trưởng lão trấn thủ hiện lên mấy dấu hỏi chấm đen thui.

Thằng nhóc này đang làm gì vậy?

Cho dù là cường giả giống như hắn đều không nhận ra được Vương Đằng đang nhặt thuộc tính, cho nên chỉ coi như Vương Đằng đang… đi dạo!

Ừm, đại khái chỉ có thể dùng hai chữ này để hình dung chuyện Vương Đằng đang làm giờ phút này.

“Thằng nhóc thúi này!” Đầu trưởng lão trấn thủ đầy vạch đen, tức đến dựng râu trừng mắt.

Vương Đằng đang nhặt thuộc tính thoải mái, bên tai đột nhiên truyền đến một giọng nói già nua hơi quen thuộc, rõ ràng chính là trưởng lão trấn thủ trước đó.

“Mau chạy ra đây, lề mề ở trong đó làm gì vậy hả.”

Bước chân Vương Đằng khựng lại, hơi dở khóc dở cười.

“Được, đi trong hành lang còn bị thúc giục, có cần keo kiệt đến thế không.”

Hắn cho rằng trưởng lão trấn thủ đang ghét bỏ hắn lãng phí thời gian, nhưng lại không biết rằng đối phương sợ hắn bị ý chí Hỗn Độn âm thầm xử lý.

Nhưng cho dù như thế nào, Vương Đằng đều không dám vi phạm ý chí của đối phương, lập tức cung kính lên tiếng:

“Dạ!”

Sau đó hắn không thể không tăng tốc độ, lao đến đầu khác của hành lang.

“Đáng tiếc, vốn còn định ở lâu thêm một lúc.” Vương Đằng hơi bất lực nghĩ, ánh mắt cấp tốc nhìn quét, tranh thủ trong chút thời gian sau cùng nhặt bong bóng thuộc tính nhiều một chút.

Đáng tiếc thời gian vui vẻ luôn trôi qua rất nhanh, dù sao hành lang này cũng có hạn, không thể để cho hắn luôn luôn nhặt thuộc tính.

Chỉ chốc lát sau, trước mặt xuất hiện một tia sáng.

“Đã đến!” Vương Đằng hơi lưu luyến quay đầu nhìn thoáng qua, cuối cùng xông ra ngoài.

Trong nháy mắt, cảm giác choáng váng hoa mắt kia đã biến mất không thấy gì nữa. Tinh thần lực của Vương Đằng cũng ngừng vận chuyển, không cần luôn luôn duy trì trạng thái căng chặt để chống lại thời không rối loạn nữa.

“Phù!” Hắn khẽ thở ra, tuy rằng sau khi tinh thần lực tăng cấp, thật sự có thể ở lại trong hành lang lâu một chút, nhưng không có ý nghĩa rằng không chút áp lực nào.

Sau đó Vương Đằng nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính.

‘Thời gian’: 1860/10000

‘Thể không gian’: 23500/400000 (tứ giai)

“Cũng không tệ!” Vương Đằng âm thầm gật đầu trong lòng.

Thuộc tính thời gian tăng lên mấy trăm điểm, thuộc tính thể không gian cũng tăng lên mấy ngàn điểm, khiến trình độ nắm giữ hai loại thiên phú này của hắn tăng cao lên không ít.

Đương nhiên, ở đây cũng có thuộc tính nhặt được trong bí cảnh Hỗn Độn, không phải chỉ đến từ trong hành lang này

Tuy rằng thuộc tính thời gian và không gian hơi hiếm thấy, nhưng các loại pháp tắc trong bí cảnh Hỗn Độn biến đổi, đương nhiên cũng tồn tại thuộc tính thời gian và không gian.

Mà thuộc tính này, trừ bỏ thuộc tính pháp tắc căn nguyên ra, còn có một chút chính là thuộc tính thiên phú thời gian và không gian này rồi.

Bằng không chỉ dựa vào hành lang này nhặt bong bóng thuộc tính, thuộc tính của hai loại thiên phú cực kỳ hiếm thấy đang được Vương Đằng nắm giữ này sẽ không thể tăng lên nhiều như vậy.

