Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2406 - Chương 2406. Các Ngươi, Thật Sự Quá Yếu!

Chương 2406. Các ngươi, thật sự quá yếu!
Chương 2406. Các ngươi, thật sự quá yếu!

“Ngươi xem tiếp đi sẽ biết.” Nguyệt Kỳ Xảo thần bí cười nói.

Borret hơi dở khóc dở cười, lại còn thừa nước đục thả câu với hắn, nhưng nhìn dáng vẻ của mọi người, hắn lại cũng hơi mong đợi.

Hắn vẫn muốn giao chiến với Vương Đằng, Vương Đằng càng mạnh, ý niệm muốn giao chiến với Vương Đằng ở trong lòng hắn càng mãnh liệt hơn.

Trên phi thuyền của Phi Vân Minh, Kế Phi Vân thấy Vương Đằng thật sự một mình đi lên trên võ đài, trên mặt không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên, cau mày nói:

“Vương Đằng này hơi hổ báo!”

“Vẫn còn quá trẻ tuổi, quá mức kích động.” Hạ Tân lắc đầu nói: “Chỉ sợ hắn phải thua, hơn nữa thất bại thật sự khó coi.”

“Vậy chưa chắc.” Kế Phi Vân nói.

“Minh chủ cảm thấy hắn có cơ hội thắng sao?” Hạ Tân không khỏi kinh ngạc hỏi.

“Chỉ có thể nói là có khả năng, thoạt nhìn Vương Đằng kia không giống như kẻ ngốc nghếch.” Kế Phi Vân nói.

Bên kia, trên phi thuyền của hội Thanh Viêm, Phong Thanh Viêm nhíu mày, lập tức hơi hăng hái nở nụ cười: “Thú vị! Còn điên cuồng hơn cả ta khi còn trẻ!”

Trên phi thuyền của Vu Tháp Minh, toàn thân Vu Minh minh chủ của Vu Tháp Minh đều nằm vào trong sofa, vắt chéo chân, trong tay đong đưa chén rượu, nhìn tình hình bên dưới, khóe miệng nhếch lên độ cong hơi hứng thú.

Trên võ đài, Vương Đàng đi tới đứng đối mặt với đám người hội Phong Vân.

Không khí giương cung bạt kiếm!

Ánh mắt Thẩm Viêm Phong nhìn chằm chằm, lộ ra một chút dữ tợn và sát ý.

Thạch Thiên Vân lại mặt không biểu cảm, nhưng ánh mắt cũng nhìn chằm chằm vào Vương Đằng, trong đó có vẻ âm trầm.

Người của hội Phong Vân đứng xung quanh, có xu thế bao vây lấy Vương Đằng.

Mới vừa rồi kêu thật hung ác, cảm thấy nhận lấy sỉ nhục, nhưng bây giờ đã lộ ra răng nanh dữ tợn.

Giống như một con linh cẩu tìm được con mồi, nhe răng trợn mắt!

Vương Đằng đứng khoanh tay trong đám người, nhẹ nhàng thản nhiên như gió mây, ánh mắt nhìn xung quanh, vẻ coi khinh lộ ra hết.

Lúc này, có mấy thành viên của hội Trọng tài học viện đột nhiên xuất hiện bên cạnh lôi đài, một người trong đó chính là Wood đã từng có duyên gặp mặt một lần trước đó với Vương Đằng.

“Thật náo nhiệt nhỉ?” Hắn nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt rơi lên trên võ đài, mở miệng cười nói.

“Sao hắn lại đến đây!” Trên phi thuyền của Phi Vân Minh, Kế Phi Vân cau mày nói.

“Thật sự càng ngày càng thú vị!” Trên phi thuyền của hội Thanh Viêm, Phong Thanh Viêm cười nhạt nói.

“Wood! Nghị viên!” Ánh mắt Vu Minh hơi nheo lại, lẩm bẩm một câu trong miệng.

Cùng lúc đó, xung quanh võ đài có không ít học viên cũ nhận ra thân phận của Wood, đều không khỏi thảo luận ồn ào.

“Kia hình như là Nghị viên của hội Trọng tài học viện?!!”

“Nghị viên Wood, thật sự là hắn, sao hắn lại đến đây!”

“Theo lý mà nói, giữa thế lực của học viên mới sinh ra xung đột, không đến mức kinh động đến một vị Nghị viên chứ?”

