Trên mặt đám người Nguyệt Kỳ Xảo và Vi Đức không khỏi lóe lên vẻ vui thích, ánh mắt của bọn họ đều rơi lên trên bóng người Vương Đằng.
Ở trong mắt bọn họ, bóng người của Vương Đằng giống như đang cấp tốc cao lớn lên, cũng lóe ra vầng sáng vô hạn.
Sức hấp dẫn của một người có khi đã tự nhiên xuất hiện ra dưới tình huống như vậy.
“Tốt quá!” Nguyệt Kỳ Xảo không khỏi siết chặt tay, trong lòng nghĩ như thế.
Trên võ đài.
Sáu Vương Đằng nhìn xem Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân, thân xác chợt lóe, bao vây bọn họ vào bên trong, đồng thời mở miệng: “Hiện giờ là sáu người chúng ta đấu hai người các ngươi!”
“Nhất định không được nhận thua đấy, bằng không ta sẽ cảm thấy thật sự không thú vị!”
“…” Hai người Thẩm Viêm Phong và Thạch Thiên Vân lập tức không nói được gì, buồn bực đến muốn hộc máu.
Luôn cảm thấy chỗ nào đó không đúng lắm!
Rõ ràng là một đám người bọn họ đánh một mình Vương Đằng, sao hiện giờ lại biến thành sáu Vương Đằng đánh hai người bọn họ?
Biến hóa quá nhanh, thật sự khiến cho bọn họ khó có thể tiếp nhận được.
“Phụt, học đệ Vương Đằng này thật sự ít ác, như vậy, hai người Thẩm Viêm Phong chẳng phải đâm lao phải theo lao, càng không thể tùy tiện nhận thua, trừ phi thật sự không biết xấu hổ.” Wood nhìn thấu tính toán của Vương Đằng, trực tiếp phì cười.
“Ha ha ha, Nghị viện Wood, khó trách ngươi sẽ coi trọng hắn như thế, học đệ Vương Đằng này quả nhiên là một người thú vị.” Một thành viên hội Trọng tài học viện ở bên cạnh không khỏi cười to nói.
“Không phải ta coi trọng hắn.” Wood cười lắc đầu, nói một câu có ý tứ hàm xúc mập mờ.
Vài thành viên hội Trọng tài học viện ở bên cạnh giống như đều nghĩ đến chuyện gì, vẻ khác lạ lập tức lóe lên trong mắt.
“Vương Đằng, ta thừa nhận bọn ta thật sự đã xem thường ngươi, nhưng ngươi đừng tưởng như vậy đã thắng chắc.” Ánh mắt Thẩm Viêm Phong nhìn chằm chằm vào Vương Đằng, lóe lên tia sáng lạnh, hận không thể róc xương lóc thịt Vương Đằng.
“Vậy để cho ta nhìn xem các ngươi lật ván cờ như thế nào đi.” Vương Đằng chìa tay, ngoắc tay ra hiệu với đối phương.
“Nào, mau lên!”
Động tác này có tính công kích không mạnh, nhưng tính sỉ nhục lại rất mạnh!
Hơn nữa lời nói khiêu khích kia…
“Vô liêm sỉ!”
Thẩm Viêm Phong tức đến toàn thân phát run, sắc mặt xanh mét, chợt quát một tiếng, cuối cùng không thể chịu đựng được nữa, dưới chân hung hăng bước ra.
Rầm!
Một tiếng nổ đùng kinh khủng vang lên, thân xác của hắn giống như một mũi tên màu xanh nhằm vào một trong sáu Vương Đằng.
“Chết đi cho ta!”
Chiến đao trong tay hắn hung hăng bổ ra, áo nghĩa hệ Phong kinh khủng bùng nổ, chém ngay đầu Vương Đằng.
Đây là phân thân hệ Mộc của Vương Đằng!
Lần này hắn phân ra tổng cộng năm phân thân Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, cộng thêm bản thể nắm giữ mấy hệ nguyên lực khác, hoàn toàn đứng ở thế bất bại.
“Áo nghĩa hệ Phong mười thành!” Lúc này, tia sáng lóe lên trong mắt phân thân hệ Mộc của Vương Đằng.
Những thiên tài tiến vào học viện tinh không này thật sự đều không dễ chọc, lực áo nghĩa nắm giữ được cơ bản đều đã đạt đến mười thành.
