Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2408 - Chương 2408. Các Ngươi, Thật Sự Quá Yếu! (3)

Chương 2408. Các ngươi, thật sự quá yếu! (3)
Chương 2408. Các ngươi, thật sự quá yếu! (3)

Dư ba nguyên lực khuấy động ra bốn phía, đánh sâu lên lồng phòng hộ, cũng tạo nên từng tia sáng chói mắt.

Thanh thế như vậy khiến rất nhiều người cảm thấy khiếp sợ!

Một đám võ giả cấp Vũ Trụ đồng thời công kích, uy lực phóng thích ra thật sự cực kỳ đáng sợ.

Nhưng điều khiến cho mọi người cảm thấy kinh ngạc hơn là mấy bóng người kia của Vương Đằng xuyên qua trong đám người nhưng lại đều không bị đánh trúng.

Hơn nữa đã bắt đầu phản kích!

Rầm!

Một tiếng nổ vang đột nhiên vang lên.

Trong đám người của hội Phong Vân có một bóng người còn chưa kịp phản ứng đã giống như bị sét đánh, toàn thân đổ bay ra ngoài.

“Cái gì?!!”

Hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân không khỏi biến sắc, trên mặt có vẻ kinh hãi.

Mới vừa đánh nhau mà thôi, bọn họ có nhiều người như vậy chẳng những không chiếm được ưu thế, lại còn bị đánh bay một người.

Cùng lúc đó, một phân thân của Vương Đằng lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai thoát thân ra khỏi đám người, nhằm vào thành viên hội Phong Vân mới vừa bị đánh bay.

“Chặn hắn lại!” Thẩm Viêm Phong lập tức quát to.

Thật ra không cần hắn nhiều lời đã có không ít người đuổi theo phân thân kia, nhưng tốc độ của bọn họ vốn không bằng Vương Đằng, mặc dù chỉ là một phân thân.

Thành viên hội Phong Vân bay ngược ra kia có sắc mặt trắng bệch, vừa mới bị đánh một quyền, trong miệng không khỏi phun ra máu tươi.

Lúc này nhìn thấy phân thân kia của Vương Đằng đuổi theo, hắn lập tức thay đổi sắc mặt, định dừng thân xác lại, nhưng không thể nào ngăn cản được lực đánh vào mạnh mẽ kia.

“Đáng chết, một quyền kia rốt cuộc có sức mạnh lớn bao nhiêu?”

Hắn rung động trong lòng, lúc này cuối cùng phản ứng kịp, chỉ sợ bọn họ đều đã xem nhẹ phân thân của Vương Đằng.

Là ai nói cho hắn biết phân thân này chỉ có năm phần thực lực?

Chỉ một quyền mà thôi, hắn đã bị đánh đến không có lực đánh lại!

Nếu đây chỉ có thực lực năm phần, vậy bản tôn của Vương Đằng nên có thực lực mạnh bao nhiêu?

Thành viên của hội Phong Vân này hoàn toàn không dám nghĩ.

Trừ phi đây không phải là phân thân mà chính là bản tôn của Vương Đằng.

Nhưng hắn nghĩ mãi không rõ, vì sao bản tôn của Vương Đằng lại phải tự mình ra tay với hạng người vô danh giống như hắn, chẳng lẽ không nên đi đối phó với hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân sao?

Những suy nghĩ lung tung lộn xộn này không khỏi hiện lên trong đầu, thật ra chỉ trong giây lát.

Trong phút chốc, đường phân thân kia của Vương Đằng đột nhiên biến mất, khi xuất hiện lần nữa đã ở sau lưng thành viên của hội Phong Vân kia.

“Cẩn thận!” Vài thành viên hội Phong Vân lập tức hét lớn.

Vèo!

Một tiếng xé gió truyền đến, thành viên của hội Phong Vân kia hoàn toàn không kịp phản ứng, đồng tử kịch liệt co rụt lại, ngay sau đó đã cảm thấy sau đầu đau nhức, trước mắt biến thành màu đen.

Tiếp theo…

Bùm bùm!

Một cảm giác giống như bị sét đánh truyền đến từ sau đầu, cảm giác kia ngây ngất dữ dội!

