Tình hình như vậy, khó trách tộc Xà Nhân quanh năm suốt tháng có tiếp xúc với độc vật đều cảm thấy đáng sợ vô cùng.
Xì xì xì…
Đủ loại nọc độc phun lên trên trận pháp, phát ra từng tiếng xì xì, nó đang ăn mòn trận pháp.
Tia sáng trận pháp không ngừng lóe lên, khiến người ta kinh hồn hãi vía.
Nữ vương tộc Xà Nhân ở xa xa cùng với vài cường giả cấp Vực Chủ của tộc Xà Nhân đều có sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trận pháp ở trên đỉnh đầu.
Trận pháp này là thủ đoạn chống đỡ duy nhất của bọn họ, mấy lần độc triều trong quá khứ đều nhờ trận pháp này ngăn cản.
Một lần này, nó còn có thể ngăn cản được không?
Thời gian chậm rãi trôi qua, độc triều trên bầu trời vẫn còn tỏa đi, thổi quét ra từ bên trên thành Nhuế Xà.
Mục tiêu của chúng nó không phải chỉ một thành Nhuế Xà, chỉ đi qua nơi này mà thôi.
Nhưng độc triều lần này quá mức khổng lồ, mặc dù qua thời gian dài như vậy nhưng vẫn không hoàn toàn qua đi.
“Nữ vương đại nhân!” Vài võ giả cấp Vực Chủ tộc Xà Nhân thay đổi sắc mặt, dự cảm được không ổn, không khỏi ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía nữ vương tộc Xà Nhân.
“Độc triều lần này còn hung dữ mạnh mẽ hơn trước kia!” Nữ vương tộc Xà Nhân mở miệng, giọng nói mang theo vẻ ngưng trọng, nói: “Các ngươi đến tọa độ trận pháp, đưa nguyên lực của bản thân vào, nhất định phải duy trì trận pháp vận chuyển cho đến khi độc triều qua đi.”
“Dạ!”
Vài tên võ giả cấp Vực Chủ tộc Xà Nhân lại lần nữa nhằm vào chỗ tọa độ trận pháp ở bốn phía, bọn họ vốn cho rằng chỉ cần dựa vào bản thân trận pháp đã có thể ngăn cản được, nhưng hiện giờ xem ra, bọn họ đều phải ra tay.
Rầm!
Rầm!
Rầm!
…
Vài tiếng nổ vang bùng nổ, bốn phía trận pháp lập tức có cột sáng phóng lên cao.
Theo cột sáng này dâng lên, trận pháp vốn lung lay sắp đổ giống như có được một luồng lực lượng mạnh mẽ rót vào, đã dần dần ổn định xuống.
Vương Đằng nhìn một màn này, càng kinh ngạc.
“Trận pháp này lại có thể vận chuyển từ nguyên lực của võ giả, người khắc trận pháp này có trình độ tuyệt đối không thấp.”
Một tia sáng lóe lên trong mắt hắn, tự nói trong lòng.
Trận pháp bình thường chỉ có thể dựa vào nguyên thạch để chống đỡ, bởi vì nguyên lực bên trong nguyên thạch đủ thuần túy, sẽ không xuất hiện hiện tượng tương khắc.
Mà nguyên lực trong cơ thể võ giả mỗi người một khác, nếu do nhiều võ giả đưa nguyên lực vào để vận chuyển, nguyên lực tương khắc, trận pháp nhất định hỏng mất.
Nhưng trận pháp này vẫn chưa hề xuất hiện tình huống như vậy, chỉ có thể nói người khắc trận pháp kia có trình độ khá cao, chính là làm cho trận pháp này khắc phù văn loại hình chuyển hóa nguyên lực, khiến nguyên lực của võ giả được tinh luyện một lần nữa, sau đó mới trở thành nhiên liệu để trận pháp vận chuyển.
Quá trình này nhìn như đơn giản, nhưng thật ra không hề dễ dàng, không có trình độ nhất định, tuyệt đối không thể dung nhập vào trong một trận pháp thành thục.
Nhưng nguyên lực của vài võ giả cấp Vực Chủ đưa vào vẫn không thể chống đỡ được bao lâu.