Lực áo nghĩa bình thường chỉ có võ giả cấp Vũ Trụ mới có thể nắm giữ.
Thậm chí có rất nhiều võ giả cấp Vũ Trụ đỉnh phong bình thường đều không nhất định có thể nắm giữ được đến mười thành.
Nhưng những võ giả thiên tài này mới vừa tiến vào cấp Vũ Trụ, nhưng đều đã nắm giữ áo nghĩa nguyên lực của mình lên đến mười thành viên mãn.
Không thể không thừa nhận, thiên phú của bọn họ đều không kém.
Hơn nữa Thẩm Viêm Phong này là một võ giả nguyên lực hệ Phong, hệ Phong là thuộc tính nguyên lực đặc thù, võ giả có thể có được thiên phú như vậy, chiến lực đều không yếu.
Giờ này phút này, ánh đao màu xanh ở đối diện đã lập tức đến ngay trước mặt.
Phân thân hệ Mộc của Vương Đằng đột nhiên ngẩng đầu lên, một thanh chiến kiếm hệ Mộc nắm trong tay ầm ầm chém ra.
Thanh chiến kiếm hệ Mộc này là chiến kiếm cấp Vực Chủ, không phải quá tốt, nhưng vẫn không phải binh khí tầm thường có thể sánh bằng!
Lúc này chẳng qua lấy ra dùng thuận tay thôi!
Ánh kiếm màu xanh nở rộ ra trên chiến kiếm, theo kiếm trong tay Vương Đằng chém ra, từng ánh kiếm màu xanh giống như lá cây bắn nhanh ra.
Áo nghĩa hệ Mộc mười thành!
Thanh Nguyên kiếm pháp!
Rầm!
Trong phút chốc, công kích của hai bên va chạm, ánh đao màu xanh và ánh kiếm màu xanh quét ngang trên võ đài, ầm ầm đan xen, bộc phát ra tiếng nổ vang kịch liệt.
‘Thanh Nguyên kiếm pháp’ Vương Đằng nắm giữ đã nhận được ở trên trận chiến thiên tài tranh bá, hơn nữa chính là kiếm pháp cấp Giới Chủ, uy lực mạnh mẽ, phối hợp với áo nghĩa hệ Mộc mười thành, uy lực bộc phát ra tự nhiên càng không kém.
Ánh đao màu xanh của Thẩm Viêm Phong trực tiếp hỏng mất, vẻ dữ tợn trên mặt hắn cứng đờ, giống như cảm thấy khó có thể tin nổi.
“Đây chính là bản thể của hắn!” Đột nhiên, hắn giống như nghĩ đến cái gì, tia sáng bộc phát ra trong măt, quát to với Thạch Thiên Vân.
“Cái gì?!”
Thạch Thiên Vân đang nhằm vào phân thân hệ Hỏa của Vương Đằng, nghe được lời Thẩm Viêm Phong nó, chợt kinh hãi.
Nhưng lúc này hắn đã vọt đến trước mặt phân thân hệ Hỏa của Vương Đằng, tự nhiên không thể lập tức xoay người lại được, chỉ có thể tiếp tục tấn công về phía phân thân trước mắt này.
Hắn vốn cho rằng phân thân hệ Hỏa này mới là bản thể của Vương Đằng, bởi vì lúc giao chiến vừa rồi, phân thân hệ Hỏa này đã từng giao chiến chính diện với hắn, thực lực mạnh mẽ vô cùng.
Rầm!
Chiến kiếm trong tay hắn lóe lên ánh kiếm màu lam, lại tạo thành từng con cá kiếm màu lam trong không trung, giống như sóng nước ngưng tụ thành, bắn về phía Vương Đằng.
Một luồng lực áo nghĩa mạnh mẽ tán phát ra từ trong đó.
Áo nghĩa hệ Thủy mười thành!
Khoảnh khắc này, Thạch Thiên Vân hiển nhiên đã dùng toàn lực, không hề định nương tay.
Trước đó hắn đã giao chiến với phân thân hệ Hỏa này của Vương Đằng, nhưng không chiếm được chỗ tốt nào, ngược lại còn bị phân thân hệ Hỏa này nhân cơ hội xử lý không ít thành viên của hội Phong Vân, cho nên lúc này hắn không dám có sơ ý gì.