Hai mắt của thành viên hội Phong Vân kia không tự chủ được trợn ngược lên, cả con mắt chỉ còn lại tròng trắng.

Nhưng còn chưa kết thúc!

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh…

Từng trận tiếng vang nặng nề kèm theo tiếng lôi điện nổ vang lốp bốp vang lên không ngừng, trong vài hơi thở ngắn ngủi, Vương Đằng đã ra tay vài chục phát, chỉ có thể nhìn thấy một loạt tàn ảnh giống như gió.

Hắn biết dưới tình huống như hiện giờ, những người khác vốn không cho hắn thời gian nhiều lắm, cho nên phải tốc chiến tốc thắng.

Quả nhiên, đúng lúc này, vài thành viên hội Phong Vân khác đã đuổi đến, bao vây lấy Vương Đằng.

Nhưng Vương Đằng đã thu tay lại, thoát thân ra, không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào, trơn trượt giống như một con lươn, trượt ra khỏi vòng vây của bọn họ.

Sắc mặt của vài thành viên hội Phong Vân trở nên khó coi, cúi đầu nhìn thành viên hội Phong Vân kia mới vừa bị phân thân của Vương Đằng tự mình công kích.

Chỉ thấy hắn ngã trên mặt đất, toàn thân run rẩy, trên đầu sưng một bọc to, giống như đầu heo, thật sự vô cùng thê thảm.

Vài thành viên hội Phong Vân này đều cách rất gần, nhìn xem cực kỳ rõ ràng, đều hơi tim đập nhanh, khóe miệng không nhịn được co rúm lại!

Hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân ở xa xa đều chú ý đến một màn này, sắc mặt không khỏi biến thành màu đen.

“Giải quyết bản tôn của hắn trước!” Thạch Thiên Vân trầm giọng nói.

“Vấn đề là vốn không tìm được đâu là bản tôn của hắn!” Thẩm Viêm Phong quét mắt, bực tức đến cực hạn nói.

“…” Thạch Thiên Vân cũng buồn bực đến muốn hộc máu.

Bọn họ không ngờ phân thân của Vương Đằng lại mạnh đến như vậy, vì thế khiến cho bọn họ không thể phân biệt ra được đâu mới là bản tôn.

“Ha ha ha, người của hội Phong Vân trực tiếp trợn tròn mắt!”

Ở ngoài võ đài, rất nhiều người nhìn thấy một màn này đều không khỏi cười ha hả.

Nhưng có càng nhiều người lại âm thầm kinh hãi sức mạnh của Vương Đằng, kể cả phân thân đều kinh khủng như vậy, thật sự không khác gì bản tôn, vốn không nhận ra được đâu mới là bản tôn.

Ít nhất ở trước mắt, bản tôn của hắn còn chưa bị bại lộ, vẫn xen lẫn trong đám người, khiến người của hội Phong Vân không chỗ xuống tay.

“Phương pháp phân thân của lão đại vẫn mạnh mẽ như vậy!” Vi Đức nhìn xem tình hình trên võ đài, không khỏi cảm thán.

“Hóa ra đây chính là phương pháp phân thân của Vương Đằng, khó trách các ngươi có dáng vẻ thần bí, thật sự vô cùng mạnh mẽ và đặc thù, có khác biệt với phương pháp phân thân thông thường!” Ánh mắt của Borret rơi lên trên võ đài, ánh sao lóe lên trong mắt, tán thưởng nói.

“He he, hiện giờ ta có thể yên tâm, ta cảm thấy người của hội Phong Vân chưa chắc làm gì được lão đại của chúng ta.” Vi Đức cười nói.

Trên võ đài, hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân không ngừng nhìn quét, muốn tìm ra bản tôn của Vương Đằng.

Bọn họ không dám tách ra, sợ một mình gặp phải bản tôn của Vương Đằng sẽ bị đánh tan từng người.

Nhưng như vậy, muốn tìm ra bản tôn của Vương Đằng hiển nhiên lại càng thêm khó khăn.

Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh…

Chỉ trong chốc lát như vậy, Vương Đằng đã giải quyết xong mấy thành viên của hội Phong Vân.

Hết chương 2408.
Bình Luận (0)
Comment