Rất nhanh, bên trên trận pháp đã truyền đến từng trận rắc rắc, từng vết nứt hiện lên dưới ăn mòn của vô số độc vật.
Nữ vương tộc Xà Nhân biến sắc, thân xác vừa chuyển, lập tức tiến vào trong hoàng cung.
Rầm!
Trong nháy mắt, trên nóc một kiến trúc chỗ vương cung có một cột sáng còn to lớn hơn mấy lần so với vài võ giả cấp Vực Chủ tộc Xà Nhân lúc trước kích phát đột nhiên dâng lên.
Cột sáng dung nhập vào trong màn sáng trên đỉnh đầu, khiến tia sáng rực lên, vết nứt mới vừa xuất hiện theo đó khép lại.
Nhưng Vương Đằng nhìn thấy một màn này, sắc mặt lại không hề thả lỏng chút nào.
Độc triều này quá kinh khủng, giống như còn xa mới đến lúc kết thúc.
Mà lúc này kể cả nữ vương của tộc Xà Nhân đều đã tự mình ra tay, chỉ sợ tộc Xà Nhân đã không có nhiều chỗ xoay xở nữa.
Nếu không ngăn được…
“Hả?”
Đúng lúc này, ánh mắt Vương Đằng nheo lại, lập tức nhìn về phía nhà tù tòa thành trước mặt.
Langdon động!
Đợi lâu như vậy, tên này cuối cùng đã động vào lúc này.
Nhưng…
“Tên này sớm không động muộn không động, lại động vào đúng lúc này.” Sắc mặt Vương Đằng không được đẹp.
Uy hiếp của độc triều, kể cả hắn đều cảm thấy lạnh cả sống lưng, nếu không phải có thể ngăn cản, cho dù Langdon tìm được gì thì chỉ sợ bọn họ đều không thể mang đi được.
“Đợi chút!” Ánh mắt Vương Đằng lộ ra vẻ kinh ngạc: “Không phải hắn biết được độc triều sẽ đến đấy chứ?”
“Không thể nào, không ai có thể đoán trước được độc triều cả, hơn nữa cho dù độc triều đến, làm sao hắn biết được độc triều nhất định sẽ đi qua tòa thành tộc Xà Nhân này, đây vốn không có khả năng.” Viên Cổn Cổn nói.
“Cũng đúng, nếu hắn thật sự có thể tính đến, vậy quá thần kỳ, không đến mức lăn lộn thảm như vậy.” Vương Đằng gật đầu nói.
“…” Viên Cổn Cổn câm lặng: “Người ta lăn lộn cũng tạm được, không thảm như vậy.”
“Vậy còn không thảm, đường đường học viên của học viện tinh không, đã luân lạc đến tình cảnh lén lút như thế, thật sự quá thảm.” Vương Đằng nói.
“… Nói thật có đạo lý.” Viên Cổn Cổn lập tức không thể phản bác được.
Trong thoáng chốc, có tiếng nổ mạnh truyền ra từ trong nhà tù cùng với từng trận kêu gào thảm thiết của tộc Xà Nhân.
Rầm!
Một dao động nguyên lực truyền ra từ lối vào nhà tù.
Vương Đằng nhìn sang, chỉ thấy cửa chính nhà tù nổ tung, có mấy bóng dáng lập tức bay ngược ra ngoài.
Trong bụi mù có một bóng dáng chậm rãi đi ra, sắc mặt lạnh lùng, cái đầu bóng lưỡng càng có vẻ bóng lưỡng hơn ở trong bụi mù.
Người này rõ ràng chính là Langdon!
“Đã đi ra!” Vương Đằng tự nói trong lòng, không đứng lên mà vẫn ngồi khoanh chân ở đó, nhìn đối phương từ xa.
Võ giả tộc Xà Nhân ở xung quanh vốn đang bị độc triều trên bầu trời hấp dẫn lực chú ý nên vốn không ngờ tới sẽ có người vượt ngục vào lúc này, nhìn thấy Langdon xuất hiện, bọn họ ào ào kinh hãi.
“Bắt lấy hắn!”
“Đừng để cho hắn chạy mất!”
…