Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 2492 - Chương 2492. Bây Giờ Là Lúc Đòi Nợ!

Chương 2492. Bây giờ là lúc đòi nợ!
Chương 2492. Bây giờ là lúc đòi nợ!

Bởi vì hắn đã nhận ra thân phận của Vương Đằng.

Vương Đằng – thiên kiêu Tinh bảng, học viện tinh không thứ 7!!!

Nhưng hắn không rõ ràng, vì sao Vương Đằng này lại sẽ giả trang thành dáng vẻ của tộc Xà Nhân, lại còn ở bên cạnh hai cô gái tộc Xà Nhân?

Hắn lại càng không rõ vì sao thiên kiêu Tinh bảng này lại sẽ mạnh đến như thế?

Không phải đối phương mới vừa gia nhập học viện tinh không sao? Hiện giờ lại có thể đánh bại được hắn là học viên cũ, như vậy không khỏi quá mức quá đáng.

Chẳng lẽ đây là thực lực của thiên kiêu Tinh bảng sao???

Một cảm giác bị thất bại không thể nói rõ hiện lên ở trong lòng hắn, khiến tất cả kiêu ngạo của hắn đều phá thành mảnh nhỏ vào giờ phút này.

Hắn khinh thường thổ dân, nhưng ở trước mặt thiên kiêu Tinh bảng, kiêu ngạo của hắn lại có vẻ buồn cười đến như thế.

Đả kích này, không thể bảo là không lớn!

Đúng lúc này, Vương Đằng cười lạnh, đột nhiên biến mất tại chỗ.

Anh chàng sừng bạc thay đổi sắc mặt, trong lòng lập tức lộp bộp, gần như không cần nghĩ cũng biết đối phương chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn như vậy.

Nhưng vào lúc này hắn bị nổ mạnh kịch liệt kia đánh thẳng vào, thân xác vốn không thể xoay chuyển, chứ đừng nói đến lắc mình tránh né.

“Đội trưởng cẩn thận!”

Người của tiểu đội Cương Dực ở xa xa nhìn thấy một màn này, lập tức kêu to thành tiếng.

Bọn họ định xông tới cứu anh chàng sừng bạc, nhưng lũ Elizabeth sao có thể cho bọn họ như nguyện được.

“Ngăn bọn họ lại!”

Elizabeth có thực lực mạnh nhất trong đoàn thể nhỏ, giờ phút này tự nhiên việc tốt không nhường ai đứng ra chỉ huy.

Tiểu Bạch và Thiết Giáp Viêm Hạt lập tức bộc phát ra công kích mạnh nhất của mình, đánh về phía võ giả tiểu đội Cương Dực ở đối diện.

Rầm!

Tiểu Bạch hóa ra ba ngàn Phân Thân Huyết Nha, bao bọc kín lấy võ giả tộc Trư Nhân kia, trên huyết nha bộc phát ra mưa lửa chi chít dày đặc, đánh ra.

Võ giả tộc Trư Nhân kia không ngờ linh sủng cấp Hoàng trung vị này lại có thủ đoạn mạnh mẽ đến như thế, đối mặt với vô số mưa lửa kia, hắn không có chỗ để trốn, kêu lên một tiếng quái gở trong miệng, nguyên lực toàn thân tuôn trào ra, hình thành một lồng phòng ngự.

Rầm rầm rầm…

Vô số mưa lửa cắm lên trên lồng phòng ngự kia, nổ mạnh ra, khiến cho nó chấn động không ngừng, xuất hiện từng vết rách.

Võ giả tộc Trư Nhân ốc còn không mang nổi mình ốc, tự nhiên không thể lao ra hỗ trợ đội trưởng của bọn họ được.

Bên kia, Thiết Giáp Viêm Hạt bùng nổ, ngọn lửa màu xanh vô tận tràn ngập ra, vây khốn một võ giả của tiểu đội Cương Dực.

Elizabeth lại lần nữa ngưng tụ ra một sóng ánh sáng, tập trung vào Đường Thành, khiến cho hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thương Ngọc giữ chặt chân hai võ giả cấp Vực Chủ khác.

Anh chàng sừng bạc nhìn thấy một màn này, trực tiếp tuyệt vọng, lúc này một tiếng xé gió vang lên ở sau đầu hắn.