“Nghị viên!?” Hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân nghe được tiếng thảo luận của mọi người ở xung quanh, không khỏi hơi sửng sốt.

Không ngờ xung đột giữa bọn họ với hội Tinh Thần sẽ dẫn một vị Nghị viên đến đây!

Chẳng lẽ học viện thật sự coi trọng Vương Đằng đến như vậy?

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy được một chút sầu lo từ trong mắt đối phương.

“Học trưởng Wood!” Khi Vương Đằng nhìn thấy người của hội Trọng tài học viện ở dưới lôi đài, không khỏi hơi sửng sốt, kinh ngạc nói.

“Hello, học đệ Vương Đằng, chúng ta lại gặp mặt!” Wood vẫy tay với Vương Đằng, có vẻ rất nhiệt tình.

Thái độ của đối phương khiến Vương Đằng hơi dở khóc dở cười, hắn hoài nghi hỏi: “Học trưởng ngươi đây là…”

Hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân nhìn thấy một màn này, sắc mặt càng thay đổi.

Những người khác nhìn thấy dáng vẻ quen biết giữa Vương Đằng và Wood, đều sửng sốt, trên mặt ào ào lộ vẻ kinh ngạc.

“Hóa ra bọn họ có quen biết!”

“Khó trách! Khó trách một vị Nghị viên sẽ xuất hiện ở đây!”

“Ghê gớm, Vương Đằng lại quen biết một Nghị viên, vậy chẳng phải hội Phong Vân đã đá trúng tấm sắt sao.”

“Vương Đằng này không phải người bình thường, hội Phong Vân có can đảm cứng đối cứng với hắn, chắc cũng có chút tự tin.”

“Nhưng bây giờ đột nhiên có một Nghị viên đến đây, có trò hay để xem.”

Thảo luận của mọi người khiến sắc mặt hai người Thẩm Viêm Phong càng trở nên khó coi, người của hội Phong Vân cũng đều ào ào biến sắc mặt.

Wood không để ý đến thảo luận xung quanh, cười nhạt nói: “Tỷ thí võ đài bình thường đều do hội Trọng tài học viện chúng ta quản lý, ta vừa vặn rảnh rỗi nên đến nhìn xem sao.”

“…” Mọi người không biết nói gì.

Đù má rảnh rỗi nên đến nhìn xem sao.

Nói câu này ra, chính ngươi tin sao?

Tất cả mọi người đều châm chọc trong lòng, hiển nhiên không tin lời hắn nói.

Một Nghị viên của hội Trọng tài học viện, địa vị không thấp, bình thường công việc không ít, nếu không quen biết, làm sao có thể tùy tiện chạy đến làm trọng tài ch hai thế lực học viên mới được.

Ăn no rửng mỡ sao?

“Vậy cảm ơn học trưởng!” Vẻ khác lạ lóe lên trong mắt Vương Đằng, nhưng không từ chối, gật đầu nói cảm ơn.

“Các ngươi không có ý kiến chứ?” Wood gật đầu với Vương Đằng, sau đó nhìn hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân, hỏi.

“Chúng ta tự nhiên không có ý kiến.” Sắc mặt hai người Thạch Thiên Vân hơi cứng ngắc, cuối cùng gật đầu nói.

“Rất tốt, nếu không có ý kiến, như vậy bắt đầu đi.” Wood nói xong, dừng lại một chút lại nói: “Nhưng ta nói trước, trận tỷ thí này không hướng về phía sống chết, hai bên đều không được lấy tính mạng của đối phương, có nghe rõ không?”

“Ta không có ý kiến!” Vương Đằng gật đầu nói.

Vẻ khác lạ lóe lên trong mắt hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân, nhưng đều đồng ý, không nói thêm gì nữa.

“Mở kết giới võ đài ra!” Wood nói.

Vài thành viên hội Trọng tài học viện cùng đến đây với hắn thân xác chợt lóe, xuất hiện ở bốn phía võ đài, vung tay lên.

Ầm!

Tia sáng lóe lên, trên võ đài đột nhiên xuất hiện một kết giới.

“Bắt đầu đi!” Không biết từ lúc nào sau lưng Wood xuất hiện một cái ghế, hắn thản nhiên ngồi xuống, mở miệng nói.

Trên võ đài, Vương Đằng và đám người Thẩm Viêm Phong đều nheo mắt lại.

Hết chương 2406.
Bình Luận (0)
Comment