Không khí lập tức ngưng đọng!
Rầm!
Rầm!
Hai luồng khí thế mạnh mẽ đột nhiên dâng lên, rõ ràng chính là hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân.
Rầm! Rầm! Rầm…
Cùng lúc đó, dưới khí thế kéo lên của hai người, cả đám người hội Phong Vân đều ào ào bộc phát ra khí thế của mình.
Khí thế của cả đám người giống như hòa hợp làm một, như quái vật lớn, khí tức vô hình áp chế từ trên đỉnh đầu.
Ong!
Bụi đất bốc lên, như một lực hấp dẫn vô hình tác dụng lên trên mặt đất, tất cả bụi bặm bay lên giữa không trung.
Thời gian dừng trôi!
Hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân nhìn Vương Đằng, nhếch miệng nở nụ cười lạnh.
Một người đối phó với một nhóm người bọn họ, hiện giờ để cho tên khốn này biết như thế nào là bê tảng đá đập chân mình!
Nhưng…
Tình huống trong ý tưởng vẫn chưa xuất hiện, Vương Đằng vô cùng trấn định, sắc mặt bình thản như nước, đối mặt với khí thế nghiền áp của cả đám người bọn họ lại không hề thay đổi sắc mặt.
Độ cong trào phúng treo bên khóe miệng Vương Đằng.
Rầm!
Ngay sau đó, một luồng khí thế mạnh mẽ ầm ầm bùng nổ ra từ trên người hắn, mang theo Sát Lục khí lạnh thấu xương thổi quét ra.
Người của hội Phong Vân đứng mũi chịu sào, sắc mặt lập tức trắng bệch, không kịp phản ứng lại, khí thế trên người ầm ầm hỏng mất, ào ào lùi lại vài bước, hoảng sợ nhìn Vương Đằng.
“Làm sao có thể!!”
Hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân thừa nhận khí thế nghiền áp lớn nhất, sắc mặt cực kỳ khó coi, trước mắt giống như xuất hiện một mảnh núi thây biển máu, khiến cho bọn họ cảm thấy kinh hãi vô cùng.
“Sát ý thật đáng sợ!” Người của hội Phong Vân kinh hồn khiếp vía, tâm thần thiếu chút nữa bị đánh tan.
“Chỉ có chút khí thế như vậy cũng dám lấy ra múa rìu trước cửa Lỗ Ban!” Vương Đằng cười lạnh.
“Đáng ghét, sao Vương Đằng này lại có thể có được khí thế mạnh mẽ đến như vậy? Hơn nữa thứ kia còn giống như Sát Lục ý thực chất, hắn rốt cuộc đã giết bao nhiêu người?” Kinh sợ đan xen trong lòng Thẩm Viêm Phong.
“Thế nào, các ngươi chỉ có chút bản lĩnh như thế?” Vương Đằng nhìn hai người Thẩm Viêm Phong, thản nhiên nói.
“Ngươi đắc ý quá sớm!”
“Ra tay!”
Sắc mặt hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân khó coi đến cực hạn, liếc nhìn nhau, trong mắt đều lóe lên vẻ tàn nhẫn, lập tức quát to.
Rầm!
Vừa dứt lời, tất cả người của hội Phong Vân đều động, hung bạo xông về phía Vương Đằng.
Võ đài rất lớn, một võ đài có dài rộng mấy vạn mét, bằng không vốn không đủ để cho võ giả cấp Vũ Trụ thoải mái hành động.
Dù vậy, chiến đấu của bọn họ ở trong võ đài như vậy cũng bị hạn chế rất nhiều.
Chỗ tốt duy nhất chính là sẽ không tạo thành phá hư quá lớn, bằng không kể cả đại lục của bảy đại học viện tinh không cứng rắn đến cỡ nào đều sẽ không ngăn được chiến đấu mỗi ngày của võ giả đã ngoài cấp Vũ Trụ ở trên đó, chắc phải bị đánh đến cảnh hoang tàn khắp nơi.
Đương nhiên, về lý luận, kể cả cường giả cấp Bất Hủ chiến đấu ở trên đó đều không thể xuyên thủng đại lục này.