Hắn chợt quay đầu nhìn lại, chỉ thấy không biết từ khi nào đã có một cục gạch màu tím xuất hiện trong tay Vương Đằng, tràn ngập tia điện màu tím, bên ngoài không thể nhìn thấy rõ hình dáng, đang đập thẳng tới đầu hắn.

Uỳnh!

Một tiếng trầm đục truyền ra, anh chàng sừng bạc chỉ cảm thấy đau nhức một trận, cảm thấy choáng váng hoa mắt không thể ức chế, hai mắt biến thành màu đen.

Một loại tiếng vang bùm bùm lập tức truyền đến, anh chàng sừng bạc còn chưa kịp hồi hồn lại từ trong đau đớn kia đã lại được trải nghiệm một phen lôi đình lên não.

Ngây ngất cỡ nào!

Hai mắt anh chàng sừng bạc trắng dã, toàn thân rung mạnh, dần dần mất đi năng lực phản kháng.

Động tác trong tay Vương Đằng không hề tạm dừng, Phiên Lôi ấn đập ra không ngừng, phát tiết uất ức trong lòng.

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Bùm bùm!

“Ai bảo các ngươi chơi xỏ ta!”

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Bùm bùm!

“Ai bảo các ngươi chơi xỏ ta!”

Uỳnh uỳnh uỳnh…

Bùm bùm!

“Không phải các ngươi thật có khả năng sao, coi ta như đá kê chân đẩy vào trong vòng xoáy dòng khí, thiếu chút nữa mất mạng, hôm nay trả lại tất cả cho các ngươi.”

Tiếng vang nặng nề với tiếng sấm sét nổ vang không ngừng quanh quẩn trong không trung, mà giọng nói của Vương Đằng lại từng tiếng truyền vào trong tai anh chàng sừng bạc.

Tuy rằng anh chàng sừng bạc vô cùng choáng váng hoa mắt, nhưng giờ phút này nghe được lời Vương Đằng truyền vào trong tai hắn, tinh thần hắn chấn động!

Là hắn!!!

Hóa ra là người kia!

Người vốn đã chết kia!

Cuối cùng anh chàng sừng bạc đã biết vì sao Vương Đằng lại căm hận bọn họ đến thế, hóa ra người lúc trước bọn họ coi là đá kê chân đẩy vào trong vòng xoáy dòng khí lại chính là Vương Đằng này!

Đây rốt cuộc là vận may gì?

Bọn họ tùy tiện tìm tên xui xẻo coi thành đá kê chân, lại tìm trúng một tên sát tinh như vậy!

Nếu đối phương chết ở trong vòng xoáy dòng khí thì thôi, thiên kiêu Tinh bảng đã chết không đủ sợ hãi, nhưng đối phương không chết, còn đến cửa báo thù.

Hiện giờ cuối cùng hắn đã cảm nhận được cảm giác đá phải ván sắt.

Vương Đằng này vốn chính là bền chắc như thép.

Kể cả bọn họ là võ giả cấp Vực Chủ, ở trước mặt hắn đều vốn không kiếm được chỗ tốt gì.

Anh chàng sừng bạc rất muốn thông báo chuyện này cho đồng đội, kêu bọn họ chạy mau.

Thực lực của Vương Đằng này quá mức biến thái!

Mới vừa rồi gần như chỉ sử dụng một loại nguyên lực đã đánh bại được hắn, mà trong lời đồn, đối phương không chỉ có một loại nguyên lực, còn có nguyên lực khác càng mạnh hơn nữa.

Thêm với mới vừa rồi đối phương còn bày ra lực căn nguyên, bằng không hắn không thể bị thất bại.

Một võ giả có được lực căn nguyên, đồng đội của hắn không có mấy người là đối thủ.

Huống hồ bên chỗ Vương Đằng còn có ba con linh sủng mạnh mẽ, và một tộc Xà Nhân cấp Vực Chủ đỉnh phong hỗ trợ.

Cho nên trong lòng hắn lúc này đã sớm không còn tự tin tiếp tục chiến đấu nữa, tin tưởng của hắn đã hoàn toàn bị đánh tan.

Nhưng lúc này hắn đột nhiên phát hiện mình vốn không thể mở miệng được, xung quanh bị tinh thần lực phong tỏa, giọng nói của hắn không thể truyền ra.

Vương Đằng nở nụ cười lạnh, hắn muốn đánh từng tên một, cho dù trên thân thể hay về tâm lý.

Bây giờ là thời gian đòi nợ!

Hết chương 2492.
Bình Luận (0)
Comment