Nhưng nói tóm lại, dừng ở đây, hành trình bí cảnh Hỗn Độn của Vương Đằng coi như tương đối viên mãn, chuyện nên làm cơ bản đều đã làm.

Ở xa, một phi thuyền vũ trụ đang đậu giữa không trung, rõ ràng là chiếc phi thuyền vũ trụ cỡ lớn đã đưa đám người Vương Đằng đến đây lúc trước, bây giờ hiển nhiên đến đây để đón các học viên rời đi.

Trong phi thuyền kia, rất nhiều học viên đã rời khỏi bí cảnh, giờ phút này tụ tập trong sảnh lớn phi thuyền thảo luận về hành trình bí cảnh của mình, không khí vô cùng nhiệt liệt.

Dù sao đây đều là lần đầu tiên bọn họ vào trong bí cảnh, hành trình bí cảnh này thật sự quá mức ngạc nhiên.

Hơn nữa mỗi người đều có thu hoạch hoặc ít hoặc nhiều, khiến cho thực lực của bọn họ tăng lên vĩ đại, bọn họ tự nhiên càng có vẻ hết sức kích động.

Những học viên này đều đi ra sớm hơn Vương Đằng, bọn họ vô cùng tuân thủ quy định của học viện, thời gian vừa đến đã lập tức rời khỏi bí cảnh, không dám chậm trễ chút nào.

Không giống như Vương Đằng, lề mề dây dưa, ép khô đến từng giọt thời gian cuối cùng, thậm chí còn chậm trễ không ít thời gian.

Cho nên lúc này, trên thực tế là bọn họ đều đang đợi Vương Đằng trở về.

Vương Đằng không trở lại, số người không đủ, phi thuyền tự nhiên không thể rời đi.

Trong đám người, Chúc Long Sơn đắc chí vừa lòng, được một đám võ giả thiên tài bao vây, đủ lời tâng bốc bên tai không dứt, cho dù trên mặt hắn luôn mang theo vẻ cao ngạo, nhưng lúc này đều không nhịn được nhếch khóe miệng lên.

Chỉ có điều khi ánh mắt của hắn quét khắp nhưng vẫn không nhìn thấy được Vương Đằng, không nhịn được nhíu mày lại.

Thằng cha kia còn chưa đi ra sao?

Bên kia, đám người Nguyệt Kỳ Xảo, Vũ Vân Tiên cũng tụ tập cùng nhau. Bọn họ đều không nhìn thấy bóng người của Vương Đằng, không khỏi hơi sốt ruột, lo lắng có phải hắn đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không.

Đúng lúc này, người đàn ông áo trắng cấp Bất Hủ đứng ở phía trước phi thuyền vung tay lên, mở mô phỏng toàn cảnh phi thuyền ra.

Cảnh tượng bên ngoài hiện lên trước mặt mọi người.

Đám người Nguyệt Kỳ Xảo, Vũ Vân Tiên không khỏi sửng sốt, bởi vì bọn họ đột nhiên nhìn thấy được bóng người Vương Đằng xuất hiện ở lối vào bí cảnh Hỗn Độn.

Vương Đằng duỗi lưng mỏi, thu hồi ánh mắt khỏi giao diện thuộc tính, nhìn xung quanh.

Vẫn là dáng vẻ như lúc đến đây, khắp nơi đều là khu vực mờ mịt, mà xung quanh hắn lại là một đám vòng xoáy vĩ đại, vòng xoáy này là cửa vào các đại bí cảnh.

Lúc này hắn đang đứng trước một vòng xoáy.

Trên tấm bia đá bên cạnh khắc rõ bốn chữ to phong cách cổ xưa: bí cảnh Hỗn Độn.

Cách đó không xa có một ông lão đang ngồi khoanh chân, giống như lão tăng khô tọa, không lộ hơi thở, kể cả ‘Đôi mắt Chân Thị’ của hắn đều chưa nhìn thấy được gì.

Hết chương 2290.
Bình Luận (0)
Comment