Dựa theo ghi chép lại, bảy đại lục này là do người mạnh nhất lấy lực lượng to lớn vô thượng tạo thành, đâu có thể dễ dàng phá hủy.
Vương Đằng nhìn người của hội Phong Vân đang xông thẳng đến từ bốn phía, ánh mắt hơi nheo lại, thân xác đột nhiên mơ hồ, mấy bóng người theo đó xuất hiện.
Liếc mắt nhìn xem, mỗi một bóng người đều giống như đúc với Vương Đằng, thậm chí hoàn toàn không phân biệt ra được đâu là phân thân đâu là bản tôn!
“Phân thân!”
Bước chân Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân đang nhằm về phía Vương Đằng đột nhiên khựng lại, sắc mặt hơi chấn động.
Lúc này bọn họ mới rõ ràng vì sao Vương Đằng dám một mình khiêu chiến một đám người bọn họ, có được phương pháp phân thân, ngược lại đúng là có thể lấy một địch nhiều!
Nhưng bọn họ có quân số nhiều như vậy, mà phân thân Vương Đằng phân ra lúc này chỉ có năm, cộng thêm bản tôn mới chỉ có sáu người, vẫn kém rất nhiều so với quân số của bọn họ.
Hơn nữa phương pháp phân thân còn có một khuyết điểm… không thể phát huy ra hết toàn bộ thực lực của bản tôn!
Phân thân càng nhiều, thực lực phân thân lại càng yếu!
Đây gần như là một quy luật xác định vững chắc!
“Mọi người không cần lo lắng, phân thân này tối đa chỉ có được năm phần thực lực của bản tôn, Vương Đằng kia có mạnh nữa, tầm hai ba người giải quyết một phân thân đã đủ!” Thẩm Viêm Phong quát to.
“Không sai!”
“Phân thân kia không đủ sợ hãi!
“Chẳng qua chỉ là kiểu dáng mà thôi!”
“Mọi người không phải sợ, cùng xông lên!”
…
Người của hội Phong Vân nhìn thấy phân thân của Vương Đằng, vốn còn hơi chần chừ, giờ phút này nghe được lời Thẩm Viêm Phong nói, lập tức phản ứng lại kịp, ào ào hét lớn, giống như cổ vũ cho mình.
Thật ra bọn họ vẫn còn hơi sợ hãi Vương Đằng!
Danh tiếng của Vương Đằng quá lớn, đã đánh bại mấy thiên tài tuyệt đỉnh, thực lực như vậy vốn không phải bọn họ có thể đánh lại được.
Hơn nữa khí thế mới vừa rồi Vương Đằng phóng thích ra quá mức kinh khủng, trong lòng bọn họ tự nhiên kiêng kỵ hơn.
Nhưng bây giờ rốt cuộc tên đã lên dây, không bắn ra không được!
Đã không còn đường để hối hận, cho nên bọn họ chỉ có kiên trì xông lên.
Rầm!
Một đám võ giả hội Phong Vân bộc phát ra thủ đoạn công kích mạnh nhất của mình, ánh đao, ánh kiếm, ánh rìu, ánh quyền… không hề đồng nhất, tất cả đều đánh về phía Vương Đằng.
Trong lòng càng sợ hãi, xuống tay càng tàn nhẫn!
Tâm tính của kẻ yếu, xưa nay là như vậy.
Đáng tiếc người bọn họ đối mặt là Vương Đằng, định lấy nhiều đánh ít, nhất định đã nhầm bàn tính.
“Hừ!” Vương Đằng hừ lạnh một tiếng, phân thân cộng với bản tông là tổng cộng sáu bóng người lập tức biến mất tại chỗ, chỉ lưu lại một tàn ảnh.
Tốc độ đáng sợ kia khiến người của hội Phong Vân ở xung quanh không khỏi co rụt đồng tử lại.
Rầm! Rầm! Rầm…
Toàn bộ công kích của bọn họ thất bại, nện lên trên võ đài, tạo nên từng tia sáng, trên mặt đất của võ đài cũng có lực lượng trận pháp phòng ngự, công kích bình thường vốn không thể phá vỡ được.